Vợ Ơi! Hãy Bên Anh...

Chương 26: "Nữ hán tử" 3




Sau khi về đến nhà.

Lý Như Kì lên phòng tìm Thiên Minh, cô muốn kể hết mấy cái chuyện bức xúc trong người. Nhưng cô chạy từ phòng bếp đến phòng làm việc, rồi đến phòng ngủ vẫn không tìm thấy hắn đâu.

Đang tức giận, bức xúc chưa được giải toả. Cộng thêm việc không tìm thấy Thiên Minh đâu khiến cô muốn phát điên lên.

Lý Như Kì đi thẳng về phía phòng ngủ nằm lăn ra đấy rồi tìm điện thoại gọi cho Thiên Minh.

Tiếng điện thoại tút.... Tút... Tút...  Càng khiến Lý Như Kì bực mình, định ném văng chiếc điện thoại đi thì có người bắt máy.

"Bà xã! "

"Đang đâu vậy? " Lý Như Kì một giọng bất mãn khó chịu lên tiếng.

"Anh đang ở công ty mà! Có chuyện gì sao? "

"Đợi một chút em liền đến!" Lý Như Kì nói xong lập tức bật dậy chạy xuống nhà để xe. Tìm một chiếc thoải mái rồi đóng tốc độ một chút cho khuây khoả.

Ferrari, BMW i8, Pagani Zonda 760, Lexus Lc, Huracan LP 580- 2 Spyder, Audi R8 độ Liberty Walk, Lamborghini Aventador SVJ 2019.....

Sau khi suy nghĩ, Lý Như Kì quyết định chọn chiếc ferrari màu xám của mình. Lượn lờ trên đường vừa thoải mái, vừa xả stress. Lợi đôi đường, không hổ danh là của quý của cô!

Lý Như Kì đến công ty với trạng thái vui vẻ hơn trước rất là nhiều. Nhưng không ngờ, vừa với vào đến cửa thì bị tiếp tân ngăn cản.

"Xin hỏi cô đến tìm ai ạ? " tiếp tân cúi đầu hành lễ.

"Thiên Minh" Lý Như Kì nhìn nữ tiếp tân lạnh lùng lên tiếng.

"Cô đang nói chuyện với ai vậy hả? Chủ tịch của chúng tôi là người để cô tuỳ tiện gọi tên như vậy à!? Còn nữa, đôi mắt trông kinh tởm thế kia mà cũng dám mang theo khắp nơi, không thấy xấu hổ à! " nữ tiếp tân hùng hổ lớn tiếng với Lý Như Kì. Ả ta thâm mến Thiên Minh từ lâu, giờ lại có người đến tìm Thiên Minh, còn gọi tên nhau thân mật như vậy khiến cô ta bỗng ức chế, ghen tị. Nhìn dáng vẻ người đối diện, ả ta càng ghen tị. Không kìm chế được cơn ghen ghét, đố kị, ả ta lập tức nổi cơn máu chó.

Lý Như Kì nhẹ nhàng mỉm cười nhìn nữ tiếp tân. Sau đó không nói một lời lập tức túm tóc nữ tiếp tân lôi về phía cô, rồi hạ một cước vào mặt ả. Nữ tiếp tân đau đớn, miệng không ngừng gọi bảo vệ.

Bảo vệ thấy phía sau Lý Như Kì, Minh Triết vẫn khoanh tay, ung dung đứng nhìn nên cũng không dám manh động.

Nữ tiếp tân liên tục hứng đòn của Lý Như Kì.

"Đồ đàn bà điên.... Bỏ ra! " ả ta điên cùng gào thét, các nhân viên khác lập tức túm tụm lại xem trò hay.

Lý Như Kì vẫn một câu không nói, túm túc ả ta ném mạnh vào quầy tiếp tân. Nữ tiếp tân vẫn hùng hùng hổ hổ mắng chửi, còn định cầm bình hoa đánh Lý Như Kì.

Lúc Thiên Minh nhận được thông báo từ Minh Triết rằng Lý Như Kì đang phá công ty, thì lập tức đi xuống. Vừa xuống đến nơi lập tức chứng kiến cảnh này khiến hắn hết hồn.

Đôi mắt Lý Như Kì lạnh lùng nhìn nữ tiếp tân đang tiến đến. Đôi mắt đỏ rượu khát máu nhìn chằm chằm, khiến nữ tiếp tân tay chân run rẩy nhưng vẫn liều mạng đánh đến.

Trên môi Lý Như Kì vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, nhưng đôi mắt đỏ rượu kia như đôi mắt quỷ, lạnh lùng tàn nhẫn. Những người xung quanh thấy cô như vậy vừa thấy nể vừa thấy sợ.

Minh Triết định đứng ra xử lý thì thấy Thiên Minh ngoắc tay, nên đành đứng im xem hành động tiếp theo của Lý Như Kì.

Lý Như Kì nhấc chân, đạp thật mạnh vào vai nữ tiếp tân. Sau đó bàn chân xoay nhẹ, đập mạnh vào gáy ả.

Nữ tiếp tân chưa kịp hét lên đã ngã ngửa dưới đất không dậy được. Các nhân viên khác thấy cú đá tàn nhẫn của Lý Như Kì lập tức hét lên.

Còn chưa giải toả được cơn giận, Lý Như Kì lấy cái ghế ở quầy đập mạnh vào người ả. Sau đó đạp mạnh vào miệng ả ta.

“Biết mình não bé đừng bắt nó gánh trọng trách lớn quá!” Lý Như Kì nói xong liền tháo giày ném vào người ả ta.

Thiên Minh thấy vậy mỉm cười đi đến ôm lấy Lý Như Kì, rồi bế cô lên, để cô kẹp chân vào eo hắn.

"Em còn đánh nữa sao? Định đánh chết cô ta luôn à?! " Thiên Minh bật cười rồi hôn nhẹ vào môi cô. Đám nhân viên há hốc mồm, rồi quay qua nhìn nữ nhân viên xấu số kia. Thảo nào lại có người dám ở trong công ty người khác làm loạn. Thì ra là bạn gái chủ tịch! Oimeoi.

"Em muốn giết người đấy thì sao? " Ký Như Kì nhéo tai Thiên Minh nói.

"Có anh ở đây! " Thiên Minh nói xong, quay qua nói với Minh Triết cho người dọn dẹp. Sau đó bế Lý Như Kì về phòng làm việc.

"Em tức giận chuyện gì sao? "

"Em muốn mở một bữa tiệc làm ăn! "

"Được! "

Vỏn vẹn mấy câu, Lý Như Kì lập tức hạ hoả, quên béng luôn chuyện sáng ngày.

Hai người cứ như vậy, ở bên nhau suốt cả buổi.

Mãi cho đến trưa, Lý Như Kì thấy đói mới tự giác đi tách ra khỏi Thiên Minh đi mua thức ăn.

Vừa ra khỏi công ty, Lý Như Kì gặp lại người quen.

"Hey! " Tiểu Mỹ nhìn thấy Lý Như Kì liền vui vẻ, chạy về phía cô.

"Đói không? " Lý Như Kì nhìn Tiểu Mẫn rồi thản nhiên nói.

"Ầy.... Cô vẫn nhớ sao?!" Tiểu Mỹ thoải mái khoác vai Lý Như Kì đi về phía trước.

Hai người đến nhà ăn, Lý Như Kì không quên gọi điện thông báo cho Thiên Minh. Rồi sau đó lại chú tâm nhìn người đối diện.

"Cô làm trong công ty lớn kia sao? " Tiểu Mỹ vừa ăn vừa tự nhiên nói.

"Không, ông xã tôi làm trong đó! " Lý Như Kì không lạnh không nóng lên tiếng.

"Ừm.... Khá lắm! " Tiểu Mỹ gật gù mỉm cười nói.

Lý Như Kì nghe thấy vậy liền bật cười nhìn Tiểu Mỹ. Thiên Minh mà nghe thấy, không biết phản ứng sẽ thế nào.

Tiểu Mỹ thấy Lý Như Kì cười lập tức thấy vui.

"Cô làm ở đâu? " Tiểu Mỹ vừa gặm miếng sườn đầy miệng nói.

"Cô làm trong công ty R&P à!? " Lý Như Kì nghi ngờ nhìn Tiểu Mỹ.

"Ớ, sao cô biết? Chẳng nhẽ chúng ta làm cùng một chỗ!"

Thấy biểu cảm của Tiểu Mỹ, Lý Như Kì lập tức hiểu ra. Bản kế hoạch kia chắc chắn là của cô nhóc này, cũng không tệ.

Tiểu Mỹ thấy Lý Như Kì không lên tiếng, bản thân cũng không mấy để ý. Nếu đã làm cùng công ty, gặp nhau không sớm cũng muộn.

Nghĩ vậy, Tiều Mỹ lập tức cắm đầu cắm cổ gặm sườn, không thèm để ý hình tượng.