" Bạch Vi, Tiểu Bạch Thỏ của tôi. Tôi cũng thích em nhiều lắm, cô nhóc ngốc của tôi."
Câu nói được cất ra từ chính miệng của Lãnh Tư Hàn lại càng khiến Bạch Vi thêm tin tưởng. Cô cố gắng điều chỉnh lại hơi thở của mình, nhưng nhịp tim cô bây giờ, đập ngày càng nhanh, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực luôn vậy. Bạch Vi lấy hết can đảm của mình, nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu thẳm của người đàn ông trước mắt:
" Chú nói lại đi."
Lãnh Tư Hàn nhìn kĩ vẻ mặt ngơ ngác, ửng hồng hai gò má vì ngại của Tiểu Bạch Thỏ. Hình như cô vẫn còn chưa tin hắn thì phải. Lãnh Tư Hàn cúi xuống, cần lấy một bàn tay cô, để lên ngực trái hắn, nơi trái tim hắn đang đập nhanh liên hồi. Rồi hắn lại đưa tầm nhìn lên, nhìn thẳng vào đôi mắt Bạch Vi:
" Tôi nói, tôi rất thích em, Tiểu Bạch Thỏ ạ."
Bạch Vi cảm nhận được nhịp tim của hắn, cũng đang đập rất nhanh. Chú không hề nói cô kì lạ, chú cũng thích cô. Lúc này, Bạch Vi đang nhìn kĩ gương mặt người đàn ông trước mắt, thấy cũng có chút ánh mắt hắn cứ chăm chú nhìn cô, có phần ngại.
Tiểu Bạch Thỏ quá vui mừng, nhào lên ôm trầm lấy hắn, khiến hắn bất ngờ mà ngã ngửa ra giường, cô cũng theo đà mà ngã lên lồng ngực cứng cáp của hắn.
" Thịch thịch! Thình thịch!"
Cô nghe rõ từng nhịp của trái tim đang ở bên trong người hắn. Vui thật đấy. Tiểu Bạch Thỏ như một đứa trẻ mới tìm được thú vui mới, cô cứ nằm im trên người hắn như vậy không buông, một bên ta cứ áp chặt lên ngực trái, cô có cảm giác làm như vậy, có thể cảm nhận được trong tim chú có cô vậy.
" Chú, cháu muốn nằm như vậy một lúc nữa. "
Lãnh Tư Hàn động động mấy ngón tay, đưa lên trên ôm lấy Tiểu Bạch Thỏ đang nằm dài trên người mình, xoa xoa đầu cô. Hắn cảm nhận làn da mềm mại của cô đang ở trên người mình, yết hầu hắn bây giờ lại trượt lên xuống.
Lãnh Tư Hàn cảm nhận rõ ràng, đôi gò bông của Tiểu Bạch Thỏ bây giờ chỉ ngăn cách với cái bụng săn chắc của hắn qua một lớp vải mỏng, đó là chiếc váy ngủ của cô nhóc.
Tiểu Bạch Thỏ trước giờ ở chung với hắn, chưa bao giờ có thói quen mặc áo trong, nhưng lại luôn nhõng nhẽo muốn được hắn ôm vào lòng. Cô bảo rằng người hắn rất ấm, rất dễ chịu, cảm thấy được hắn ôm còn thoải mái hơn cả nằm chăn bông. Và kể cả bây giờ đang là tháng 3, trời vẫn còn khá lạnh, nhưng khi ở với Lãnh Tư Hàn, cô vẫn chỉ mặc một chiếc váy ngủ ngắn tay mỏng dính, rồi suốt cả ngày đu bám lấy hắn mà thôi.
Và đó cũng là lí do, ở gần cô khiến hắn luôn không thể kiềm chế được thú tính của một thằng đàn ông bên trong mình, nhưng hắn vẫn cố nhịn cho tới khi, cô đủ tuổi.
Nhưng với cái tình huống bây giờ, chết thật! Tiểu Bạch Thỏ của hắn trong bộ dạng ngại ngùng mà nằm trền người hắn như này, dễ thương quá! Hơn nữa, còn trong cái tình huống là, cô vừa tỏ tình với hắn xong, tình cảm của họ vừa mới chính thức được xác nhận, còn đang "rất nóng hổi".
Lãnh Tư Hàn mông lung, dù sao ngày mai cũng là sinh nhật tròn 18 tuổi của cô rồi, cũng chỉ là sớm hơn một ngày, bây giờ có nên lập tức " vừa thổi vừa ăn" cô nhóc mà hắn nuôi luôn không? Nhưng bây giờ, Tiểu Bạch Thỏ vẫn còn rất ngây thơ, hắn lo tự nhiên nổi cơn lên như vậy, cô sẽ hoảng sợ mất.
" Tiểu Bạch Thỏ, tôi biến em trở thành người phụ nữ của tôi, có được không?"
" Trở thành người phụ nữ của chú?"- Bạch Vi ngây ngô, ngẩng đầu lên, ngây ngô nhìn hắn.
" Đúng vậy, là một người phụ nữ chỉ thuộc về tôi,à của mình tôi được không?"
Bạch Vi dù chưa hiểu lắm, nghe chú nói, cô hiểu nó khá giống người yêu. Nhưng hình như cũng có thể không phải.
" Vậy, chú cũng chỉ của một mình Vi Vi thôi, được không?"
" Được."
" Vậy, em đồng ý chứ?"
Bạch Vi không nói gì, chỉ gật đầu đồng ý.
Nhận được sự đồng ý của cô, hắn liền không còn nhin lại cơn" thú tính" kia nữa. Liền từ từ ngồi dậy, tay đỡ người cô, đẩy hai chân cô giơ lên hai bên bụng mình làm bệ đỡ. Lãnh Tư Hàn ghé môi đến vành tai của Bạch Vi.
" Cảm ơn em."
Rồi hắn ôm chặt lấy cô ở trên người mình, lại đưa môi mình đặt lên cánh môi hồng của người con gái non nớt kia, đưa lưỡi vào mở đường tiến vào trong miệng cô mà nêm nếm vị ngọt.