Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu

Chương 639






Chương 639:

Cô mang không nhiều đồ, chỉ có một ít quần áo mình thường mặc, dì Ngô đứng ở một bên, nhìn Đàm Tiểu Ân, lưu luyến nói “Tiểu Ân, cháu thật sự muốn dọn ra ngoài sao?”

Nói tới chỗ này dì Ngô thiếu chút nữa bật khóc.

“Dì ơi.” Đàm Tiểu Ân biết ở trong nhà này, bà là người đối tốt với mình nhất, cô nói: “Chẳng qua cháu chỉ dọn ra ngoài, để gần chỗ cháu làm việc thôi mà, cũng không phải là không trở lại đây nữa, dì đừng khóc, sau này cháu vẫn sẽ thường xuyên trở về đây thăm dì.”

Cô đã sớm coi người của Nhà họ Âu là người thân, coi như ly hôn, những người này vẫn sẽ là người thân của cô, sẽ không vì vậy mà cắt đứt quan hệ.

Dì Ngô sụt sùi nói: “Đều là tại Âu Minh Triết, sao nó lại làm ra loại chuyện này cơ chứ.”

“…” Đàm Tiểu Ân thật sự rất muốn giải thích với dì Ngô thì Âu Minh Triết đi tới, “Đồ đạc đã thu dọn xong rồi hả?”

“Cũng gần xong rồi.”

Âu Minh Triết nhìn sang, phát hiện rất nhiều thứ cô đều không mang đi.

Cô không phải là người tham lam, cho nên cho tới bây giờ chưa từng nghĩ, muốn từ nơi này của anh mang đi bất kỳ vật gì.

“Anh đưa em đi.” Âu Minh Triết đi tới, giúp cô xách hành lý, cảm giác này, chỉ như là đưa cô đi du lịch vậy.

Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết, bĩu môi, “Anh mong em đi nhanh như vậy cơ à?”

“…” Âu Minh Triết oan ức nói: “Cái gì gọi là anh mong em đi? Em nói như vậy có phải là rất oan uổng cho anh không!”

Đàm Tiểu Ân cười một tiếng, “Đùa với anh thôi, em chỉ không hy vọng anh đưa em đi.”

“Tại sao?”

“Sẽ đau lòng.”

Ánh mặt trời rất ấm áp, Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân thấp hơn so với mình một cái đầu, để tay lên đầu của cô, xoa xoa, “Lúc nào muốn về thì hãy nhớ còn có anh ở đây, anh sẽ chờ em!”

“…” Đàm Tiểu Ân ngẩng đầu nhìn anh, anh nói như vậy, làm cho cô vô cùng khó chịu, “Nếu cả đời em không quay lại thì sao?”

“Vậy thì chờ cả đời.”

Anh chỉ nói đơn giản giống như cả đời, là chuyện rất dễ dàng.

“Nếu em chạy theo người đàn ông khác thì sao?”

“…” Âu Minh Triết cười lạnh, vợ anh lại muốn chạy theo người khác?

Ánh mắt của anh lạnh thêm vài phần, nói: “Muốn chạy theo ai thì phải nói với anh trước một tiếng.”

“Báo trước để làm gì?”

“Để còn đánh gãy chân hắn.”

“…”

Cuối cùng vẫn là Âu Minh Triết đưa cô đi, Đàm Tiểu Ân thuê nhà ở một khu trung cư bình dân giá cả rất phải chăng.

Thành phố Giang Châu mặc dù không phải là thành phố nhỏ nhưng giá thuê nhà ở đây cũng không đắt, hiện tại thu nhập của cô có thể gồng gánh nổi.

Đàm Tiểu Ân thu dọn đồ đạc, nhìn thấy Âu Minh Triết ngồi ở bàn đọc sách của cô cài đặt cho máy tính mới mua.