Chương 7 : Hắc Thiết Thành Trại, Morsore
Ngày hôm sau, Egan một lần nữa rời nhà.
Có điều lần này khác biệt, bởi hôm nay hắn sẽ chân chính rời khỏi Bắc Phong thành, một lần nữa đặt chân vào đại hải hành trình.
Rõ ràng hắn đã vô số lần đi vào đại hải, nhưng không hiểu sao cơ thể vẫn cảm thấy hưng phấn một cách kỳ lạ.
Có lẽ, mẫu hạm đối với loài người bảo hộ, nhưng nó cũng thật sự là một cái vô hình lồng giam.
Mà hắn lúc này càng giống một cái có thể thoát khỏi lồng giam đó chim nhỏ, biết là ở ngoài vô vàn nguy hiểm, khó khăn.
Nhưng cái gọi là tự do, vĩnh viễn sẽ để người ta cảm thấy hưng phấn, thậm chí vì đó mà điên cuồng...!
Bắc phong thành bến tàu...!
Nơi đây so với nội thành còn càng muốn tấp nập, cao đến mấy chục mét, dài tới hàng trăm mét tàu biển, chiến hạm xếp thẳng tắp thành hàng.
Khung cảnh hùng vĩ như vậy, quả thực khiến người ta có một loại cảm giác ngộp thở đến tim đập chân run.
Dù sao chiến hạm cũng không phải tử vật, nó có linh hồn, sự tồn tại của nó tựa như một đầu thâm uyên cự thú, trên thân v·ũ k·hí, càng như lợi trảo nanh vuốt, hung uy bức người...!
Thường nhân, là vô pháp trong thời gian ngắn thích nghi uy thế đáng sợ như vậy...!
Egan một thế trước, cũng là từng trải qua cảm giác choáng ngợp tương tự, cho nên hắn hiểu rất rõ ràng.
Đặc biệt là khi lần đầu được nhìn Bắc Phong thành, hay phải nói là mẫu hạm Northwind chân chính diện mục, lúc đó cằm của hắn đều nhanh muốn rớt ra ngoài, não hải tựa như muốn đóng băng.
Nó quá khổng lồ...!
Khổng lồ đến mức, kể từ khi hắn sinh ra đều chưa từng nghĩ, cũng không dám nghĩ trên đời lại tồn tại vật thể hùng vĩ đến mức như vậy...!
Nó nặng nề, uy nhiêm như thái sơn, nhưng cũng hiền hoà, đầy sức sống như đất mẹ...!
Dưới chân mẫu hạm, loài người liền sâu kiến cũng không bằng.
Thế nhưng lại chính toà mẫu hạm đầy sắt thép lạnh lẽo đấy, đã không biết bao nhiêu thế kỷ, lặng lẽ bảo hộ thành phố hoa lệ kia, cùng với hàng ngàn, hàng vạn sinh mệnh bé nhỏ trên lưng mình.
Mẫu hạm, mới thực sự là nhân tộc thần lình.
Chứ không phải trong truyền thuyết hư vô mờ mịt cựu thần...!
" Đến giờ rồi, chuẩn bị thả neo đi...! "
" Rowan, mau xếp thùng hàng a...!! "
" Lão đại, lần này chúng ta tới Tịnh Thuỷ thành sao...?! "
...
Tiến vào bến tàu, nồng đậm mùi dầu máy động cơ cùng huyên náo tấp nập thanh âm, khiến Egan trong nhất thời có chút hoài niệm chính mình trong quá khứ.
Dù sao một thế trước sau biến cố kia, hắn liền triệt để cùng chiến hạm xa cách.
Quanh đi quẩn lại, tính ra cũng cả chục năm rồi...!
" Cũng không biết còn nhớ cách lái tàu không đây...?! "
Egan bật cười, trong lòng có chút tự giễu.
Mà cũng không quan trọng, dù sao hôm nay hắn cũng không phải người lái.
" Xin hỏi, ngài có phải Egan đại nhân...?! "
Đúng lúc này một cái bề ngoài mỹ mạo thanh tú nữ tử, trên thân mặc bó sát công sở y phục đột ngột chạy đến, thái độ mười phần lễ phép chào hỏi Egan.
" Không tệ, là ta...! "
Egan gật đầu đáp lời.
" Thật tốt quá, mời đại nhân đi bên này, tàu của ngài đã chuẩn bị xong rồi...! "
Nghe vậy, nữ tử liền mừng rỡ hướng về Egan đưa tay, thần sắc so với ban nãy còn cung kính hơn mấy phần.
Egan hai mắt khẽ liếc nhìn trước mắt cúi đầu nữ tử, dung mạo không tệ, nhưng cũng chỉ ở không tệ mà thôi...!
Hắn để ý chính là trên ngực đối phương đeo huy hiệu.
Hải trạm Bắc phong...!
Đây là so với hắn đang đứng còn muốn cao cấp hơn gấp mấy lần bến tàu...!
Khu vực kia chỉ có Khải Huyền chiến hạm mới có tư cách thả neo.
Hơn nữa còn không phải thông thường chiến hạm, nhất định phải tàu của đại thế lực mới được phép dừng chân nơi này.
" Morsore cách Bắc Phong thành không quá xa, căn bản không đến mức phải dùng tới cả Chiến hạm di chuyển, chẳng lẽ gần đây trên biển có nguy hiểm...?! "
Egan nhíu mày suy đoán.
Không sai, ngày hôm nay mục đích rời thành của hắn, không đâu khác ngoài Hắc thiết thành trại, Morsore.
Mặc dù Logan Wright chưa chân chính giao quyền sở hữu Morsore cho hắn, nhưng về mặt giấy tờ, quyền kiểm soát thành trại đã hoàn toàn thuộc về Egan.
Thân là Hắc thiết thành trại tân chủ nhân, thanh lý một chút hỗn tạp cũng là việc trọng yếu hắn sớm phải hoàn thành.
Dù sao hắn vốn có dự định đem Morsore xây dựng thành một tòa trọng điểm căn cứ địa...!
Nếu chẳng may bị một ít từ phía bên ngoài lẻn vào chuột nhắt p·há h·oại, vậy cũng không tốt xử lý a...!
" Gần đây hải vực xung quanh Bắc Phong thành có dị trạng gì sao...?! "
Trầm tư phút chốc, Egan liền lên tiếng hỏi thăm.
" Đúng vậy đại nhân, gần đây mật độ năng lượng bên trong lãnh hải Bắc Phong đột ngột tăng trưởng rất mạnh, dẫn tới không ít hải thú lạc đàn bị hấp dẫn tới chúng ta bên này.
Vì lý do an toàn, chỉ có thể phiền phức ngài dùng chiến hạm đi đường...! "
Phía đối diện nữ tử nghe vậy, cũng không dám giấu giếm, ngữ khí thành thật trả lời.
" Vậy sao...?! "
Egan xoa cằm gật đầu.
Hiện tượng này cũng không phải hiếm lạ.
Phải biết, sâu bên dưới đáy biển Bắc Phong thành cũng không phải trống rỗng, mà tồn tại một tòa kích cỡ còn lớn gấp trăm lần mẫu hạm Northwind siêu cấp khoáng mạch.
Bởi vì kích cỡ quá khổng lồ, cho nên cứ cách vài tháng, một lượng lớn năng lượng đều sẽ từ khoáng mạch rò rỉ ra bên ngoài môi trường.
Việc mật độ năng lượng biến động, có lẽ cũng là do khoáng mạch rò rỉ gây nên.
" Tốt, chúng ta đi thôi...! "
Nếu đã biết nguyên nhân, vậy Egan cũng không tiếp tục để ý, hiện tại đã không còn sớm, cũng nên khởi hành a...!
" Vâng, đại nhân...! "
Một hồi sau, theo tiếng động cơ ầm ầm vang lên, chiến hạm chuyên chở Egan đi tới Hắc thiết thành trại, rất nhanh liền khởi hành.
Khung cảnh chậm rãi qua đi, không gian ngày một yên tĩnh...!
Ùng...!!!!
Theo Bắc Phong đại môn mở rộng, lập tức, một cái tối tăm mù mịt, rộng lớn vô ngần khung cảnh trong thoáng chốc liền khắc sâu vào hai tròng mắt của Egan.
Vô tận đại hải, hắn muốn đến rồi...!
Chỉ là hắn còn chưa nói hết câu, một cỗ cảm giác ngột ngạt đến khó thở, vừa nặng nề vừa tịch mịch, trong nháy mắt nhấn chìm lấy hắn cả thể xác lẫn linh hồn.
Cơ thể Egan trong thoáng chốc không kiềm chế được khẽ run lên, lấm tấm mồ hôi trên trán chảy thành từng giọt, chậm rãi nhỏ giọt xuống bên dưới sàn tàu.
" Chậc chậc, chào đón ta trở lại, không phải nên hảo hữu hơn sao...?! "
Egan tay chống ghế đứng dậy, sắc mặt có hơi trắng bệch, nhưng khóe miệng vẫn y nguyên nhe răng cười.
Đây chính là vô tận đại hải diện mục...!
Không có bao la, không có rộng lớn, thơ mộng...!
Chỉ có lạnh lẽo, cô tịch, âm trầm.
Nó không phải hào quang ánh sáng, mà là vực thẳm thâm uyên.
Sẵn sàng nuốt chửng bất kỳ sinh vật nào dám tiến nhập lãnh địa của mình...!
Quá khứ, đại hải đạm mạc nhìn chằm chằm hắn, hơi thở của nó làm hắn cảm thấy tim đập chân run.
Hiện tại, vẫn y nguyên không có gì khác biệt, chỉ có, ý chí bên trong cơ thể này đã sớm không phải cùng một người.
Bất kỳ sinh mệnh nào khi mới tiếp xúc đại hải, cơ thể đều sẽ không kiềm chế được sinh ra tiêu cực phản ứng.
Egan đương nhiên cũng không ngoại lệ...!
Phù...!
Miệng khẽ phun ra một ngụm trọc khí, lại dùng đặc thù thủ pháp ổn định lại nhịp thở, rất nhanh thể trạng hắn liền khôi phục trở về trạng thái bình thường...!
" Đại nhân, lộ trình dự tính cần khoảng hai tiếng mới có thể hoàn thành, ngài có muốn dùng một chút bữa nhẹ không...?! "
Bên tai vang lên nữ tính êm dịu thanh âm, khiến thần trí của Egan thoáng chốc liền bị kéo trở về hiện thực.
" Tốt, chuẩn bị đi...! "
Egan cũng không từ chối gật đầu, hắn rời nhà từ sớm, hiện tại quả thực có chút đói bụng.
Lách tách...!
Theo rượu thịt mang lên, ngoài trời cũng bắt đầu đổ xuống từng trận nặng hạt mưa rào.
Ùng...!!
Trong thoáng chốc, lôi đình chém dọc bầu trời, biển cả ầm ầm chấn động.
Vân vũ giao hoan, cuồng phong gào thét, vô số nước biển phun trào, tạo thành mấy chục đạo dữ tợn thuỷ áp vòi rồng.
Lôi đình cùng tiếng gió rít, khiến người ta có ảo giác như phía trên màn đen kia, ẩn dấu lấy một đầu dài ngàn trượng thâm uyên cự long.
Diện mục hung thần ác sát, mở cái miệng như chậu máu, dường như muốn đem hết thảy sinh linh nuốt chửng vào bụng của mình...!
Hết thảy biến đổi, chỉ vẻn vẹn không đến một phút mà thôi...!
Nếu là người mới ra biển, chỉ sợ đã sớm bị doạ đến mặt mày tái xanh, tâm loạn như ma, kinh sợ vạn phần.
Thiên nhiên nổi giận, loài người như sâu kiến, há lại không cảm thấy run rẩy bất lực.
Thế nhưng, đối với Egan mà nói, thời tiết kỳ dị như vậy hắn đã sớm tập mãi thành thói quen...!
Mưa bão, chỉ là trên đại hải đơn thuần nhất kiếp nạn mà thôi...!
Chưa kể vị trí bọn hắn đang ở là BlueStorm, vùng biển nhiều m·ưa b·ão bậc nhất Bắc hải Raggon, cho nên đi hai ba bước lại gặp sóng to gió lớn cũng là chuyện hết sức bình thường.
Nhắc tới Bắc hải, ngoài BlueStorm ra, vẫn còn hai đại dương khác chưa kể đến, lần lượt là SpiritEye cùng Phantom
Biển SpiritEye từ ngàn năm nay đều bị thế nhân xưng tụng là Bắc hải Ma nhãn...!
Bởi nếu đứng đủ cao, vùng biển này có hình dạng y hệt một con mắt người.
Mà ở con mắt trung tâm, tồn tại một xoáy nước khổng lồ rộng tới hàng vạn km, quanh năm suốt tháng thôn thuỷ hấp thiên.
Tựa như một khoả vô cùng vô tận hố đen, sẽ nuốt chửng hết thảy sinh linh dám tiến lại gần...!
So với SpiritEye, Phantom mới là nơi khiến người ta càng cảm thấy e sợ.
Bởi nơi này được mệnh danh là vùng biển u linh...!
Trong những ngày sương mù, sẽ thường xuyên bắt gặp những con tàu cũ nát trống không lang thang trong màn sương.
Nơi những con tàu này đi qua, vang vọng tử thi tiếng ai oán...!
Có khóc có cười, có buồn có khổ...!
Có thể nói quỷ dị mười phần...!
...
" Đại nhân, đã tới Morsore rồi...! "
Hai tiếng trôi qua rất nhanh, êm ái tiếng nữ tiếp viên thanh âm lại một lần nữa truyền vào tai Egan.
Không cần nàng nhắc nhở, Egan hai con ngươi đã sớm nhìn chằm chằm vào toà thành trại cao chót vót trước mắt mình.
Không như Bắc Phong thành nằm trên mẫu hạm Northwind, hoàn toàn có thể tự do giữa đại dương di chuyển.
Từ đó dễ dàng tránh thoát trong đại hải vô số loại nguy hiểm ẩn tàng...!
Hắc thiết thành trại thì khác, nó được xây dựng cố định nơi đây, căn bản vô pháp di chuyển.
Chính vì thế tứ phía thành vách đều kiên cố vô cùng.
Theo hắn được biết, chỉ nguyên độ rộng đều nhanh vượt qua hai mươi mét thép đặc, ngoài ra còn được trộn lẫn một loại khoáng thạch đặc thù có tên là Hắc Thiết tinh...!
Hắc Thiết tinh, ý chỉ từ thiên ngoại rơi xuống sắt đen.
So sánh như vậy là bởi loại khoáng thạch này cứng rắn dị thường, một khối to bằng ngón tay, đều có thể chịu đựng ngàn tấn cự lực, cùng thiên ngoại vẫn tinh không hề thua kém chút nào...!
Hắc thiết thành trại cái tên cũng là từ đây mà sinh ra...!
Morsore sở dĩ xây dựng kiên cố như vậy, cũng không phải muốn biến mình thành một cái vô địch pháo đài.
Mà là bởi trên biển hung hiểm thực sự nhiều lắm...!
Một đầu hải thú kích cỡ nhỏ nhất cũng đều hàng chục, hàng trăm mét cất bước.
Một cái quật đuôi của nó, đều có thể rời thạch phá núi, biển sinh s·óng t·hần...!
Cao giao hải thú, thậm chí còn có thể hô mưa gọi bão, hình thể đạt tới cả ngàn mét khổng lồ...!
Nếu thành trì quá mỏng manh, căn bản vô pháp chịu nổi đám quái vật này hung uy...!
Còn chưa kể, Morsore không chỉ là một cái thành trại, mà còn là một toà nhà tù trên biển, một trong những khu vực tự trị hiếm hoi nằm bên ngoài Bắc Phong thành...!
Chính bởi vì là khu vực tự trị, cho nên giá trị của Morsore cực kỳ phi phàm, căn bản không thể dùng tiền tài để đi đong đếm được.
Cũng chính bởi là khu vực tự trị, cho nên nơi đây mặc dù mang tiếng nhà tù, thế nhưng mười phần ngư long hỗn tạp, là nơi diễn ra vô số cuộc buôn bán b·ất h·ợp p·háp, thậm chí còn có cả buôn người...!
Nếu không phải Logan Wright đối với điện thần khởi nguyên cấp thiết vượt ngoài dự tính của Egan, từ đó tạo cơ hội cho hắn lợi dụng.
Bằng không, muốn đối phương giao ra Morsore dễ dàng như vậy, căn bản mơ tưởng hão huyền...!
...
Tút...tút...!!
Ầm...!!!
Thành trại cổng lớn mở ra, chiến hạm chậm rãi dừng lại ở bến tàu.
Môn hạm vừa mở, mưa gió xối xả, cùng nồng đậm nhiệt khí đồng thời đập vào khuôn mặt của Egan.
Mà phía trước đã sớm đứng chờ một đám người, bọn hắn mặc đồ đen, thần sắc nghiêm túc.
Mà ở giữa là một tên trung niên nam tử, miệng râu quai nón, mắt trái có một vết sẹo, diện mục dữ tợn mười phần.
" Egan đại nhân, chào mừng ngài tiến tới Hắc thiết thành trại Morsore...! "
Đối phương thể hình cường tráng, thần sắc lúc này cung kính hướng về Egan mở lời.
“ Ngươi là nơi này chủ sự...? “
Egan lãnh đạm hỏi lại.
" Vâng, ngài có thể gọi ta là Nathan...! “
Nói xong, hắn liền nhanh chóng tiến đến giúp Egan che ô, đoàn người rất nhanh liền tiến vào bên trong Hắc thiết trại thành.