Vợ ơi! Về đi anh nhớ em rồi!
6
Tại sân bay.
" A~~Papa Kỳ Hưng...con nhớ người quá...! "
Hạ Nhi vừa nhìn thấy anh thì vui mừng chạy đến ôm chặt lấy.
"Papa cũng nhớ con... "Anh mỉm cười ôn nhu xoa đầu... Tay lấy một túi quà nhỏ xinh tặng cho cô bé...
"Sếp sao anh... Anh về sớm vậy...? " Cô ấp úng mồ hôi đầy cả mặt... Nếu không hỏi thăm nịnh nọt vài lời chắc tháng này cô chả còn đồng lương nào luôn ấy chứ!
"Em đến trễ còn muốn quản chuyện của tôi... Tháng này trừ 10%..."
"Sếp.... "
Từ xa Bắc Thần nhìn thấy mẹ rất nể sợ Papa Kỳ Hưng nó lại thầm nghĩ...
"(Papa là cấp trên của mẹ nếu như có người chống lưng thì nó sẽ không bị mẹ mắng nữa...) " Nó nhếch mép cười khẩy rồi chạy về phía họ...
"Papa... Huhu... " Nó chạy đến ôm lấy chân anh làm nũng...
"Thần, ai bắt nạt con..."
"Mẹ cấm không cho con xem tạp chí đồ bơi... Huhu.. "
Anh ôm nó vào lòng rồi liếc nhìn cô ánh mắt đầy giận dữ...
Cô nhìn thấy anh như vậy thì lại càng sợ hơn...miệng nói tay khua khua...
"Em chỉ nói đùa... Thôi nào anh mới về nước...em dẫn anh đi tham quan..."Cô kéo tay Hạ Nhi rồi chạy thẳng vào xe...
Hmm... Thằng nhóc này dám lợi dụng hắn để uy hiếp cô... Đợi đó mẹ sẽ xử lý con...
"Papa người bảo mấy cô gái ở đây rất đẹp... Nhất định phải dẫn Thần đi xem nha.... " nó thì thầm vào tai anh... Miệng cười toe toét...
"Nhất Định.... " hắn mỉm cười rồi bế nó lên...
Cả một ngày đi chơi với bọn nhóc còn phải lựa lời nói để vừa lòng tên sếp đáng sợ đó khiến cô mệt mỏi quá... Chắc cô sắp phát điên rồi!
Tối hôm đó khi vừa về nhà....
"Hai đứa đi mau đi tắm rồi sang phòng mẹ kể chuyện cho ngủ.... "
"Vâng.... "
Cô khẽ thở dài rồi bước vào phòng... Cạch...
Từ phía sau một bàn tay to lớn ôm chầm lấy cô, còn một tay bịt miệng cô lại...Khiến cô không thể nói nên lời....
"Hạ Chu... Tôi nhớ em rồi... Em quay về được không.... " Một mùi hương quen thuộc ập đến chính xác là của hắn...người đàng ông cô từng yêu...
"Ắc... Uật... (Bắc Duật) " Cô trợn to hai mắt, đầy ngạc nhiên...
Còn...?