Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vô Tận Đại Hải, Chiến Hạm Thăng Cấp

Chương 43 : Thần…!




Chương 43 : Thần…!

Ngay từ đầu khi tiến vào ngôi đền thờ này, mọi thứ đã lộ ra quá mức quỷ dị, không đồ vật, không tàn tích, cũng không chữ viết phù điêu.

Cứ như nơi này không phải đền thần, mà là đền hoang vậy…!

Thế nhưng, trái ngược với nó, tín ngưỡng chi lực ở đây lại phá lệ nồng đậm, thậm chí còn tạo thành nguyện lực khí triều.

Hai thứ vốn đối lập lại cùng tồn tại, đã thể hiện rõ ngôi đền này khẳng định có vấn đề…!

Egan vốn cảm thấy cực kì khó hiểu, nhưng đến khi đối diện với sinh vật kia, đầu óc hắn liền thông thoáng rồi.

Bởi sinh vật kia đáng sợ ánh mắt, cùng bé như sâu kiến ảo giác, chắc chắn không phải phàm trần sinh vật có thể sở hữu, coi như Lv6 Hải vương cũng không ngoại lệ.

Nó…là ngôi đền này Thần…!

Không sai, chỉ có Thần mới khiến phàm tục sinh ra bé nhỏ như sâu kiến ảo giác, cũng chỉ có Thần mới có ánh mắt sâu thẳm như đáy vực như vậy.

Tin tức này thực sự quá r·úng đ·ộng, đến mức ngay cả Egan lúc này vẫn còn không dám tin vào suy đoán của mình.

Đùa gì thế, một cái còn sống Thần linh…?!

Đây thực sự là thứ Egan không dám tưởng tượng.

Thế nhưng mọi bằng chứng trước mắt đều dẫn tới sinh vật ngủ say bên trong cổ thụ kia là một vị thần…!

Một cái…nhân tạo thần…!

Nghĩ đến đây Egan liền không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, không tự chủ cảm thấy rợn cả người.

Nếu có bất kỳ ai ở đây biết được cái suy nghĩ này của hắn, cũng sẽ lập tức mắng hắn bị điên rồi.

Thế nhưng, Egan hoàn toàn hiểu rõ mình đang suy đoán thứ gì…?

Tạo thần, là từ ngữ cấm kỵ, nhưng cũng không phải chưa từng tồn tại…!

Bởi theo một tài liệu cổ đại trước đây Egan vô tình đọc được, trong đó có miêu tả, cổ đại rất nhiều thần linh, cũng không phải độc nhất vô nhị, cũng không phải tạo vật chủ.

Mà là từ một cái cường đại sinh linh, thông qua dung nhập tín ngưỡng chi lực, từ đó lột xác thành thần, thập chí còn có bầy đàn của mình.

Chính vì thế theo lý thuyết, hoàn toàn có thể tạo thần…!

Đây cũng giải thích lý do tại sao đền thần này mặc dù trống không, lại sở hữu nồng đậm tín ngưỡng chi lực là vậy.

Đơn giản là bởi nó vốn được tạo ra không phải để thờ cúng, mà bản chất của nó là một cái bọc trứng, dùng để nuôi dưỡng và để tạo thần…!



Đến đây mọi thứ đã dần khép nối lại rồi, cũng thông qua những bức phù điêu thô sơ ở con đập nước Egan đã từng đi qua, hắn có thể suy tưởng ra một câu chuyện thế này…!

Rất lâu về trước, thời điểm các vị thần vẫn còn thống trị thế giới này, có một chủng người nguyên thủy sinh sống ở một dãy núi ở xa xôi phương Bắc.

Bọn họ có tập tính sống trong hang động, cũng đồng thời tôn thờ một vị “ thần “

Chỉ có điều, vị thần này cũng không phải chân chính thần linh, mà là một đầu khát máu dã thú, nó liên tục yêu cầu sinh mệnh, nhằm thỏa mãn cơn đói của mình.

Thế là thổ dân ở đây trong cơn sợ hãi, hàng tháng đều phải gửi một sinh mạng, hiến tế cho vị thần kia, nhằm giữ sự yên ổn cho bộ lạc.

Dần đà theo thời gian, mọi người cũng quen thuộc việc hiến tế, cũng coi dã thú kia làm chân chính Thần minh bảo hộ cho bộ lạc mình.

Thế là các thầy tế ra đời, sinh mạng hiến tế, cũng dần chuyển thành trẻ tuổi trinh nữ, các loại hủ tục cũng theo đó sinh ra, được khắc họa thành những tấm phù điêu, đặt ở hai bên con đường dẫn tới hang ổ của “ thần “

Mọi chuyện cứ tưởng sẽ diễn ra như thế, nhưng đến một ngày bộ lạc chào đón một cái phương xa tu sĩ.

Hắn đối với ở một nơi xa xôi bộ lạc nguyên thủy này cảm thấy rất thú vị, cũng thông qua lời kể của bọn họ biết được sâu trong hang động ăn thịt người giả thần.

Tu sĩ cũng là thần linh chân chính tín đồ, cho nên đối với việc g·iả m·ạo này cảm thấy cực kì phẫn nộ, cho nên quyết định tiến sâu vào trong hang động, muốn tiêu diệt đi tên này giả thần.

Tu sĩ rất mạnh, thậm chí còn có thể là thần quyến cổ tộc xuất thân, dễ dàng đánh bại giả thần, thế nhưng khi định kết liễu đối phương, thì y lại khó tin phát hiện.

Giả thần quái vật này có chút không bình thường, bởi vì lâu năm được thờ phụng cúng bái, nó không chỉ sinh ra lính trí, mà còn có thể chủ động hấp thụ loài người tín ngưỡng chi lực, sơ bộ tạo thành thần tính cho mình.

Phát hiện này làm tu sĩ cảm thấy mười phần kh·iếp sợ, bởi có thể chủ động hấp thụ tín ngưỡng chi lực, đã là đi trên con đường thuế biến thành thần.

Thế nhưng, đó chỉ dành cho những sinh linh hùng mạnh nhất, đi tới phàm tục cuối con đường.

Còn trước mắt giả thần quái vật này rất yếu, nhưng lại có thể làm điều mà vô số sinh vật ước ao, điều này làm sao lại không khiến hắn cảm thấy chấn kinh.

Thế là trong lúc mê man, một cái điên cuồng suy nghĩ nảy ra trong đầu tu sĩ.

Nếu hắn để con quái vật này ở đây tiếp tục hấp thụ tín ngưỡng chi lực thì như thế nào…?!

Phải chăng đến một lúc nào đó, hắn có thể dùng bàn tay mình, tạo ra một cái…nhân tạo thần linh…!

Suy nghĩ này quá mức điên cuồng, nhưng cũng là điều thuốc độc, ăn mòn lấy ý thức của tu sĩ.

Mặc dù hắn là kẻ sùng thần, cũng biết được làm như vậy là đại nghịch bất đạo, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn không thoát khỏi sự mê luyến của vực sâu, đi làm hành vi vô tiền khoáng hậu này…!

Thế là tu sĩ giữ lại tính mạng cho quái vật, cũng bắt đầu dạy cho thổ dân văn minh, tín ngưỡng, để bọn họ xây dựng đền thần.

Đây cũng là lý do một bộ lạc nguyên thủy lại có thể trong thời đại của mình xây dựng lên một công trình kiến trúc đền thần vĩ đại đến như vậy.



Thần thú bức tượng cũng được thay thế bởi bốn bức tượng tu nữ, ban đầu Egan còn không hiểu lý do tại sao, nhưng hiện tại hắn cảm thấy bản thân quá ngu muội rồi…!

Bởi loại kiến trúc như vậy cũng không phải hắn chưa từng gặp.

Bốn bức tượng tu nữ mặc quần áo rách nát, tay chân bị xích lại, quá dễ để nhìn ra đó là một thuật cổ đại phong ấn.

Không chỉ tạo thành một cái lồng, nhốt con quái vật kia ở bên trong đền thần.

Cũng tạo thành một vòng bảo hộ, che đậy khí tức, ngăn sự phát giác từ phía bên ngoài.

Sở dĩ phải làm vậy là bởi tu sĩ biết rõ, tạo thần là một việc cực kì nguy hiểm, tín ngưỡng chi lực rất dễ khiến các vị thần linh khác mẫn cảm.

Một khi bị phát hiện, hắn tuyệt đối sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục, cho nên mới xây lên bốn bức tượng, tạo thành thuật phong ấn cổ đại này.



Đây là suy đoán của Egan, nó có thể không hoàn toàn chính xác, bởi đây chỉ đơn thuần là tưởng tượng dựa trên các bằng chứng có sẵn thôi…!

Thêm một lý do để khẳng định sinh vật ngủ say bên trong cổ thụ kia là nhân tạo thần nữa là, nguồn tín ngưỡng chi lực quá mức khổng lồ ở bên trong thần điện…!

Nếu nó là một cái chân chính thần linh, hoặc là dựa vào chính mình hấp thu tín ngưỡng lột xác thành thần linh, thời gian dài như vậy, đã sớm phải đem tín ngưỡng chi lực trong đền thần hút cạn rồi mới đúng.

Nhưng trên thực tế tín ngưỡng chi lực còn quá nhiều, vậy cũng chỉ có một lý do để giải thích.

Sinh vật kia không phải không muốn hấp thu, mà là hấp thu không nổi…!

Cho nên nó cần thời gian cực dài để chậm rãi hấp thu cùng thuế biến…!

Chỉ có điều, khiến Egan cảm thấy lo lắng chính là, qua nhiều năm như vậy, coi như mỗi ngày một muỗng đưa vào miệng.

Thế nhưng ngày qua ngày tích góp, hậu tích bạc phát, sinh vật kia chỉ sợ đã đạt đến một mức độ khó có thể tưởng tượng nổi rồi…!

Coi như không phải chân chính thần linh, thì cũng là bán thần!

Lúc này đoàn người bọn hắn lại tiến vào đánh thức giấc ngủ của nó, hậu quả thực sự khó có thể tưởng tượng.

Nếu có thể, Egan thực sự muốn biến thật nhanh khỏi nơi này, thế nhưng vừa rời khỏi khu vực tế đàn, thứ kia lại một lần nữa nhìn chằm chằm vào hắn.

Kinh khủng áp bách, khiến Egan hô hấp đều khó có thể thở nổi, cảm giác như chỉ cần hắn bước thêm một bước, trong nháy mắt hắn sẽ tan biến khỏi thế giới này.

Linh hồn cũng sẽ bị nghiền nát, vĩnh viễn không được siêu sinh…!

Ý định của thứ kia quá rõ ràng, nó không muốn Egan rời khỏi nơi này, thậm chí là không muốn tất cả mọi người rời khỏi nơi này.



Nhìn về một đống quỳ lạy tượng đá, một cỗ nồng đậm bất an lập tức bao trùm lấy tầm thần Egan, khiến hắn nhịn không được nghiến chặt răng đấm mạnh xuống mặt đất.

“ C·hết tiệt, chẳng lẽ hoàn toàn là tử cục…?! “

Khó trách được Egan cảm thấy phẫn nộ, bởi kẻ địch lần này thực sự đã viễn siêu những gì hắn có thể tưởng tượng.

Thậm chí ngay cả kiếp trước, Egan cũng chưa từng phải đối mặt với thứ gì đáng sợ đến mức như vậy.

Loại này bất lực bé nhỏ cảm giác, thực sự có thể ma diệt ý chí của con người…!

“ Nhìn dáng vẻ này của ngươi, có lẽ cũng đã cảm nhận được thứ kia rồi nhỉ…?! “

Đúng lúc này bên cạnh đột ngột vang lên, chỉ thấy khuôn mặt vũ mị Elysia không biết từ bao giờ đã ngồi bên cạnh hắn, thần sắc đầy tươi cười.

Loại này vô ảnh vô tung năng lực, khiến Egan không khỏi nhíu chặt mày, bởi vừa rồi hắn hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của Elysia.

Điều này đồng nghĩa với, nữ nhân này nếu muốn g·iết hắn, đơn giản chỉ cần một cái búng tay.

Tuy nhiên, khiến Egan cảm thấy kiêng kị hơn, cũng không phải Elysia vô ảnh vô tung năng lựng, mà là Elysia trong miệng vừa nói thứ kia…!

Nữ nhân này…cũng cảm nhận được…?!

“ Ngươi rốt cuộc là ai…?! “

Egan thở ra một ngụm trọc khí, ngữ khí trầm thấp lên tiếng.

“ Ta là ai sao, ha ha, nếu đã hỏi danh tính của người khác, sao không tự giới thiệu mình trước, như này không phải mới đúng phép hay sao…?! “

Elysia tay chống cằm, ánh mắt sắc bén như một cái gian xảo, tinh mãnh hồ ly, híp mắt cười cười hỏi lại Egan.

“ Hạm trưởng, khảo cổ sư, nghiệp dư nhà mạo hiểm, không phải quá rõ ràng rồi sao…?

Nếu ta là người có thân phận, há còn bị ép đi dò đường…?! “

Egan nhếch miệng cười, nhún vai thản nhiên nói.

“ À, là vậy sao…?! “

Elysia khuôn mặt như bừng tỉnh, sau đó không nói gì nữa, chỉ khẽ đưa cánh tay về phía mặt Egan.

Egan theo bản năng muốn né tránh, thế nhưng đúng lúc này cơ thể lại đột ngột không cử động được, cơ bắp co cứng, giống như bị dính phải phép định thân vậy.

Elysia cũng trong nháy mắt hóa thành vô số cát bụi, không đến một giây sau liền xuất hiện trở lại.

Chỉ thấy cái kia mềm mại thân thể, đã ôm chặt lấy Egan từ sau lưng từ bao giờ, lời nói cũng như ma âm một dạng vang bên tay Egan…!

“ Thật không trung thực, nếu ta có thể cảm nhận được trong cổ thụ thứ kia, vậy ngươi cho rằng ta thật không nhìn ra ngươi là ai sao, có đúng không, thần tuyển người…? “