Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu

Chương 635






Chương 635:

Nhưng mà cô không nghĩ tới anh lại đột nhiên trở lại đây.

Nhìn thấy anh, trong nháy mắt đột nhiên cô cảm thấy hết đói bụng.

“Anh có muốn ăn không?”

“Anh chưa được ăn gì cả.” Âu Minh Triết ngồi xuống.

Đàm Tiểu Ân nhìn đồng hồ, “Sao còn chưa ăn gì? Muộn thế này rồi.”

“Bố mẹ không cho anh cơm ăn.” Âu Minh Triết giống như đứa trẻ chịu ủy khuất hướng về phía cô nói, “Trên đời này chắc chỉ có mình anh vừa bị vợ bỏ lại còn bị bố mẹ đuổi ra khỏi nhà!”

“…” Đàm Tiểu Ân nghe xong, vô cùng xấu hổ, đẩy bát mì của mình ra trước mặt anh, “Anh ăn trước đi, em đi nấu bát khác.”

“Thôi để anh tự đi nấu.” Âu Minh Triết giả vờ khách sáo, “Chúng ta đã ly hôn rồi, sao có thể để em làm những chuyện này?”

“Không sao, chỉ là nấu bát mì thôi mà.” Đàm Tiểu Ân đi vào bếp, nấu bát khác.

Âu Minh Triết cách lớp kính, nhìn bóng lưng bận rộn của cô, trong lòng sinh ra một chút ấm áp.

Coi như có ly hôn rồi đi chăng, vợ anh vẫn là người tốt với anh nhất.

Cô cứ như vậy làm sao anh có thể buông tay để cô rời khỏi anh được?

Đàm Tiểu Ân rất nhanh liền nấu xong mì, bưng ra ngoài, lại gắp thêm mì từ bát của mình sang bát của Âu Minh Triết, “Anh chưa ăn cơm, ăn nhiều một chút. Nếu ăn xong mà còn thấy đói, em đi nấu cơm cho anh.”

“Không cần.” Âu Minh Triết cầm đũa: “Đã đủ rồi.”

Đàm Tiểu Ân ngồi xuống, hai người ngồi đối mặt nhau,cùng ăn mì.

Âu Minh Triết ăn một hồi, nhìn về Đàm Tiểu Ân, hỏi một câu không tưởng: “Tiểu Ân, em… Thích kiểu đàn ông như thế nào?”

“Gì cơ?” Đàm Tiểu Ân khó hiểu nhìn anh, “Tại sao hỏi cái này?”

Sao lại hỏi cô thích kiểu đàn ông gì?

Không phải là cô thích người đàn ông giống như anh sao?

Âu Minh Triết nói: “hỏi xem em thích kiểu gì, sau đó sẽ giúp em để ý xem bên cạnh anh có ai thích hợp với em không.”

Ly hôn ngày đầu tiên đã tìm đối tượng cho vợ mình, trừ Âu Minh Triết ra, thì không ai làm được.

Đàm Tiểu Ân nghe xong, bật cười, “Không cần đâu.”

“Tại sao?”

Đàm Tiểu Ân thấy anh ngạc nhiên, cúi đầu, “Em không muốn yêu đương nữa. Chỉ muốn đặt hết tinh lực vào công việc thôi.”

Chỉ có trở thành một người thật xuất sắc thì mới có thể tìm được một người bạn đời hoàn hảo.

Nhưng mà Đàm Tiểu Ân hiện tại cảm thấy, cô đã gặp được người đàn ông tốt nhất trên đời rồi, chẳng qua là cô không có tư cách nắm giữ anh mà thôi.

Cho nên, hiện tại, trừ cố gắng ra cô không có hứng thú làm những thứ khác.

Âu Minh Triết nhìn thấy cô như vậy, không lên tiếng, đây là tính cách của cô, luôn coi công việc đặt lên vị trí cao nhất.

Ăn mì xong, hai người trở về phòng, Đàm Tiểu Ân giúp anh tìm quần áo ngủ, phát hiện đồ dùng cá nhân của anh gần như còn nguyên ở đây. Đàm Tiểu Ân hỏi: “Sao những thứ này của anh vẫn còn ở đây.”

“…” Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân một cái, những thứ này là anh cố ý lưu lại, ban ngày dọn đi, chỉ là một số đồ vớ vẩn để lừa cô mà thôi.