*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tâm phục khẩu phục Vân Thành Nam sau khi xem bản thảo thiết kế do Bạch Cẩm Sương đưa thì anh ta quyết định chọn mẫu thứ ba: "Mẹ tôi thích loại này hơn, chúng ta có thể ký hợp đồng ngay bây giờ" Bạch Cẩm Sương gật đầu rồi đưa cho Lý Thanh thêm năm bản thiết kế và nói: "Vê phần tham gia dạ tiệc, tôi sẽ thiết kế thêm nhiều kiểu trang sức phù hợp hơn.
Vì vậy, cô Lý cũng có rất nhiều lựa chọn, cô có thể xem qua trước nếu có chỗ nào không hài lòng thì tôi sẽ lập tức sửa nó.”
Nhìn thấy Vân Thành Nam hài lòng như vậy thì Lý Thanh cũng không có ý định làm khó Bạch Cẩm Sương.
Tuy nhiên, khi cô ta thực sự nhìn thấy bản thảo thiết kế của Bạch Cẩm Sương thì cô ta cảm thấy bản thân mình thật may mắn khi chưa kí hợp đồng với Phùng Hoàng Hân, bởi vì bất kỳ một bản thiết kế nào của Bạch Cẩm Sương cũng đều tốt hơn rất nhiều so với bản thiết kế của Phùng Hoàng Hân.
Đôi mắt cô ta càng ngày càng sáng lên, cuối cùng Lý Thanh chọn một bản thiết kế mà cô ta thích nhất đưa về phía Bạch Cẩm Sương rồi cười nói: “Bản thiết kế này của cô Bạch thực sự rất xuất sắc, tôi rất yêu thích nó”
Bây giờ Lý Thanh nhìn Bạch Cẩm Sương bằng đôi mắt đây sự ngưỡng mộ, cô ta tin chắc rằng Bạch Cẩm Sương sẽ trở thành một nhà thiết kế trang sức nổi tiếng trong tương lai, năng lực kia nhất định không thể là giả được.
Bạch Cẩm Sương cười khẽ rồi nói: "Cô Lý ưa thích là tốt rồi" Sau khi Bạch Cẩm Sương kí hợp đồng với Vân Thành Nam và Lý Thanh thì cô rời khỏi phòng họp, tất cả mọi người trong bộ phận thiết kế đều sửng sốt vì hiệu suất làm việc quá cao của Bạch Cẩm Sương.
Ngay sau khi Vân Thành Nam và Lý Thanh rời đi thì Bạch Cẩm Sương đã giao hai bản thảo thiết kế và hợp đồng cho Lâm Thanh Tuấn.
Vân Thành Nam và Lý Thanh đã đưa trước năm mươi phần trăm tiên đặt cọc, hợp đồng và bản thiết kế cũng đã thảo luận xong nên bây giờ bọn họ có thể bắt đầu làm đồ trang sức rồi.
Lúc này ở văn phòng Tổng giám đốc, Mặc Tu Nhân liếc nhìn Triệu Văn Vương rồi nhướng mày hỏi: "Nếu như cậu vô tình đắc tội với người khác thì cậu sẽ làm gì?”
Mặc dù Mặc Tu Nhân không muốn Bạch Cẩm Sương có bất kỳ suy nghĩ nào với mình, nhưng anh cũng không muốn trở nên lạnh nhạt với Bạch Cẩm Sương.
Dù sao thì hai người họ cũng sống chung dưới một mái nhà và anh vô cùng coi trọng khả năng thiết kế của Bạch Cẩm Sương.
Triệu Văn Vương suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc trả lời: "Nếu là như thế thì tôi nhất định sẽ làm việc gì đó để bù đắp cho cô ấy”
“Bù đắp như thế nào?”
Mặc Tu Nhân nghe thấy thế thì ánh mắt lóe lên, lập tức hỏi.
Triệu Văn Vương mím môi rồi nói: "Tôi sẽ bù đắp bằng những thứ mà cô ấy cần và điều quan trọng hơn cả là không được xảy ra sai sót”
Mặc Tu Nhân im lặng trong hai giây, anh đang suy nghĩ xem rốt cuộc Bạch Cẩm Sương cần gì? Hiện tại không phải cô cần đơn đặt hàng của khách sao? Bên anh có rất nhiều khách hàng, anh nhất định sẽ giúp Bạch Cẩm Sương liên lạc với hai khách hàng, nếu là như vậy thì chắc hẳn cô sẽ