Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vô Tận Đại Hải, Chiến Hạm Thăng Cấp

Chương 47 : Dòng Virgin




Chương 47 : Dòng Virgin

Ùng…!

Đỉnh của cổ thụ mười phần mờ mịt, thỉnh thoảng lại có một tia lôi quang phát ra, rõ ràng lôi là vạn tà khắc tinh, thế nhưng lôi quang này không hiểu sao càng khiến không khí trở nên nghẹt thở âm trầm.

Egan chậm rãi đi về phía đoàn khảo cổ, bọn họ vẫn như cũ khảo sát các vết tích xung quanh, dường như không hề nhận ra không gian bốn phía đã biến đổi 180¬o.

Rõ ràng bọn họ đã hoàn toàn bị huyễn thuật mê hoặc, Egan cũng đã thử đem Gwen đánh thức, thế nhưng nàng cũng chỉ thanh tỉnh được một hồi, sau đó rất nhanh con ngươi trở nên mơ hồ, một lần nữa rơi vào huyễn thuật.

“ Gwen chỉ là người thường, năng lượng linh hồn quá yếu, căn bản không chống cự lại được huyễn thuật.

Có lẽ cũng chỉ có Omar tên phó hội trưởng kia là khả thi nhất, nhưng mà làm như vậy chẳng khác nào tự đá vào chân mình, không thể đánh thức hắn ta dậy…! “

Egan khẽ hít một ngụm khí lẩm bẩm nói ra, còn chưa kể tên kia ban nãy bắt hắn trở thành con tốt dò đường, Egan nội tâm đã sớm sinh hận ý, cầu tên kia c·hết còn không được, há lại có chuyện giúp hắn ta giải huyễn thuật…?!

“ Xem ra chỉ có thể dựa vào chính mình…! “

Egan khẽ lắc đầu thở dài, bắt đầu đi dò xét xung quanh, hiện tại mục tiêu hàng đầu vẫn là phải tìm thấy không gian thông đạo.

Đây là lối ra duy nhất của dị không gian, thế nhưng, làm Egan hiện tại khó hiểu chính là, không hiểu sao hắn vẫn y nguyên bị xà nhân kìa nhìn chằm chằm.

Mặc dù không có như đứng trước cổ thụ áp lực kinh khủng như vậy, nhưng Egan nhạy bén giác quan vẫn mơ hồ phát hiện ra được.

“ Xà nhân kia rõ ràng là đang nhắm vào ta, là vì lý do gì, Hyperion sao…?! “

Egan nhíu mày suy đoán, Hyperion được xưng là quyền năng của thần, cùng xà nhân trong cơ thể thần huyết có lẽ có tác động nhất định.

Có lẽ cũng vì lý do này hắn mới bị xà nhân để mắt tới, chỉ là Egan hiện tại vẫn chưa xác định được là tốt hay xấu, bởi mặc dù ban nãy hắn bị khí tức của xà nhân kìa đè ép cho không thở nổi.

Tuy nhiên, Egan có thể cảm nhận được rõ ràng nó không hề có ác ý…!

“ Là một dạng cảnh cáo chăng…?! “

Egan trong lòng phỏng đoán, thế nhưng, đúng lúc này bên ngoài phát hiện đồ vật, liền kéo Egan từ trong trầm tư trở lại hiện thực.

“ Đây là…?! “

Chỉ thấy trong số các bức tượng quỳ lạy trước mặt cổ thụ, có một bức tượng không biết vì lý do gì mà bị vỡ phân nửa phần đầu, khi Egan chiếu đèn vào, liền phản chiếu một tia yếu ớt quang mang.

Khi Egan đào móc ra, liền kinh ngạc phát hiện thứ phát quang kia, lại là một viên đạn màu vàng kim.

“ Đạn, sao lại có đạn ở đây…?! “

Egan khó hiểu nhíu mày, ngón tay vuốt ve viên đạn, thế nhưng, đầu viên đạn truyền tới nhẵn nhụi cảm giác, lập tức khiến Egan biến sắc.

“ Chuyện này, sao có thể…?! “

Egan thần sắc khó tin, bởi viên đạn này vỏ ngoài mười phần trơn bóng, y hệt như một viên đạn mới vậy.

Thế nhưng thuốc súng trong đạn đã sớm cạn kiệt, đuối cũng bị cháy đen, chứng tỏ nó đã được sử dụng.



Mà nếu đã được bắn ra, khi v·a c·hạm với một thứ cứng rắn như bức tượng người này, coi như không bị méo mó, cũng phải có một vài vết xước mới đúng…?!

Hơn nữa, điều làm Egan thực sự nghi hoặc chính là…tại sao lại có đạn xuất hiện ở đây…?!

“ Chẳng lẽ…?! “

Egan hai mắt có phần quái dị nhìn về bức tượng, đặc biệt là phần kia tràn đầy xúc cảm chân thực khuôn mặt, một cỗ hàn khí trong nháy mắt chạy dọc thẳng Egan sống lưng.

“ Đại nhân, ta đã giải xong ngôn ngữ trên tấm bia đá này rồi…! “

Đúng lúc này Paval mừng rỡ thanh âm, lập tức hấp dẫn sự chú ý của đám người.

“ Tốt…! “

Omar nghe vậy hai mắt cũng sáng lên vội vã chạy tới vị trí bia đá, hắn từ này đã đến giờ, mặc dù tìm đủ mọi cách, đều không thể gỡ khối bảo thạch Eye of Thoth kia xuống, trong lòng vốn đã mười phần buồn bực.

Lúc này nghe tin cổ ngữ trên bia đá đã giải khai xong, nội tâm đương nhiên mừng rỡ mười phần, bởi đây rất có thể là manh mối duy nhất giúp hắn lấy được Eye of Thoth.

Có điều, Omar cũng không biết, sở dĩ hắn không gỡ được khối bảo thạch, đơn thuần là bởi những thứ hắn nhìn thấy, đều là ảo cảnh.

Vị trí khối ngọc thực sự, nằm ở tận trên ngọn cổ thụ, vị trí cao cả trăm mét, hắn ta không có cách lấy được là chuyện đương nhiên.

Thế là đám người nhanh chóng túm tụm lại xung quanh bia đá, Egan cũng không ngoại lệ, thực chất hắn đối với nội dung bia đá cũng tương đối tò mò.

“ Phó hội trưởng, ngài xem…! “

Paval nhanh chóng đưa ra bản dịch cho Omar xem, có điều Omar xem xong chẳng những không cảm thấy vui vẻ, mà còn nhíu chặt mày, bởi đây mà một đoàn dài khó hiểu bài thơ.

---

Nước mắt hóa thành máu

Linh hồn đóng thành băng

Phản bội kẻ tội đồ

Thản nhiên chờ kết cục

Ngàn năm mới có một

Dũng tướng trên chiến trường

Một thương địch vạn mã

Cuồng tiếu trước thế gian

Chém g·iết tới điên cuồng

Nhưng người chỉ có một



Mãnh nhân như sỏi đá

Nước chảy rồi cũng mòn

Máu chảy tạo thành sông

Thây chất thành từng đống

Dũng tướng vang sách sử

Sinh mệnh cũng úa tàn

Ngàn đời vẫn ca vang

Nhưng đâu ai biết được

Tóc dài bên bếp lửa

Vẫn ngóng đợi tin lành

Máu hòa với nước mắt

Ướt thẫm bếp lửa hồng

Linh hồn như củi mục

Xác thịt liệu còn không

Nhắm mắt bên bếp lửa

Linh hồn trôi dòng Virgin

Là lời nguyền hay sự giải thoát

Hay món quà cho kẻ thống cùng

---

“ Đây rốt cuộc là có ý gì…?! “

Omar nhíu mày khó hiểu nói, nhìn qua có lẽ chỉ là một bài thơ về c·hiến t·ranh thời cổ đại, nhưng tại sao lại được khắc họa trang trọng như vậy trên bia đá…?

Chẳng lẽ nó còn ẩn ý khác…?

“ Cái này ta cũng không biết được, cổ nhân suy nghĩ khó dò a…! “

Paval cũng cười khổ đáp lại, ban đầu hắn còn tưởng bia đá khắc họa là lịch sử hoặc là nghi lễ tế thần phương thức, thế nhưng chính hắn cũng không ngờ tới, nó lại là một bài thơ.

Egan cũng đồng dạng nhíu mày, trầm tư suy nghĩ ý nghĩa của những câu thơ kia, thứ khiến hắn để ý nhất chính là ở đoạn cuối nhắc tới dòng Virgin.



Theo truyền thuyết, đây là dòng sông được tạo bởi linh hồn của các trinh nữ, đặc biệt là các trinh nữ được mang đi hiến tế thời xưa.

Thời cổ đại, tục hiến tế vẫn còn rất thịnh hành, khi những cô gái trẻ tuổi kia c·hết, linh hồn của bọn họ sẽ hòa vào dòng Virgin bất tử, từ đó vĩnh cửu trường tồn.

Sở dĩ những linh hồn này không cần đi chuyển kiếp, là bởi phần lớn những thiếu nữ bị hiến tế kia, đều là những tu nữ có đức tin mạnh mẽ, không chỉ thể xác, mà chính linh hồn cũng thuần khiết đến cực hạn.

Chỉ những cô gái như vậy khi hiến tế, linh hồn mới đủ điều kiện hòa vào dòng Virgin…!

Cũng chính vì được tạo thành từ vô số linh hồn thuần khiết như vậy, tương truyền một khi ngâm mình vào dòng Virgin, sẽ có được thể xác bất tử, trẻ mãi không già.

Tất nhiên, những thứ này đều là những câu chuyện ngụ ngôn được lưu truyền từ thời cổ đại, căn bản không ai có thể chứng thực thật giả.

Thế nhưng tác giả của bài thơ kia đã khắc dòng Virgin vào bia đá này, vậy nhất định có ẩn ý của nó…!

“ Chẳng lẽ có liên quan gì đến chuyện hiến tế sao…?! “

Egan trong lòng phỏng đoán, mà cũng không chỉ có hắn nghĩ như vậy, dù sao dòng Virgin vẫn tương đối nổi tiếng, lại thêm cách bày trí tế đàn ở xung quanh.

Không khó để người ta nhìn ra “ hiến tế “ cụm từ này…!

“ Khụ…! “

Có điều đám người cũng không biết, trong lúc bọn hắn đang thảo luận, một người trong đó sắc mặt không biết từ bao giờ biến thành trắng bệch, ôm lấy đau nhức cái đầu, loạng choạng bước ngược về phía khu rừng.

Người này thình lính chính là bị đất đá đè c·hết mất bạn gái khảo cổ sư, hắn lúc này chỉ cảm thấy toàn thân khó chịu, dạ dày giống như có thứ gì đó ngọ nguậy, làm hắn cảm thấy mười phần buồn nôn.

Cho nên hắn định đi ra phía bên ngoài giải quyết phần dạ dày một chút, thế nhưng mãi đến nửa tiếng sau vẫn chưa thấy hắn quay về.

Chuyện này cũng rất nhanh bị một đám bằng hữu phát hiện…!

“ Ê, ngươi có thấy Peter đâu không…?! “

“ Không biết, hắn chẳng phải nói đi vệ sinh sao…?! “

“ Đúng a, ta còn tưởng hắn trở lại rồi…?! “

Đám người từ nghi hoặc, sau đó mỗi lúc lo lắng một nâng cao, dù sao bên trong di tích quá nguy hiểm, tồn tại nhiều bẫy rập, thế là bọn hắn quyết định chia nhau ra tìm.

Quả nhiên rất nhanh liền tìm thấy Peter tuy nhiên kèm theo đó là kinh hoảng tiếng thét thất thanh.

Thanh âm này lập tức thu hút sự chú ý của đám người, Omar cũng đồng dạng nhíu mày đi đến, thế nhưng khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt xong, hai con ngươi của hắn liền lập tức co rút lại.

Chỉ thấy tên khảo cổ sư tên Peter kia vẫn còn sống, tuy nhiên một nửa phần thân của hắn ta lúc này đã dính chặt vào một cái thân cây, chỉ để lại một bên người điên cuồng vung vẩy.

Khuôn mặt hắn nước mắt nước mũi giàn giụa, tràn ngập sợ hãi thần sắc, miệng liên tục mở ra, giống như đang gào thét, nhưng lại không thể phát ra lời.

Loại này quỷ dị tràng cảnh, khiến đám người nhìn thấy trong nhất thời lạnh hết sống lưng, mặc kệ bộ dạng thảm thiết của Peter, nhưng căn bản không một ai dám đến gần.

Peter nhìn sắc mặt hoảng sợ, không ai dám đến gần đám bằng hữu, thần sắc cũng biến thành tuyệt vọng cực độ.

“ Ọc…!! “

Chỉ thấy mấy giây sau, hai con ngươi của hắn ta liền trợn ngược lên, miệng sùi ra chất dịch màu xanh, từ miệng, lỗ tai, lỗi mũi có vô số dây leo mọc ra ngoài, da thịt cũng dần khô cứng như vỏ cây.

Rốt cuộc, dưới con mắt kh·iếp đảm của đoàn người, Peter liềng đứng yên một chỗ, không thấy cử động nữa…!