*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hết thời! Hai mắt Mặc Tu Nhân trầm xuống, trong mắt lóe lên một tia sáng: "Bố, tại sao bố lại nói như vậy? Tần Hạo khẽ hừ một tiếng: "Trong cuộc thi trang sức Nắng Mai lần này, bố được mời làm giám khảo.
Sáng nay bố không có việc gì làm, tùy tiện lật lại vài trang bản thảo của cuộc thi, không ngờ tới bố nhìn thấy bản thiết kế của nhân viên công ty các con, Bạch Cẩm Sương!" "Con đã giúp cô ấy nổi tiếng, giúp cô ấy thắng kiện, còn cỗ gắng 'đàơ cô ấy về công ty của mình.
Bố còn nghĩ đó là một người tài năng hiếm có gì đó, kết quả cô ấy cũng chỉ là một kẻ tâm thường trong những kẻ tâm thường mà thôi.