Thoả thuận được kí kết, chiến dịch tuyên truyền phòng chống ma túy hết ngày hôm nay sẽ chính thức được phát động. Tất cả các hình thức từ các biển báo, tin tức truyền thông và internet đều sẽ được vận dụng triệt để.
Hình ảnh hot nhất ngày hôm nay chính là cái bắt tay thân tình giữa Vu Vi Vũ và Cửu lão gia. Trước khi kết thúc buổi họp báo, Lạc Kỳ đột nhiên giơ tay lên có ý muốn phát biểu, khán phòng liền im lặng lắng nghe.
"Tôi biết dạo gần đây, không ít người có ý quan tâm đến chuyện đời tư của tôi, đặc biệt là về vấn đề hẹn hò, tình cảm."
Vi Vũ đứng ở bên cạnh, đưa mắt nhìn sang cô một cái rồi đột nhiên nhìn xuống tay mình. Vì lúc này đây, cô bất ngờ đưa tay ra nắm chặt lấy tay anh. Cả khán phòng như gào thét, tia sáng chớp nháy cùng với âm thanh của máy ảnh vang lên không ngừng. Lạc Kỳ mỉm cười ngọt ngào, trong đáy mắt khó giấu đi sự hạnh phúc đang dâng lên.
"Nếu như mọi người từng có suy nghĩ, tôi và Vi Vũ hẹn hò nhau. Thì xin chúc mừng, mọi người đã đoán đúng rồi!"
"Trời ơi! Đã công khai rồi!"
"Cuối cùng cũng chịu công khai rồi! Đẹp đôi quá đi mất!"
Vi Vũ từ đầu đến cuối không biết được rằng, Lạc Kỳ sẽ mượn buổi họp báo này để công khai chuyện anh và cô hẹn hò. Vậy nên lúc cô giơ tay muốn nói gì đó, anh mới không để tâm lắm mà chỉ nghĩ rằng cô muốn giao lưu với fan. Cho đến khi cô nắm lấy tay anh đưa lên, ánh mắt của anh nhìn cô vẫn chưa khỏi bất ngờ.
Họp báo kết thúc.
Lạc Kỳ sánh vai cùng Vi Vũ bước ra trở thành tâm điểm của rất nhiều truyền thông và fan hâm mộ. Bọn họ ồ ạt tặng hoa cho anh và cô, còn chuẩn bị sẵn cả thiệp chúc mừng. Xem ra ai cũng trông mong cô và anh thành đôi, chỉ là đợi cô chính miệng thừa nhận. Trên mặt của Lạc Kỳ hiện ra nụ cười dịu dàng và ngọt ngào, tay vẫn không rời tay với Vi Vũ, anh còn đứng ra chắn giúp cô đám đông để cô ngồi vào trong xe.
Bây giờ, sự trở lại của hai người đang là đề tài nóng đến bỏng tay, hot search liên tục thông báo. Hình ảnh của anh và cô cùng hint hẹn hò còn nhiều hơn cả ảnh tuyên truyền chiến dịch. Lạc Kỳ ngồi bên cạnh Vi Vũ trong xe, cười nói.
"Nhìn anh bất ngờ như vậy, chắc là không chuẩn bị tinh thần từ trước!"
Anh khẽ cười, gương mặt điển trai thoáng có nét ngại ngùng này làm Lạc Kỳ thích thú ngắm nhìn. Cô nhìn sang anh rồi lại nhìn tay anh thong thả xoay vô lăng. Con người này tại sao đến cả bàn tay cũng đẹp như vậy, làm gì cũng đều trở nên mê hoặc người khác.
"Hay là sau này anh ở nhà đi, ít ra ngoài hơn một chút!"
Anh nhìn cô một cái rồi hỏi.
"Tại sao?"
"Vừa nãy ở bên trong em nhìn thấy, biết bao nhiêu cô gái tình nguyên chết vì anh đấy! Anh không thấy sao? Bây giờ em vẫn không thể nhìn ra được, họ có thật sự chúc phúc cho em không, hay là đang ghen tị phát điên rồi!"
Vi Vũ nhìn sang cô bật cười, nếu như không phải anh đang lái xe thì nhất định sẽ quay sang kéo cô vào lòng mình mà cưng nựng. Anh xoa đầu cô, làm mái tóc dài hơi rối lên nhưng vẫn trông rất đẹp.
"Anh chỉ chú ý mỗi em, họ có chết vì anh cũng vô ích."
"Dẻo miệng!"
Tin hot search ngày hôm nay hot đến tận ngày hôm sau vẫn chưa thể hạ nhiệt, hình ảnh của Lạc Kỳ và Vi Vũ lan tràn trên mạng khiến Hạ Giai Giai tức đến điên lên. Cô ta ném điện thoại xuống đất, đập đồ đạc lung tung. Dương Chí Thành vừa về nhà đã nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn này, không nhịn được mà lên tiếng.
"Em làm gì vậy? Điên rồi sao?"
Cô ta bực tức nhìn anh ta.
"Phải! Em điên rồi! Nếu như chúng ta cứ tiếp tục im lặng như vậy thì nhất định không ngóc đầu lên nổi đâu!"
Anh ta vừa nghe Hạ Giai Giai nhắc đến Lạc Kỳ thì lại không còn hứng thú để nói chuyện nữa, định bỏ đi lên phòng. Cô ta nhìn thấy mình bị Dương Chí Thành bỏ mặc không đếm xỉa đến thì tức không chịu được, bước đến kéo tay anh ta.
"Đứng lại! Tôi còn chưa nói xong mà anh muốn đi sao?"
Anh ta không trả lời, gạt tay Hạ Giai Giai ra khỏi cánh tay mình nhưng cô ta vẫn cố chấp giằng co. Kết quả là Dương Chí Thành điên lên quay sang quát vào mặt cô ta.
"Hạ Giai Giai! Cô điên đủ chưa? Suốt ngày chỉ biết đem mình ra so sánh với người ta mà không biết xem lại mình. Cô không thấy tôi bận trăm công nghìn việc sao? Còn muốn kéo tôi vào cái suy nghĩ sân si của cô? Còn điên cuồng như vậy nữa đừng trách tôi tống cổ cô ra khỏi nhà."
Cô ta trơ mắt nhìn, không thể ngờ rằng Dương Chí Thành lại có thể nói ra được những lời này. Âu cũng là do anh ta quá mệt mỏi, không những không được cô ta san sẻ còn phải nghe cô ta càu nhàu, than thở. Một người phụ nữ không giúp ích được cho mình lại còn gây thêm phiền toái như vậy, vốn dĩ không nên giữ lại làm gì.
Anh ta cũng đã chán cảnh tượng này rồi. Dù sao cũng còn có công ty riêng, đuổi cổ Hạ Giai Giai đi thì cũng không đến mức phải chết đói.
"Anh còn nói được những lời này nữa sao?"
Cô ta đỏ bừng hốc mắt nhìn. Cuộc đời này có lẽ đã quá bất công với cô ta, vậy mà cô ta còn không biết nỗ lực phấn đấu thoát ra khỏi cái bóng của Lạc Kỳ. Đổ hết mọi chuyện lên đầu cô, cho rằng cô đã cướp hết hào quang thì quả thực quá nực cười.
Dương Chí Thành không nghĩ rằng Hạ Giai Giai hận cô đến tận xương tủy, nên vô tình châm ngòi khiến cô ta ngày một bùng phát. Trong lòng của cô ta, từ lâu đã không thể đội trời chung với Lạc Kỳ. Bây giờ đã không còn đơn giản là muốn loại trừ cô ra khỏi show biz để nổi tiếng, mà cô ta muốn cô biến mất khỏi thế gian này.