- Bị Tu La sát khí xâm nhập? Sao ta không có cảm giác đến?
Mặt mũi Nhiếp Vân tràn đầy kỳ quái, một bên hỏi, một bên dẫn động thiên phú dung hợp trong cơ thể, dựa theo phương pháp Khu Tu sư loại trừ Tu La sát khí, dò xét ở trong cơ thể lão tửu quỷ.
Trong thời gian một năm đến Linh giới, thời điểm nhàn hạ, Nhiếp Vân cũng chuyên môn nghiên cứu Khu Tu sư một chút, biết rõ Tu La sát khí đáng sợ, sao mình cái gì cũng không cảm ứng được, ngược lại lão tửu quỷ trúng chiêu rồi.
- Tu La sát khí giấu ở trong Thiên Địa linh khí, người không có trải qua tẩy lễ, sẽ bị Tu La sát khí xâm nhập, sống không bằng chết!
Tinh Cung chi linh giải thích.
- Giấu ở trong Thiên Địa linh khí?
Nhiếp Vân rùng mình.
Khó trách Tinh Cung chi linh một mực nói Linh giới không phải phúc địa gì, hiện tại xem ra quả thế, không thông qua tẩy lễ, sẽ bị Tu La sát khí xâm nhập, chỉ là cái này, liền không khác Địa Ngục rồi.
- Người Linh giới vừa ra đời liền thuê Khu Tu sư tẩy lễ, Khu Tu sư cấp bậc càng cao, năng lực chống cự Tu La sát khí lại càng mạnh, hơn nữa người Linh giới vô luận thực lực mạnh cỡ nào, chỉ cần không phải Khu Tu sư, đối mặt Tu La sát khí liền bất lực, chính bởi vì như thế, Khu Tu sư mới cao quý như vậy, ở bất kỳ địa phương nào cũng được nhiều người hoan nghênh!
Tinh Cung chi linh nói tiếp.
- Tu La sát khí... Đáng sợ!
Đang khi nói chuyện Nhiếp Vân đã giúp lão tửu quỷ thanh trừ Tu La sát khí trong cơ thể, hơn nữa tẩy lễ giúp hắn.
Khu Tu sư tẩy lễ vô cùng đơn giản, là lợi dụng thiên phú đặc thù hỗn hợp, củng cố kinh mạch đối phương một phen, trải qua loại tẩy lễ này, ít nhất ở trong thời gian ngắn đối phương sẽ không xuất hiện vấn đề gì.
- Đa tạ tông chủ!
Thấy Nhiếp Vân cứu hắn, lão tửu quỷ cảm kích nhẹ gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ nghĩ mà sợ.
- Không có việc gì là tốt rồi...
Nhiếp Vân an ủi một câu, lại hỏi thăm Tinh Cung chi linh một ít sự tình về Tu La sát khí.
Trải qua hỏi thăm, hắn hiểu rõ Tu La sát khí nhiều thêm vài phần.
Tu La sát khí ở dã ngoại khá đậm, một ít thành phố lớn bởi vì có trận pháp ngăn cách nên mỏng manh không ít, sẽ tương đối an toàn.
Tu La sát khí cũng chia đẳng cấp, vừa rồi lão tửu quỷ hấp thu bất quá là bình thường nhất, sát khí cao thâm chính thức, cho dù cường giả gặp gỡ cũng cực kỳ nguy hiểm.
Đương nhiên, cường đại nhất vẫn là Tu La, trong cơ thể của bọn họ có thể không ngừng tản mát ra sát khí, người bình thường đụng tới, ngay cả sức phản kháng cũng không có, sẽ bị đánh chết hoặc ăn tươi.
Ở trong mắt Tu La, Nhân loại chỉ là đồ ăn mà thôi.
Nghe mấy cái này, Nhiếp Vân biết rõ Tu La có thể làm cho đại năng Linh giới cũng đau đầu, đáng sợ vượt xa Yêu nhân.
- Đói bụng...
Vừa để Tinh Cung chi linh về Tinh Cung, Nhiếp Vân chợt nghe Tiểu Long phiền muộn kêu lên.
Tu La sát khí đối với lão tửu quỷ có hại, đối với nó lại không ảnh hưởng.
Ở trong vách ngăn chạy hơn chín tháng, tất cả bảo bối trong đan điền đều tiêu hao không sai biệt lắm, đối với gia hỏa tham ăn như nó, thật sự chính là tra tấn, đã đến Linh giới, tự nhiên muốn có một bữa cơm no đủ.
- Hôm nay chúng ta kiếm con mồi, nấu cơm dã ngoại, đi, nhìn xem có thú rừng hay không!
Nở nụ cười một tiếng, Nhiếp Vân nhìn trái nhìn phải, nhận thức đúng một phương hướng, đi nhanh về phía trước.
Ở chỗ này linh hồn không thể nhìn quét quá xa, nhưng thiên phú Thiên Nhãn lại không có bất kỳ ảnh hưởng, nhẹ nhàng xuyên thấu qua cây cối thấy được hơn mấy trăm dặm.
- Ân, chỗ đó có một con thỏ rừng, động tác nhanh lên!
Tuy áp lực không gian lớn hơn hạ giới, nhưng Nhiếp Vân đã đạt đến Tiên Lực cảnh, phát lực chạy trốn không tính quá chậm, bàn chân đạp mạnh mặt đất, lật lên một bãi bùn đất, thân hình cấp tốc lao đi.
Đăng đăng đăng đăng!
Đi về phía trước một hồi, quả nhiên thấy một con thỏ rừng tháo chạy ở trong bụi cỏ.
Thỏ rừng ở Linh giới cao lớn hơn ở Nhân giới không ít, không kém một con nai con bao nhiêu, thả người nhảy dựng thì cao hơn hai mét, cho thấy lực lượng phi phàm.
- Thật mạnh, thỏ rừng vậy mà cũng là Tiên Lực cảnh.
Nhìn thoáng qua, trong lòng Nhiếp Vân chấn động.
Thực lực con thỏ rừng này rõ ràng không kém hắn bao nhiêu, cũng là Tiên Lực cảnh, nhất cử nhất động phóng ra lực lượng Tiên gia, khí tức phi phàm.
Con thỏ cường đại như thế, nếu ở Nhân giới, tuyệt đối có thể đại sát tứ phương, không người chống đở được!
- Chạy đi đâu!
Tuy nó rất mạnh, nhưng Nhiếp Vân không úy kỵ, nở nụ cười một tiếng, lưng eo uốn lượn thành cung, đầu gối mạnh mẽ bắn ra, như lưu tinh, nhắm con thỏ đánh một quyền.
Một quyền này tập hợp toàn bộ lực lượng của hắn, mang theo tuyệt chiêu Võ Đạo Phá Hư Quyền.
Nếu như cho Võ Đạo sư tổ biết hắn dùng Võ Đạo Phá Hư Quyền giết thỏ, nhất định sẽ tức giận đến từ trong mộ leo ra.
Vèo!
Động tác của Nhiếp Vân nhanh, động tác của con thỏ cũng không chậm, tựa hồ nhìn ra con đường công kích của hắn, lui về phía sau, phát lực nhảy ra ngoài, khó khăn lắm tránh thoát một quyền này.
- Cái gì?
Nhiếp Vân làm sao cũng không thể tưởng được toàn lực thi triển Võ Đạo Phá Hư Quyền, rõ ràng ngay cả con thỏ cũng đánh không trúng, sắc mặt trầm xuống, vận chuyển thiên phú Thiên Hành sư, dưới chân xoay tròn một vòng, điểm ra một chỉ.
Một chỉ này tập hợp thiên phú Thiên Hành sư, Thiên Thủ sư, vô cùng sắc bén, giống như lợi kiếm, thẳng tắp đâm về mi tâm của con thỏ.
Bành!
Con thỏ bị đánh bay ra ngoài, trùng trùng điệp điệp nằm trên mặt đất, đoạn tuyệt hô hấp.
- Con mẹ nó, một con thỏ cũng khó giết như vậy, Linh giới cũng quá tà môn đi!
Lắc đầu, Nhiếp Vân đi tới trước mặt con thỏ, thò tay muốn nắm nó lên, không tự chủ được lảo đảo.
- Cái này... con thỏ rõ ràng nặng mấy ngàn cân?
Con mắt của Nhiếp Vân trợn tròn.
Tuy con thỏ này không nhỏ, tương đương như nai con, ở Nhân giới tối đa bảy tám mươi cân, mà nó rõ ràng hơn một ngàn cân, cơ bắp toàn thân cứng rắn như tuyệt phẩm linh binh, cái này thật là đáng sợ!
Không hổ là Linh giới, tùy tiện một động vật, một thực vật cũng không phải chuyện đùa.
Lấy Bắc Đẩu kiếm mổ thịt con thỏ, từ trong nạp vật đan điền lấy ra chút nước rửa sạch, ghim vào que gỗ nướng lên.
Cây cối, cỏ dại ở đây cứng rắn giống như con thỏ, Nhiếp Vân hao tốn toàn lực mới chặt đứt một cây, thực lực của lão tửu quỷ ở Nhân giới được cho đỉnh phong, ở chỗ này cả cây cỏ cũng nhổ không được, làm hại hắn phiền muộn cả buổi.