Vợ Quân Nhân Đừng Xằng Bậy

Chương 272: Chuyện xấu truyền ngàn dặm




Editor: demcodon

Vương thị và Sở Thắng Lợi gần như hoàn toàn xé rách mặt. Kể từ lần cãi nhau ba tháng trước, hai vợ chồng vẫn chưa hòa nhau. Hơn nữa hận thù ngày càng trở nên gay gắt. Cho tới nay Vương thị không biết đã trở về nhà mẹ bao nhiều lần. Hơn nữa cũng bởi vì nguyên nhân hai vợ chồng ba ngày hai bữa đều cãi nhau, tin đồn xung quanh ngày càng nhiều, cũng làm cho trong nhà ông Sở càng thêm bất mãn.

Ông Sở khi còn trẻ cũng có một chút bản lĩnh trong thôn, diện mạo cũng khá, xem như rất được chú ý. Sau khi cưới người phụ nữ nghe lời này, thuận lợi sinh ra ba trai hai gái, càng làm cho tôn nghiêm đàn ông của ông phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Bởi vậy, ông thích nhất nhìn thấy những ánh mắt cực kỳ hâm mộ của người khác. Mà nếu ai trong nhà làm mất mặt ông, tất nhiên phải bị ông trừng phạt nghiêm khắc.

Bằng không lúc trước cũng sẽ không đuổi Sở Tú Hòa đang mang thai ra khỏi nhà. Khi đó Sở Tú Hòa đã không còn nhỏ. Trước đó mặc dù vị hôn phu bỏ trốn, nhưng cũng không có nghĩa là cô không thể chọn tái hôn một lần nữa. Mặc dù là chọn người hơi lớn tuổi, có trai có gái, cũng có thể lấy thêm chút tiền sinh lễ về nhà. Nhưng cố tình ông Sở không chịu nổi người khác xem thường, tình nguyện không cần sính lễ và con gái, cũng không muốn để cho Sở Tú Hòa làm ông mất mặt.

Cho nên gần đây bên ngoài nhiều lời đồn, tâm tình của ông càng thêm không tốt. Chẳng qua e ngại ba đứa cháu nội, không dạy dỗ con dâu thôi.

--- ---
Hai anh em Tần Trường Bình và Tần Trường Tố dĩ hiên sẽ không ở lại nhà họ Sở lâu, từ chối giữ lại ăn cơm, lập tức trở về nhà nói chuyện này cho người nhà biết. Trong lòng bà Tần khó xử, mắng thông gia này vô số lần. Nhưng vô luận như thế nào vẫn không đồng ý với hai đứa cháu đưa người đến nhà Sở Từ ở.

Nhưng đối với phản ứng của bà Tần, Sở Từ cũng đã chuẩn bị tâm lý. Cho nên ngày hôm sau, sau khi luyện võ với Từ Vân Liệt đã vội vàng dẫn theo Sở Đường viếng thăm các thị trấn gần đó. Một ngày ngắn ngủn, gần như đều viếng thăm các thị trấn gần thôn họ Tần một lần, càng trao đổi với toàn bộ những bà cốt này một lần.

Sở Từ phóng đại chuyện ở thôn họ Tần nhiều lần, hoàn toàn là một dáng vẻ sợ hãi quá độ, làm cho người ta không thể không tin.

Hơn nữa, mặc dù chỉ qua một buổi tối. Nhưng chuyện tốt không ra cửa chuyện xấu truyền ngàn dặm, phụ nữ gả vào thôn họ Tần lại nhiều. Cho nên, sau khi Sở Từ đến thăm tất cả bà cốt, các thị trấn và thôn khác đại khái cũng đều đã biết sự cố thôn hộ Tần ầm ĩ ra quỷ dị.

Thậm chí có một số kẻ lang thang thất nghiệp muốn xem náo nhiệt không chê chuyện lớn đặc biệt đến thôn họ Tần xem. Vốn dĩ còn tưởng rằng chỉ do người khác nói dối, lại không nghĩ rằng lại nhìn thấy những cảnh kỳ quái này!

Mặc dù là ban ngày, những động vật này vẫn không có yên tĩnh như cũ, rắn cũng không ít. Nghĩa trang trong thôn và trước cửa nhà Tần Thất là nơi tụ tập những động vật này. Cả nhà Tần Thất vốn định phóng hỏa đốt hết những con này. Nhưng thôn dân thà rằng tin là có, không thể không tin, sợ đắc tội quỷ thần. Bọn họ trực tiếp kêu người nhìn chằm chằm nhà họ Tần, căn bản không cho bọn họ ra tay.

Không chỉ vậy, mỗi gia đình trong thôn đều bắt đầu mua nhang đèn giấy tiền vàng mả. Trong sân bày một chiếc bàn kê đơn giản, dâng cúng một số thứ đơn giản như: bánh ngọt, mì, phở. Mặc dù không nhìn thấy cái gọi là quỷ thần, nhưng cũng hy vọng có tâm lý thoải mái.

Nhưng tức nghẹn nhất chính là cả nhà Tần Thất. Bà Tần tức giận đến mức chóng mặt, sắc mặt đều không tốt lắm, dường như sắp bị bệnh. Người khác vừa nhìn thấy càng tin tưởng chuyện quỷ thần, làm cho bà khóc không ra nước mắt.

Sở Từ giống như không quan tâm đến dì. Sau khi trở về, liên tục ba ngày đều đi mời bà cốt. Đến ngày thứ ba, cái nhìn của người ngoài đối với thôn họ Tần đã lên cao.