Vợ Ơi! Đợi Anh

Chương 52: Tin mới




Sorry mọi người nha, hai chap 50 và 51 mình đăng từ 20/8 nhưng đến hôm nay là 22/8 vẫn chưa được duyệt mọi người ạ. Mình thành thật xin lỗi vì sự cố này:((

Mọi người đừng bỏ truyện mình nha:'(

___________Chương 52 ____________

Vừa ngước mặt lên cô đã nghe thấy câu nói của hắn, lại nhìn về gương mặt tuy hơi tiều tuỵ nhưng ánh mắt và nụ cười lại trông thâm hiểm vô cùng. Bổng lúc này cô nhận ra mình thật sự bị 'chơi' rồi!

Bổng cô đứng bật dậy, lấy ống tay áo lau sạch sẽ nước trên mặt mình, nhìn hắn đầy oán trách.

" Anh dám lừa tôi mình sắp chết sao?"

Mặt của hắn lúc này đực ra khó hiểu, hắn vừa mới tỉnh dậy cơ mà, lừa cô lúc nào?

" Em nói gì vậy? Anh vừa mới tỉnh dậy thôi mà! " hắn cất giọng giải thích

" Anh chẳng phải sai hai người kia lừa tôi sao? "

" Hai người kia? " mày hắn hơi chau lại khó hiểu

" Là hai người đàn em của anh! " cô hơi tức giận lên tiếng

Lúc này hắn cũng hiểu ra ý cô nói. Chắc là tụi nhóc định giúp anh đây mà. Phải tăng lương!!

" Nhưng anh đâu có biết gì đâu mà, anh vừa tỉnh dậy thôi! Với lại em nhìn xem, tay anh bị bắn như vậy mà còn cứu em mà " hắn hơi nhỏ giọng nói, gương mặt có vẻ như đang uỷ khuất.

Cô nghe thấy thì cũng không nói gì nữa, thật sự thì cũng đoán ra là hắn là người cứu mình. Cô không nói lời nào lại đi đến tủ gần giường bệnh lấy cho hắn cốc nước.

Hắn nhận lấy cốc nước cũng cảm ơn cô, nhưng ánh mắt hắn nhìn cô lại đầy thâm thuý khiến cô đang ngồi trên chiếc ghế bên cạnh cũng phải né đi ánh mắt của hắn.

" Lúc nãy em nói rồi đấy nhé! "

" Tôi nói gì cơ? " cô giả vờ không biết, quay mặt chổ khác, nhưng hành động này bất giác tố cô đang đánh trống lãng rồi

" Em nói sẽ cho anh cơ hội đấy nhé! Anh không quên đâu! Với lại anh biết em là người nói rồi sẽ không nuốt lời" Hắn cười cười nhìn cô đáp

Cô suy nghĩ một chút rồi bất giác mặt hơi đỏ lên nhanh chóng đứng dậy nhìn hắn

" Được rồi! Đây là cơ hội cuối! " nói xong cô nhanh chóng chạy ra ngoài, không hề quay mặt lại nhìn hắn một cái, cắm đầu mà chạy!

Còn hắn khi nghe cô nói thì tim như nở cả nghìn đoá hoa. Cô gái của hắn thật sự cho hắn cơ hội được bên cô rồi, còn gì hạnh phúc hơn nữa cơ chứ! Hắn chỉ vì tay còn truyền dịch và bắp tay đau nhức, nếu không hắn thật sự đã nhào lại ôm hôn cô mất rồi. Dương mắt nhìn cô gái nhỏ bé đang lao nhanh ra ngoài hắn khẽ cong môi nói

" Em chạy từ từ thôi, ngã đấy! " Ánh mắt ôn nhu nhìn theo bóng lưng cô, tim lại đập liên hồi.....

_______

Vừa về phòng bệnh của mình cô khá bất ngờ khi thấy một vị bác sĩ đang ngồi ở ghế sofa đối diện giường bệnh, nhìn thấy cô đã về ông ấy cũng đứng lên. Hình như ông ta đang đợi cô??

" Tiểu thư cô mới tịn dậy lại đi đâu vậy?" vị bác sĩ trông tầm 50 mấy tuổi, giọng ôm tồm hỏi

" Cháu đi ra ngoài chút thôi ạ" cô bước lại phía giường bệnh rồi cúi đầu chào với vị bác sĩ.

||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Sống Chung |||||

" Cô đang mang thai, lại để cho bản thân mình đuối nước? Cô không nghĩ cho bản thân mình sao, lại vừa mới tỉnh dậy đã đi ra ngoài lung tung! " Bị bác sĩ nhẹ giọng quở trách, thấy cô chỉ ngồi đực ra ông lại nói tiếp "Cô không biết mình có thai sao? "

Đình Đình vừa nghe bác sĩ nói xong, não bộ cận lực hoạt động. Chẳng lẽ là đêm đó? Cái đêm tiệc kia? Cô nhìn vị bác sĩ rồi khẽ lắc đầu

Thấy cô lắc đầu vị bác sĩ hơi thở dài một hơi rồi nói tiếp " Cô mang thai gần được 6 tuần rồi! Người nam vào cấp cứu cùng lúc với cô chắc hẳn là cha đứa bé? Nếu thật vậy thì cô cũng mau thông báo cho anh ta biết. Đúng là người trẻ tuổi, cô cậu làm gì cũng phải nghĩ cho đứa bé chứ, suýt tí nữa là bị động thai rồi "

Bác sĩ nói xong thì đưa ra trước mặt cô 1 tập giấy. Cô nhận lấy rồi nhìn vào, đây chính là kết quả siêu âm của cô. Cô khẽ gật đầu nói cảm ơn với vị bác sĩ rồi ông ấy cũng nhanh chóng bước ra khỏi. Bỏ lại căng phòng với sự trầm mặc của cô.

Cô mang thai rồi? Cô bắt đầu hơi lo sợ về tương lai của mình! Cô không biết có nên nói với hắn không nữa? Lỡ như hắn ghét trẻ em rồi lại ép cô bỏ đứa bé? Hay là lại nói cô mang con của người khác rồi nói hắn phải nhận giống đời trước thì sao? Lỡ như hắn lại bắt cô phải bỏ đứa bé thì phải làm sao đây? Không được! Cô sẽ không cho hắn biết! Cô sẽ tự mình nuôi con, nếu hắn biết có thể hắn sẽ chia rẽ mẹ con cô thì cô phải làm sao đây? Đời trước là cô yếu đuối nhu nhược không thể bảo vệ bé con, nhưng đời này cô phải mạnh mẽ để bảo vệ thật tốt con của mình!