Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Tổng Tài

Chương 89




CHƯƠNG 89: CUỘC ĐIỆN THOẠI KHÔNG ĐÚNG LÚC

Nguyệt Nguyệt chạy tới trước mặt Thịnh Tuấn Hạo, nắm lấy bàn tay của Thịnh Tuấn Hạo, cô bé thực sự rất muốn cảm ơn Thịnh Tuấn Hạo, cảm ơn người anh này, nếu như không có cậu thì có lẽ cô bé không còn cơ hội để có mặt ở đây.

“Được, đợi đến khi mami được nhận lương, sẽ đưa ba đứa đi chơi thật vui, còn có một tin muốn nói cho mấy đứa biết.” Tiêu Mộc Diên nói chuyện đột nhiên nhớ tới Tiêu Lâm, bố nói muốn về nhà dọn dẹp một lát, để ngày mai cô có thể về nhà sống? Từ nay về sau, cô có thể coi như cũng có một gia đình rồi.

“Tin gì vậy, chẳng lẽ là mami và bố đã nặn được em gái thành công rồi sao?” Khi Viễn Đan nói câu này không khỏi nhìn về phía bụng của Tiêu Mộc Diên.

Đương nhiên Tiêu Mộc Diên không ngờ Viễn Đan đột nhiên lại nhắc tới chuyện này, trái tim cô khẽ nhói đau, đôi bàn tay khẽ sờ bụng, con, đúng vậy, cô và Thịnh Trình Việt đã từng có một đứa con, nhưng buổi trưa đứa bé đã bị sảy rồi, thậm chí cô còn chưa biết đến sự xuất hiện của đứa bé, thì nó đã lặng lẽ bỏ đi rồi.

Ba đứa trẻ nhìn gương mặt Tiêu Mộc Diên đột nhiên vô cùng đau lòng, trong lòng chúng cũng vô cùng khó hiểu, nhìn Viễn Đan đầy trách móc, hình như đang trách Viễn Đan lại ăn nói linh tinh.

Gương mặt nhỏ nhắn của Viễn Đan cũng vô cùng áy náy, đúng là mọi người thường nói họa từ miệng mà ra, thì ra là vậy.

“Viễn Đan, con và Nguyệt Nguyệt đi học đi đã, nếu không thì sẽ muộn mất.” Tiêu Mộc Diên khẽ bình tĩnh lại suy nghĩ, cố gắng nở cười.

“Mami, hôn con đi.” Nguyệt Nguyệt khẽ nũng nịu, nhưng trên gương mặt nhỏ nhắn của cô bé vẫn luôn mong chờ.

Tiêu Mộc Diên không khỏi bật cười vì cô bé, cô cúi đầu xuống, hôn lên gương mặt nhỏ bé của Nguyệt Nguyệt, tâm trạng cũng khá hơn đôi chút.

Nguyệt Nguyệt cười tươi, hôn lên má Tiêu Mộc Diên, rồi mới hài lòng đi ra ngoài, sau đó không khỏi ngoái lại nhìn Tiêu Mộc Diên.

Sau khi Nguyệt Nguyệt và Viễn Đan rời khỏi, Thịnh Tuấn Hạo nằm trên giường đọc sách, Tiêu Mộc Diên cũng làm việc bằng laptop, thực ra hôm qua cô bị sảy thai lại còn quá đau lòng, nên bản thân cô cũng vô cùng mệt mỏi, nhưng công việc của cô vẫn chưa hoàn thành, hôm nay phải hoàn thành, dù mệt mỏi cũng phải làm.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Tiêu Mộc Diên vang lên, là Trương Đoàn gọi tới, cô vô cùng sửng sốt, e là ông ta đang giục bản thiết kế của cô.

“Giám đốc Tiêu, tôi không cần bản thiết kế nữa, thật ngại quá.” Trường Đoàn thay đổi thái độ, tỏ vẻ nịnh nọt, bây giờ Thịnh Trình Việt đã công khai đối phó với Âu thị, người chống lưng của ông ta đã sụp đổ rồi, ông ta còn tốn 3 tỷ rưỡi để mua bản thiết kế đó làm gì nữa?

Đương nhiên là Tiêu Mộc Diên không kịp phản ứng lại, hôm qua ông ta còn đang thúc giục cô mà? Hôm nay ông ta lại không cần nữa, ông ta đang định làm gì vậy? Định trêu đùa cô sao?

“Xin lỗi, tổng giám đốc Trương, tôi đã làm xong bản thiết kế, có thể gửi cho ông ngay, ông không cần cũng không sao, nhưng tiền thì vẫn phải có.” Ông ta tưởng là Tiêu Mộc Diên cô dễ ức hiếp thế sao? Trừ Thịnh Trình Việt ra không ai có thể ức hiếp cô được.

Trương Đoàn vô cùng tức giận, cô chẳng qua chỉ là một giám đốc nhỏ nhoi, cô cao ngạo gì chứ?



“Thiết kế tôi không cần nữa, chỉ là một bản thiết kế thôi mà, giám đốc Tiêu chỉ cần phẩy tay mà thôi, sao lại phải tính toán chi li như vậy chứ?”

Tiêu Mộc Diên cười lạnh một cách khinh thường, hôm qua khi ông ta cần thiết kế này sao lại không như vậy? Bây giờ có bản thiết kế rồi, ông ta lại nói ông ta không cần.

“Ông không cần cũng không sao, như vậy là muốn nói rằng sau này ông sẽ không hợp tác với Thịnh thị nữa đúng không.” Tiêu Mộc Diên vô cùng nói với giọng điệu vô cùng lạnh lùng, nếu như ông ta không cần thiết kế này, thì Thịnh thị không cần phải hợp tác với loại người này nữa.

Sắc mặt Trương Đoàn trở lên lạnh lùng, một giám đốc nhỏ nhoi sao lại có tư cách nói những lời ngông cuồng như vậy chứ.

“Chuyện hợp tác hay không chưa đến lượt cô quan tâm, cô đừng tưởng cô là người đàn bà tổng giám đốc Thịnh bao nuôi mà tôi không biết.” Trương Đoan nói với giọng điệu rất khinh thường, ông ta không thèm để tâm tới Tiêu Mộc Diên.


“Hả!” Tên Trường Đoàn này không những nói không giữ lời mà còn xem thường người khác, vậy thì cô phải cho ông ta trả giá về những lời nói của mình.

“Vậy thì chúng ta cùng hãy cùng chống mắt lên đợi đi.” Dứt lời, Tiêu Mộc Diên tắt điện thoại, trong lòng vô cùng tức giận, tâm trạng vui vẻ buổi sáng nay đã bị Trương Đoàn phá hỏng hết rồi. Cô là nhân tình của Thịnh Trình Việt sao ông ta biết được? Cô có một cảm giác mơ hồ rằng Trương Đoàn không hề đơn giản, có lẽ ông ta đã cho người điều tra về cô.

Tinh thần để làm việc của Tiêu Mộc Diên đã không còn, 3 tỷ rưỡi đó, là 3 tỷ rưỡi đó, không được, cô không thể ngồi chờ chết như vậy, cầm điện thoại lên cô gọi cho Thịnh Trình Việt.

“A lô, xin hỏi ai vậy?” Giọng nói ngọt ngào của Mông Huyên vang lên bên tai Tiêu Mộc Diên.

“Tôi muốn tìm tổng giám đốc Thịnh, xin hỏi tổng giám đốc Thịnh có ở đó không?” Giọng điệu của Tiêu Mộc Diên cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.

“Hóa ra là giám đốc Tiêu, tổng giám đốc Thịnh đang họp, không tiện nghe điện thoại, một lát nữa tôi sẽ báo lại.” Mộng Huyên trả lời một cách chuyên nghiệp.

“Được, bye bye.” Dứt lời, Tiêu Mộc Diên tắt điện thoại, nhìn bản thiết kế trên máy tính, mặc dù không còn tâm trạng nào nữa, nhưng xem ra cũng gần xong bản thiết kế, nên cuối cùng cô vẫn làm.

Thịnh Tuấn Hạo ở bên cạnh lặng lẽ nhìn Tiêu Mộc Diên, tuy cậu vẫn đang đọc sách, nhưng cậu đều đã nghe hết những lời của Tiêu Mộc Diên nói, bây giờ có lẽ mami không hề vui vẻ gì cả.

Thịnh Tuấn Hạo nhìn thấy mami dần dần nghiêm túc, không khỏi mê mẩn, cậu bỏ quyển sách trong tay xuống, cứ lẳng lặng nhìn Tiêu Mộc Diên, mami của cậu thực sự là rất xinh đẹp, hóa ra làm việc còn quyến rũ hơn khi đi học, nhìn mami tập trung tinh thần thực sự rất lôi cuốn.

Dần dần môi của Tiêu Mộc Diên cũng khẽ cong lên mỉm cười, hơn nữa là một nụ cười rạng rỡ, cuối cùng cô save bản thiết kế lại, đã hoàn thành rồi, bản thiết kế của cô cuối cùng cũng đã hoàn thành rồi.

Tiêu Mộc Diên nhìn đồng hồ, đã hơn 10 giờ rồi, 8 giờ hơn cô gọi cho Thịnh Trình Việt, anh họp hơn 2 tiếng vẫn chưa xong sao? Nghĩ vậy Tiêu Mộc Diên lại gọi điện thoại, lần này cô không gọi vào số văn phòng nữa mà gọi vào số di động của Thịnh Trình Việt.


“A lô!” Rất nhanh sau đó, một giọng nam trầm ấm vang lên bên tai cô.

“Tổng giám đốc Thịnh, anh vẫn đang bận sao?” Giọng điệu của Tiêu Mộc Diên rất bình tĩnh nhưng cũng có đôi chút vội vàng.

“Hả?” Thịnh Trình Việt hơi nhíu mày, cô nói vậy là có ý gì? Cô muốn hẹn hò với anh sao? Nếu như cô hẹn anh, vậy anh có nên suy nghĩ đến việc lùi cuộc họp lại không.

Tiêu Mộc Diên nghe giọng điệu của Thịnh Trình Việt, có lẽ là thầm đồng ý nói chuyện với cô, gương mặt nhỏ nhắn của cô bỗng trở nên vui vẻ.

“Tổng giám đốc Thịnh, là thế này, ông Trương Đoàn yêu cầu tôi làm bản thiết kế, giờ ông ta đột nhiên lại nói không cần nữa, loại người như vậy, Thịnh thị chúng ta còn cần hợp tác với ông ta nữa sao?”

Thịnh Trình Việt hơi nhíu mày, người phụ nữ này đã cãi nhau với Trương Đoàn sao? Trương Đoàn là người của Âu thị, bây giờ anh đã công khai đối phó với Âu thị, làm sao tên Trương Đoàn đó còn dám đối đầu với anh chứ.

Nhưng chắc chắn người phụ nữ này không hiểu được điều này, cô vì 3 tỷ rưỡi mà trở mặt thành thù với Trương Đoàn sao?

“Vậy ý của giám đốc Tiêu thế nào?” Thịnh Trình Việt đột nhiên cong môi, gương mặt tuấn tú tràn đầy hứng thú, anh muốn xem xem Tiêu Mộc Diên có thể nói những gì.

Đương nhiên Tiêu Mộc Diên không thể ngờ rằng Thịnh Trình việt lại hỏi cô, sửng sột một lúc đột nhiên cô bật cười.

“Theo ý kiến của tôi, tôi muốn hủy bỏ hợp tác với Trương thị.” Tiêu Mộc Diên nói không hề do dự, cô muốn cho Trương Đoàn thấy, dù ở thời điểm nào cũng đừng xem thường người khác.


Thịnh Trình Việt không khỏi cong môi, quả nhiên những lời người phụ nữ này đúng như anh suy nghĩ.

“Ồ? Em có biết là Thịnh thị chúng ta có bao nhiêu hạng mục đang hợp tác với Trương thị không? Nếu như muốn hủy bỏ hợp tác với Trương thị, tổn thất của công ty cũng phải mấy chục tỷ đấy.” Thực ra mấy chục tỷ mà anh nói cũng chỉ nhẹ tựa lông hồng thôi, nhưng anh muốn nói ra để tạo thiện cảm với Tiêu Mộc Diên.

Tiêu Mộc Diên giật mình, thì ra là nhiều tiền tới vậy sao, cô còn tưởng Trương Đoàn chỉ là một công ty nho nhỏ thôi chứu? Ông ta lại keo kiệt đến như vậy.

“Nhiều như vậy sao.” Tiêu Mộc Diên hơi thất vọng, nếu nhiều tiền như vậy, Thịnh Trình Việt sẽ không chịu hủy bỏ hợp tác với Trương Đoàn đâu.

Trịnh Trình Việt càng cười rõ hơn, đột nhiên anh cảm thấy ở cùng với người phụ nữ này đúng là một chuyện vô cùng tốt đẹp.

“Nếu như giám đốc Tiêu đã đưa ra ý kiến, vậy chúng ta sẽ xem xét, nếu giám đốc Tiêu có bỏ ra chút gì đó, thì chuyện này cũng được thôi.”


Thịnh Trình Việt cười nói, anh biết trong thâm tâm của Tiêu Mộc Diên, chắc chắn cô rất muốn anh hủy hợp tác với Trương Đoàn.

Hả? Tiêu Mộc Diên không hiểu, không kịp phản ứng lại với lời nói của Thịnh Trình Việt.

Thịnh Trình Việt vô cùng bất đắc dĩ, độ nhạy bén của người phụ nữ này quá thấp, bỏ ra một chút gì đó mà cô cũng không biết sao?

“Hôm nay anh rất muốn ăn canh rong biển thịt bò.” Sự nhắc nhở của anh tới đây là hết, nếu cô còn không hiểu thì anh cũng thực sự bó tay, thực sự là anh muốn ăn cô hơn, nhưng cô vừa mới sảy thai, anh đành phải nhẫn nhịn một thời gian vậy.

“Cái gì? Anh cũng đồng ý ăn canh rong biển thịt bò sao?” Tiêu Mộc Diên vô cùng kinh ngạc, không ngờ anh lại thích ăn, Viễn Đan cũng rất thích ăn mà? Thật không hổ là bố con.

“Còn có ai thích ăn nữa? Chẳng nhẽ Âu Vũ Đình cũng thích ăn sao?” Thịnh Trình Việt nói với giọng đầy bất mãn, lẽ nào trước đây cô đã làm cho Âu Vũ Đình ăn rồi? Nghĩ tới đây sắc mặt anh trở nên lạnh lùng.

Tiêu Mộc Diên sửng sốt, Thịnh Trình Việt cứ mở miệng ra là Âu Vũ Đình là sao? Anh có ý gì? Sao lại đó kị với anh ta? Anh đang ghen sao?

“Tôi cũng thích ăn, xem ra chúng ta rất có duyên, đến cả sở thích cũng giống nhau.” Tiêu Mộc Diên nói một cách lạnh nhạt, nhưng gương mặt nở nụ cười, nhìn cũng biết tâm trạng rất ổn, bởi vì Thịnh Trình Việt đang ghen nên tâm trạng của cô mới vui tới vậy.

Ánh mắt Thịnh Trình Việt vô cùng kinh ngạc, cô cũng thích ăn? Bởi vì không phải là Âu Vũ Đình thích, nên sắc mặt của anh cũng trở nên tốt hơn.

“Trưa nay tôi làm xong rồi mang tới cho anh, được không?” Đột nhiên Tiêu Mộc Diên nói, bây giờ cô muốn lấy lòng anh một chút, để anh hủy bỏ hợp tác với Trương thị.

Thịnh Trình Việt cười một cách hài lòng, người phụ nữ này hình như cũng không tới nỗi ngốc lắm, còn biết lấy lòng anh, đối với sự lấy lòng của cô, anh vô cùng vui vẻ đón nhận.

“Được.” Thịnh Trình Việt đồng ý ngay, đây là lần đầu tiên cô nói muốn nấu cơm cho anh ăn, trong lòng anh đột nhiên trào dâng một cảm giác kỳ lạ.