Vừa ra ngoài hành lang, Đường Hoa đã cau có vùng khỏi tay Bạch Vi trách móc.
" Cậu bỏ mình ra coi, để mình cho cậu ta một bài học."
" Bài học cái đầu cậu á."
Bạch Vi buông bà tay của Đường Hoa ra, nhưng lại lấy ngón tay búng thẳng vào trán cô.
" Để cậu lại xong xíu nữa hai đứa lên phòng giáo viên nghe mắng hay gì?"
" Nhưng nà cậu ta quá đáng lắm rồi, tưởng mình thiên kim tiểu thư rồi thích làm gì thì làm hả?"
Đường Hoa tức sôi máu. Biết là đánh nhau xong thì kiểu gì cũng bị giáo viên mắng, nhưng cô không thể nào ngồi yên khi thấy bạn mình bị bắt nạt như vậy được, thật sự rất khó chịu.
" Mình không cảm thấy phiền với mấy trò vặt vãnh đó của cậu ta đâu. Hơn nữa mình tới trường đâu phải để hơn thua với mấy thể loại đó."- Bạch Vi thở dài, nhìn Đường Hoa. Cô cảm thấy cậu ta luôn kiếm cớ gây sự với mình nhưng cũng không quá phiền tới vậy, không cần phải để Đường Hoa phải bận tâm.
" Ôi vẻ đẹp tri thức đây sao? Đúng là nữ sinh đứng top 1 của trường nó phải khác nha."- Đường Hoa liền thay đổi thái độ, chuyển sang cái giọng đùa.
" Mình top 1 thì cậu cũng top 10 còn gì? Giờ thì đi xuống phòng y tế mượn kim chỉ với mình."
" Được được, đều nghe cậu."
Nói xong, Đường Hoa liền vui vẻ khoác lấy vai Bạch Vi rồi tiến thẳng xuống phòng y tế.
Hai người bọn họ vừa đi được một lúc thì Nhất Trí Dương mới tới. Nhìn quanh lớp không thấy hai người họ đâu, cậu liền đi tới chỗ cậu bạn lớp trưởng hỏi han.
" Bọn họ với Tô Mỹ vừa có xích mích, hai người đó xuống phòng y tế rồi."
" Cảm ơn."
Nhất Trí Dương nghe tới xích mích thì biết ngay mọi chuyện như nào, liền lo lắng chạy xuống phòng y tế, không biết hai người đó có bị thương không. Nhìn người ngợm của bạn học Tô kia có vẻ lành lặn thì chắc " bà chằn lửa" của cậu chắc chưa làm gì quá đáng rồi.
…
Ở công ty lúc này, Lãnh Tư Hàn cũng vừa tra ra ID của tên hacker bí ẩn kia. Hắn liền bảo Chu Cần sắp xếp một đội tới địa chỉ kia để bắt sống tên hacker đó. Tông thường một hacker sẽ chẳng dại dột gì mà thâm nhập vào hệ thống bảo an của công ty hắn, chỉ có thể là có kẻ đứng sau.
Chu Cần nhanh chóng tuân lệnh, dẫn theo một đội vệ sĩ ra phía xe. Nhưng vừa ra tới cửa tập đoàn, liền chạm mặt Lãnh Tư Kỳ vừa mới tới. Thấy trợ lí thân cận của anh trai dẫn theo một đoàn người ra ngoài, liền cảm thấy kì lạ.
" Mọi người đi đâu giờ này vậy? Có chuyện gì gấp sao?"
" Sếp Kỳ, chúng tôi theo lệnh sếp Hàn giải quyết chút việc gấp."- Chu Cần tiến lên trước một bước giải thích.
Lãnh Tư Kỳ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Chu Cần, có vẻ không phải việc mà anh có thể tự ý xen vào, anh cũng không muốn bao đồng tới chuyện làm ăn của anh trai. Nhưng nếu việc này liên quan tới tập đoàn thì cũng không thể làm ngơ, dù gì hiện tại công ty của anh trai cũng đã được sát nhập vào tập đoàn nhà họ Lãnh.
" Có thể cho tôi biết là việc gì không?".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bán Yêu Và Bán Sơn
2. Tùy Tùng
3. Sạn Hy Quan
4. Sau Khi Thông Báo, Khán Giả Cả Nước Đều Mong Chờ Chúng Tôi Rải Đường
=====================================
" Chuyện này…"- Chu Cần bây giờ cũng cí chút lưỡng lự, anh không thể tự ý nói tin mật của Lãnh Tư Hàn ra được, cho dù có là em trai của hắn đi chăng nữa.
" Xin lỗi sếp Kỳ, chúng tôi không thể."
Sau đó đoàn người liền cúi đầu chào Lãnh Tư Kỳ, rồi bước nhanh ra phía nhà xe. Lãnh Tư Kỳ nhìn bọ họ rời đi như vậy, cũng thấy có chút kì lạ, liền quay lại lấy xe, lén đuổi theo.
Ba bốn chiếc xe đen phía trước đều là xe của những người nhân viên, Lãnh Tư Kỳ thì lái chiếc Mecedes trắng phía sau. Vì không thuê tài xế riêng, lại có thói quen mỗi ngày đi một hãng xe khác nhau nên những người nhân viên kia không nhận ra xe của anh.
Khi đi đến một ngã tư, Lãnh Tư Kỳ lại vô tình bị giữ chân bởi đèn đỏ. Nhưng nhờ đó, anh lại nhìn thấy xe của Thẩm Nhiên Diễm cũng đi ngang qua đây. Nhưng giờ này lẽ ra cô ấy phải ở tập đoàn nhà họ Thẩn chứ nhỉ? Hướng đó cũng đâu phải là hướng tới công ty? Hình như là hướng về biệt thự của anh Hàn?
Lãnh Tư Kỳ không nghĩ nhiều, liền xoay vô lăng, chuyển hướng theo sau chiếc xe của cô. Đúng như suy nghĩ của Lãnh Tư Kỳ, chiếc xe của Thẩm Nhiên Diễm thực sự dừng lại trước biệt thự của Lãnh Tư Hàn.
Nhưng cảnh tượng trước mắt Lãnh Tư Kỳ là Thẩm Nhiên Diễm trong bộ đầm đỏ, cô vẫn trang điểm theo nét quyến rũ như mọi ngày. Cánh cổng của ngôi biệt thự được mở ra một bên, và…người bước ra nói chuyện với cô lại là bác Bạch Vũ.
Chỉ thấy Thẩm Nhiên Diễm đưa cho Bạch Vũ một xấp tài liệu, còn ông thì đưa cho cô một con chip nhỏ. Rốt cuộc bọn họ có liên quan gì mà lại gặp nhau như vậy?