Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 2797




Chương 2806

“Đồn cảnh sát Phú Quốc đã lấy được dấu vân tay ở hiện trường, là „ của…

Các bác sĩ muốn nói ra nhưng lại dừng lại.

“Nói đi!”

Quý Thiên Kim giờ phút này không nhào tới bóp cổ người, đã là kiên nhẫn lớn nhất rồi.

Bà ta đã cảm thấy mình sắp phát điên lên đến nơi rồi, nhưng lý trí lại đang áp chế lại, để cho bà ta bình tĩnh lại, tìm kiếm hung thủ, báo thù cho ông ta.

Bác sĩ nuốt một ngụm nước bọt, nhìn về phía Quý Mặc Nhiên, manh mối này nếu như nói ra, thật sự sẽ làm cho bà ta phát điên mất!

Quý Mặc Nhiên thở dài một hơi, nhìn về phía Hứa Minh Tâm một cái.

Một cái nhìn này lại làm cho trái tim bà ta run rẩy, không rõ ý tứ trong đó.

“Là dấu vân tay của Cố Gia Huy, hiện trường đã bị xử lý, trên tay nắm cửa hay là trên thi thể đều không †ìm thấy dấu vân tay, nhưng lại tìm được một cái hộp trong thùng rác ngoài đường phố bên ngoài hiện trường vụ án, trên đó có dấu vân tay của Cố Gia Huy. Cái hộp đó là một cái gì đó trong cửa hàng, những thứ bên trong chắc là đã được lấy ra rồi.”

“Cái gì chứ?”

Hứa Minh Tâm nghe được đáp án này thì vô cùng khiếp sợ.

ˆ Hung thủ là Cố Gia Huy?

Không, bây giờ chính xác mà nói thì phải là nghi phạm!

“Không thể nào như vậy được! Cố Gia Huy sẽ không làm thết”

“Tôi biết thứ mà cậu ta đem đi là cái gì rồi!”

Quý Thiên Kim lạnh lùng nói, từng chữ từng chữ một, thanh âm giống như từ địa ngục truyên đến, sắc bén đến kinh người làm cho người ta phải sợ hãi.

“Tân Nhâm Thành trong tay có năm mặt nạ hoàn mỹ, phân tán ở các nơi khác nhau, có người chuyên môn để bảo vệ. Đó là tuyệt chiêu giữ mạng cuối cùng của ông ta, không đến lúc bất đắc dĩ quá thì sẽ không sử dụng đến. Có người muốn mặt nạ đó, phá vỡ sự yên bình của hiện tại, cho nên mới muốn giết người diệt khẩu.” “Dì à, chắc chắn sẽ không phải là Cố Gia Huy làm đâu, anh ấy không có lý do gì để làm như vậy hết!”

“Bây giờ thứ mà dì muốn không phải là một lý do, dì chỉ cần hung thủ.”

Quý Thiên Kim nhìn qua, ánh mắt lạnh lẽo không chứa một chút nhiệt độ nào.

Ánh mắt như vậy khiến cho trái tim của Hứa Minh Tâm trong nháy mắt như bị rơi vào hầm băng.

Điểm đáng sợ của Quý Thiên Kim chính là quá mức lý trí, sẽ không đăm chìm mãi trong bi thương quá lâu.

Lúc trước cũng từ nỗi đau mất con trai, làm cho bà ta quật khởi trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, bảo vệ nhà họ Quý, mới có thịnh vượng như bây giờ.

Hiện tại là nỗi đau mất chồng, chỉ sợ là làm cho bà ta càng thêm điên cuồng!

“Câm miệng lại! Bây giờ dì không muốn nghe bất cứ một lời vô nghĩa nào hết. Dì sẽ không tha thứ cho hung thủ giết người, nhưng dì cũng sẽ không để cho bất cứ ai phải bị oan uổng! Phàm là người làm tổn thương chồng dì, Quý Thiên Kim dì đây, cả đời cho dù phải chịu khổ cực, cũng phải giết cho bằng được người đó để trút giận, tránh cho hậu họa sau này!”

Ngay lúc này đây, bà ta không có đạo đức, không có pháp luật, lại càng không có lương tâm…

Chỉ có một nỗi hận!

Cho dù là chém đối phương ra làm trăm mảnh, cũng không cách nào bù đắp lại được vết thương trong lòng bà tai Hứa Minh Tâm nghe được những lời này, cả người đều mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống đất.

Quý Thiên Kim ôm Tần Nhâm Thành lên lầu, bà ta căn bản không đỡ nổi, nhưng mà lại không để cho bất cứ người nào giúp đỡ.

Bước từng bước gian nan, là leo lên bậc thang, bất luận là người nào cũng không khuyên can được.

Sau khi Quý Thiên Kim rời đi, Hứa Minh Tâm lập tức nhìn vê phía Quý Mặc Nhiên.