Vợ Mang Thai: Chồng Lo Lắng Muốn Có Đứa Thứ Hai

Chương 23: Tôi muốn cô ấy phục vụ tôi (23)




Gò má Hoàng Phủ Quyết tránh né, xẹt qua lòng bàn tay cô, lại không tránh được ngón tay cô, một bên gương mặt đẹp trai liền có ba dấu ngón tay đỏ tươi.

Lần đầu tiên trong đời liền bị người đánh mặt, trêи mặt cảm giác đau rát, Hoàng Phủ Quyết trong nháy mắt liền tức giận.

Một tay đè thân thể cô lại, tay phải liền giơ đến không trung, không đợi bàn tay anh ấy rơi xuống, Cam Viện đã tức giận nói.

"Bỏ tay ra"

Tay phải cứng ở giữa không trung, Hoàng Phủ Quyết lúc này mới chú ý tới, dưới tay trái tràn đầy mềm mại.

Áo khoác của cô đã bị bung ra, áo sơ mi cũng đã ướt đẫm, bởi vì động tác vừa rồi, áo ngực đã sớm rời khỏi vị trí đúng của nó, giữa ngực cùng bàn tay anh ấy chỉ còn cách một tầng áo sơ mi mỏng ướt đẫm.

Anh có một giây phân tâm, quả đấm của Cam Viện đã vung tới, một đường quyền đẹp rơi mạnh mẽ vào bên trái, không khách khí đánh lên cằm của anh.

Tay trái thuận tiện nắm lấy cà vạt anh, dùng lực mạnh, nắm lấy cơ hội, xoay mình đứng dậy.

Người đàn ông lần nữa đè cô lại, đem cô đè ở trêи sàn, một tay đè bả vai cô lại, một tay khác đưa tới, nắm lấy eo váy của cô, dùng sức xé ra.

Cảm giác khoảnh khắc chiếc váy trêи người bị nới lỏng, Cam Viện liền sững người.

Xong rồi!

Trốn sáu năm, rốt cục vẫn là không tránh khỏi.

Chiếc váy trêи người bị nới lỏng, vòng eo của cô lập tức hiện ra ở trước mắt.

Làn da ngọc ngà, vòng eo quyến rũ, quần nhỏ ren đen bên trong lúc ẩn lúc hiện.. Bộ dáng kia, cũng khiến cho mạch máu của cả đám đàn ông căng phồng.

Nhưng mà, khi nhìn thấy vòng eo trắng trẻo và xinh đẹp không chút loang lổ của cô, Hoàng Phủ Quyết sững người vì thất vọng.

Anh nhớ rất rõ ràng, trêи eo cô ấy có một hình xăm to bằng lòng bàn tay, dù có tẩy sạch hình xăm cũng không để lại dấu vết.

Chẳng lẽ là anh thật sự nhận lầm người?

"Tiên sinh"

Cửa phòng vệ sinh bị đẩy ra, trợ lý cùng vệ sĩ xông vào.

Trong phòng vệ sinh, nhìn thấy Hoàng Phủ Quyết, đè Cam Viện váy áo xốc xếch ở dưới thân, Hoàng Phủ Quyết đang nắm lấy váy của đối phương, tất cả mọi người đều bị sốc.

Ai cũng biết vị này của bọn họ luôn không gần phụ nữ, việc thường làm nhất của bọn họ là nghĩ biện pháp kéo những người phụ nữ đang muốn lên giường của anh đi, vậy mà anh lại..

Mọi thứ trước mắt quá mức mập mờ, cũng khó trách cấp dưới của anh ấy suy nghĩ nhiều.

"Cứu mạng, cứu mạng"

Cam Viện hét lớn.

Hoàng Phủ Quyết tỉnh táo trở lại.

"Ra ngoài!"

Mọi người không dám ở lại, lập tức cùng nhau ra khỏi cửa, trợ lý quan tâm giúp anh ấy đóng cửa lại, hoàn toàn không để ý đến tiếng kêu cứu của Cam Viện.

Nhìn vòng eo của Cam Viện trong hai giây nữa, Hoàng Phủ Quyết buông cô ra, đứng dậy.

Biết rằng những người này chỉ nghe lời anh ấy, Cam Viện cũng không tốn sức để kêu cứu nữa, chỉ từ từ đứng dậy, lén nhìn dáng vẻ người đàn ông trong gương.

Phản ứng của anh có chút không đúng, phát hiện ra là cô, anh không phải nên tức giận sao?

Người này vẻ mặt đó là gì, nhìn có vẻ là thất vọng.

Đứng tại chỗ nhìn Hoàng Phủ Quyết bước ra khỏi phòng vệ sinh, Cam Viện nhướng mày, quay về phía gương, nâng khăn tắm trêи người lên, trêи lưng một mảnh trắng nõn.

Thảo nào mà anh chàng đó lại để cô đi, hóa ra là như vậy.

Cô nhếch môi cười thầm, trong lòng thầm thở phào, thật nguy hiểm!

Cửa phòng bị gõ, Cam Viện tiện tay kéo khăn tắm quấn quanh người, bước tới kéo cửa ra.

Ngoài cửa, là trợ lý của anh, cầm một bộ quần áo thể thao nam được gấp gọn gàng.

"Đây là tiên sinh nhờ tôi đưa cho ngài." Trợ lý nhìn lướt qua mái tóc rối tung của cô, ngón tay nâng lên, đưa qua một tờ chi phiếu, "Ngài cũng cầm tờ chi phiếu này, coi như là bồi thường cho ngài.. Chuyện ngày hôm nay ngài quên được thì tốt"