Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1184




Khoảnh khắc quay người đi, nước mắt cô tuôn rơi.

Cô mang sữa trở lại, nhìn thấy Cố Gia Huy đang cố gắng đầy bánh xe muốn đi nhà vệ sinh. Nhưng có một bậc của xe lăn của anh không qua được.

Cô chạy nhanh đến trợ giúp: “Anh muốn đi vệ sinh hà. Tại sao anh không đợi em.”

“Em có cảm thấy anh là một tên phế vật không?”

Anh thản nhiên hỏi ra, đôi mắt đen sâu thăm thắm nhìn cô chăm chăm

Hứa Minh Tâm lắc đầu, không chút do dự, không chán chừ. “Không có trong lòng em anh mãi mãi là người hùng của em. Chỉ khi anh liều mạng cứu em, em thấy anh thật là ngốc.”

“Nếu anh gặp chuyện không may, em có làm như thể không?”

“Đương nhiên là có.”

Cô buột miệng nói ra. “Một khi đã như vậy, anh cứu em là điều đúng đắn. Kỳ thật hai chúng ta đều ngốc” Hứa Minh Tâm nghe anh nói như vậy, hốc mắt có chút ẩm ướt.

Cô đưa tay nhanh chóng lau khỏe mắt, nói: “Như vậy chuyện này kết thúc tại đây. Anh cũng không được phủ nhận chính mình, anh còn có em, em sẽ trở thành đối chân của anh, mang anh đi khắp thế gian.”

“Em dở anh vào nhà về sinh.”

“Này, vẫn nên gọi chủ An lên dây đi

Cố Gia Huy bắt đắc đi nói, lông mày cau lại, luôn cảm thấy có cái gì đó không đúng.

Để người phụ nữ mình yêu thích phục vụ mình đi về sinh, này có hơi “Làm sao vậy? Anh ghét bỏ em hà. Em cũng không phải là chưa từng thấy qua thân thể anh, anh xấu hổ cái gì. Về sau chúng ta còn kết hôn, đến lúc đó sẽ ở trên giường tạo em bé từ từ, anh còn có thể tạo em bé chứ.”

Hứa Minh Tâm còn hỏi rất nghiêm túc, liệt nửa người, phương diện kia có phải cũng có vấn đề không.

Giây tiếp theo, Cố Gia Huy không khách khí gõ vào đầu cô. “Hứa Minh Tâm, em lại suy nghĩ linh tinh cái gì

Anh thấy thật là đau đầu đưa tay đỡ trán. thế ”

Mọi việc đã qua một hai ngày rồi, bây giờ cô lo lắng vấn đề này có phải quá muộn rồi không. “Em, em hỏi cái gì sai sao. Chẳng lẽ em không nên hỏi việc đó sao”

“Đúng là nên hỏi, dù sao cũng liên quan tới hạnh phúc về già của em.” Âm thanh của anh trầm thấp, đáy mắt tỏa ra ánh sáng nhàn nhàn, thâm thúy.

Sau đó bàn tay lớn đưa ra trực tiếp kéo cô vào trong lòng, vững vàng ngồi trên di anh.

Cô hoảng sợ, vội đứng lên, lại bị anh dùng lực ngăn lại. “Em, em đè nặng anh.”

“Ừ, về sau cũng có thể tiếp tục đè nặng”

Đỡ trận.

Đã là lúc nào rồi mà vẫn còn nói đùa được. “Nhưng mà, chân của anh.”

“Không sao, ôm vợ của mình thì vẫn được. Không phải em rất quan tâm tới vấn để kia sao. Em có muốn biết hay không? “Làm thế nào, làm thế nào để biết được ”

Cô ngây ngốc hỏi.

Giây tiếp theo, đôi môi mỏng của Cô Gia Huy ấn mạnh xuống môi cô, chiếm lấy đôi môi cô, không để cho cô có cơ hội thở dốc. “Um…”

Cô khó mà kìm lòng được.

Âm thanh vang lên, cô liền ý thức được, sắc mặt đỏ lên, cố hết sức kìm nén.

Nụ hôn của anh bá đạo, mãnh liệt còn kéo dài hơn lần trước.