Chương 112 : Stellarium
“ Hạm trưởng, trong số này thực sự có đồ tốt sao…?! ”
Kluri đem chiến lợi phẩm bên trong chiến hạm của Roman xếp ngay ngắn, sau đó không khỏi nghi hoặc lên tiếng.
Khó trách nàng nghi hoặc như vậy, bởi mặc dù bên trong chiến hạm của Roman có một vài linh kiện không tệ, thế nhưng dưới khả năng thôn phệ bản nguyên của Aspidochelone, phần lớn lúc này đã ở trạng thái không toàn vẹn.
Mặc dù Egan hoàn toàn có thể dùng Hyperion đem đống linh kiện này khôi phục, thế nhưng chữa trị khác với bù đắp.
Phần tinh túy nhất của những linh kiện này đã toàn bộ bị Chấn Động hấp thu rồi, một khi dùng Hyperion khôi phục, tinh lực tiêu hao cùng thời điểm khôi phục cho Ouroboros không có quá nhiều khác biệt.
Có thể nói được không bằng mất…!
Mà Egan vốn cũng không có ý định sửa chữa đống linh kiện này, bởi thông thường mỗi thế lực đều bồi dưỡng một vị luyện khí sư.
Nói cách khác những linh kiện này rất có thể không phải Huyết Lang đoàn mua ở ngoài, mà tự bọn hắn chế tạo.
Mà linh kiện do chính bọn hắn chế tạo, đến quá nửa sẽ tồn tại ấn ký riêng, hiện tại những liên kiện này ở trong trạng thái tổn hại thì không nói.
Nhưng một khi Egan đem chúng khôi phục, đây rất có thể là một nước đi hắn tự bắn vào chân mình, khiến đối phương truy lùng được vị trí của Ouroboros…!
“ Đống linh kiện này quả thực phẩm chất không tệ, nhưng mà thứ ta để ý không phải là Mô đun hay Nòng pháo, mà là thứ này…! ”
Chỉ thấy Egan đi đến, tay vận sức, nâng lên một khối sắt khổng lồ…!
Khối kim loại này cao gần bằng thân thể của Egan, bề ngang gần một mét, màu đen như ngọc, dưới ánh sáng chiếu vào còn phát ra kỳ bí tinh quang, tựa như đang ngắm nhìn bầu trời.
Khiến người ta có cảm giác vừa trầm trọng, vừa sắc bén, lại hết sức thần bí…!
“ Khối kim loại này sao…?! ”
Kluri khuôn mặt có hơi kinh ngạc, ban nãy nàng cũng để ý tới khối sắt này, tuy nhiên ngoài nặng ra thì không còn đặc tính gì nổi bật.
Chẳng lẽ bên trong có ẩn chứa huyền cơ, hoặc là một loại hiếm có nguyên liệu…?
“ Không sai, nếu ta đoán không sai, thứ này chính là Stellarium, một loại hợp kim cực kỳ quý hiếm chỉ xuất hiện trong vẫn thạch, cũng là nguyên liệu hoàn hảo nhất để chế tạo vỏ bọc cho linh kiện phẩm chất Hoàng kim trở lên…! ”
Egan xoa cằm nói ra, để có thể chế tạo linh kiện Hoàng kim, bản nguyên sử dụng không phải Hải hoàng thì chí ít cũng phải là cao giai Hải vương.
Những sinh vật này sau khi c·hết, bản nguyên của bọn chúng vẫn cuồng bạo đến cực hạn, những vật liệu thông thường căn bản vô pháp chịu đựng cao giai bản nguyên.
Cũng chỉ những loại hợp kim quý hiếm như Phoenixium hay Stellarium mới có thể phong ấn được sự cuồng bạo đến từ bản nguyên của Hải vương, Hải hoàng.
“ Tê, thứ này vậy mà là Stellarium sao…?! ”
Kluri nghe Egan nói xong liền nhịn không được hít một ngụm khí, trong lòng đầy kh·iếp sợ.
Những loại hợp kim quý hiếm như Stellarium có thể xem như những truyền thuyết trên đại hải, không hề thua kém những truyền thuyết về các vị thần.
Vì thế Kluri từ nhỏ đều đã từng nghe qua, nghe nói loại hợp kim này được xem như bền bỉ nhất thế giới, cho dù đặt nó vào môi trường cấm vực cấp 5, thậm chí cấp 6 nó đều có thể tồn tại như bình thường.
Không nghĩ tới các nàng lại may mắn như vậy, bắt gặp một khối Stellarium…!
“ Đừng mừng vội, mặc dù thứ này quả thực là Stellarium, thế nhưng nó chỉ là hàng tạp phẩm dư thừa sau khi chế tạo thôi, tinh phẩm Stellarium, không cần đèn chiếu vào, ngay cả trong ban ngày đều phát ra tinh quang mãnh liệt.
Thứ này mờ nhạt như vậy, chỉ sợ nồng độ tạp chất đã vượt trên 80% rồi, bất kỳ hợp kim nào có nồng độ tạp chất trên 80% đều có thể xem là phế phẩm rồi…! ”
Egan nhún vai bất đắc dĩ lên tiếng, Kluri nghe vậy, nguyên bản khuôn mặt đang hưng phấn, trong nháy mắt liền biến thành thất vọng mười phần.
“ Nếu thứ này là phế phẩm, ngươi còn để ý đến nó làm gì…?! ”
Kluri không khỏi nghi hoặc lên tiếng, mà đáp lại nàng cũng chỉ có Egan thần bí tiếng cười.
“ Ngươi xem rồi biết…! ”
Chỉ thấy hắn đem khối Stellarium đặt lên máy cắt laser, nếu là Stellarium nguyên chất, bằng tia laser yếu ớt này, cho dù chiếu cả trăm năm, cũng đừng nghĩ có thể khiến nó sứt mẻ.
Thế nhưng Stellarium chỉ là tạp phẩm, các loại đặc tính phần lớn đều đã biến mất, cho nên Egan rất nhanh liền thành công phân tách đối phương.
Rắc…!
Ùng…!
Chỉ thấy Stellarium trong nháy mắt liền vỡ vụn thành trăm mảnh, theo đó, một vật thể cũng ở phía trong đ·ống đ·ổ n·át rơi ra.
“ Hạm trưởng, kia là…?! ”
Kluri kinh ngạc kêu lên, bởi vật rơi ra từ bên trong Stellarium, không phải vàng bạc hay đá quý gì cả, mà là một thanh hoen gỉ đại kiếm, một thanh bề ngoài hết sức cổ lão đại kiếm.
“ Quả nhiên…! ”
Egan khuôn mặt cũng tràn đầy ý cười, chậm rãi đi tới cầm thanh đại kiếm lên, chỉ có điều sức nặng của thanh đại kiếm này, lập tức khiến Egan nhíu mày.
“ Thật nặng…! ”
Egan trong lòng cảm thán, rõ ràng thanh đại kiếm này không quá mức to lớn, thế nhưng sức nặng chỉ sợ đều nhanh tới ngàn cân.
Điều này nói rõ mật độ vật chất bên trong thanh kiếm này cực cao, có thể chế tạo ra thứ này, tay nghề của vị thợ rèn kia chắc chắn cũng không hề tầm thường.
Tất nhiên, cũng không ngoài khả năng đây là đặc tính sẵn có của vật liệu chế tạo, thế nhưng cũng không thể vì vậy mà khiến người ta coi thường.
Bởi hình dáng của thanh đại kiếm này mười phần thô sơ, chứng tỏ là nó được làm thủ công, không hề phục thuộc vào máy móc.
Hiện tại luyện khí sư hay thợ rèn có thể làm được đến mức này, chỉ sợ không có nhiều…!
“ Lúc trước ta đã từng đọc qua một bản cổ tịch, bên trong ghi rằng người cổ đại sau khi tinh luyện Stellarium xong, bởi vì đặc tính bền bỉ của nó, phần tạp chất còn lại thường được dùng như một loại c·hất b·ảo q·uản, bảo vệ các đồ vật trọng yếu của các bộ lạc hay quốc gia.
Ban đầu khi ta nhìn thấy khối Stellarium này, ta đã cảm thấy nghi ngờ rồi, bởi trên khối Stellarium này tồn tại rất nhiều vết tích năm tháng.
Stellarium bền bỉ là sự thật, thế nhưng nó không phải bất tử, vẫn ý nguyên bị thời gian ăn mòn.
Mà đúng là ta đoán quả nhiên không sai, khối Stellarium thực sự được lưu truyền từ thời cổ đại, dựa theo vết tích cùng cách thiết kế của thanh kiếm này.
Có lẽ nó đã tồn tại được ít nhất mười lăm ngàn năm rồi…!
Nói cách khác, nó là một món Cổ khí…! ”
“ Cổ khí…?! ”
Kluri ngạc nhiên hỏi lại.
“ Ừm, v·ũ k·hí cho các chiến binh mạnh mẽ thời cổ đại, được các vị thợ rèn chế tạo bằng cách dung nhập bản nguyên vào bên trong thanh kiếm, về bản chất thì cùng chế đạo Mô đun không có gì khác…!
Tuy nhiên, thứ khiến Cổ khí đặc biệt mà thời hiện tại không có bất kỳ Luyện khí sư nào có thể sao chép đó là, ngoài được dung nhập bản nguyên ra, nó còn được yểm bùa phép từ các vị tế tư phục vụ cho các vị thần…! ”
Egan vừa nói, hai con ngươi của hắn cũng dần sáng lên, thông tin của thanh đại kiếm này cũng rất nhanh liền xuất hiện trước mắt Egan.
---
Tên : Claidheamh
Chủng loại : Vũ khí
Đặc tính :
▪Đặc tính 1 : Bền Bỉ ( Trường tồn cùng thời gian )
▪Đặc tính 2 : Trầm Trọng ( Mật độ vật chất cực cao, khiến v·ũ k·hí có sức nặng vượt xa bình thường )
▪Đặc tính 3 : Sắc bén ( Chém sắt như chém bùn )
▪Đặc tính 4 : ???
Trạng thái : Không toàn vẹn
---
“ Cũng là không toàn vẹn sao, không biết là do hao mòn của năm tháng hay là do Chấn Động hấp thu…?! ”
Egan miệng hơi lẩm bẩm, sau đó hắn liền quay về phía Kluri nhẹ giọng lên tiếng.
“ Canh chừng cho ta…! ”
Kluri nghe vậy liền gật đầu, nàng cũng nhìn ra Egan đang muốn vận dụng dị năng của mình.
Quả nhiên, mấy giây sau, một loạt các hình vân trên cánh tay của Egan đồng loạt phát quang, một cỗ năng lượng vô hình từ thân thể Egan truyền vào bên trong lưỡi kiếm.
Nguyên bản hoen gỉ thanh kiếm, có thể dùng mắt thường nhìn thấy nhanh chóng phục hồi.
Rốt cuộc hơn mười phút sau, một thanh nguyên vẹn đen nhánh sáng bóng đại kiếm liền xuất hiện trước mắt hai người.
“ Hạm trưởng, ngươi không sao chứ…?! ”
Kluri nhìn về sắc mặt tái nhợt Egan, nhịn không được lên tiếng hỏi thăm.
“ Không đáng ngại…! ”
Egan khẽ lắc đầu, như hắn đã nói, phục hồi cho vật thể chứa bản nguyên bị thiếu hụt, tiêu hao so với lúc hắn hồi sinh Ouroboros không có sự chênh lệch quá nhiều.
Còn tốt theo sinh mệnh thể tăng lên, hạn mức dị năng của hắn cũng ngày một cải thiện, đặc biệt là sau khi dung hợp Trí tuệ vĩnh hằng, càng khiến Hyperion được thăng hoa.
Cho nên hiện tại cũng chỉ có chút mệt mỏi thôi, không đến mức b·ất t·ỉnh từ sáng đến tối như lúc trước nữa.
“ Kluri, cầm lấy thanh kiếm này đi, nó có tên là Claidheamh, từ sau này đây sẽ là v·ũ k·hí của ngươi…! ”
“ Cái gì, của ta…?! ”
Kluri nghe vậy thần sốt liền biến thành sửng sốt, ngón tay tự chỉ vào khuôn mặt mình.
“ Nói nhảm, nếu không ta tốn công đem thứ đồ chơi này khôi phục làm gì, ngươi không cầm chẳng lẽ ta cầm…?! ”
Egan lườm mắt hỏi lại, thanh đại kiếm này hắn cầm lên đều cảm thấy vất vả, chưa kể hắn đối với v·ũ k·hí lạnh từ trước đến nay đều không có một phân thiên phú.
Ngược lại Man hoang tộc, đều là những chiến binh trời sinh, khí lực sức mạnh phi phàm, cũng chỉ có Kluri mới đủ năng lực không chế con ngựa hoang này…!
“ Tốt a…! ”
Kluri có hơi ngốc trệ gật đầu, sau đó chậm rãi cầm lấy thanh kiếm từ tay Egan.
Rõ ràng nặng ngàn cân thanh kiếm, nhưng trong cánh tay thon dài của Kluri, lại nhẹ giống như lông hồng.
Tuy nhiên, mấy giây sau Kluri khuôn mặt đột ngột biến sắc, chỉ thấy nàng cắn răng cắm mạnh thanh kiếm xuống mặt đất, trên trán gân xanh nổi lên.
“ Aaa…!!! “
Kluri thống khổ rống lớn, kim đồng con ngươi sáng rực lên, mái tóc cũng hoàn toàn chuyển thành màu cam, Man hoang tộc huyết mạch dường như chịu phải sự kích thích nào đó, theo cảm xúc của Kluri phóng xuất ra bên ngoài.
Thần kỳ hơn, trên tay nàng đại kiếm Claidheamh cũng phát ra tiếng ong ong, từng đường vân vừa kỳ dị vừa cổ lão cũng theo thời gian chậm rãi hiện hình…!