Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vô Lượng Ký

Chương 3: Lôi Chấn Y




Chương 3: Lôi Chấn Y

Cả hai tốc độ cực nhanh. Lôi Chấn Y tựa như một đạo thiểm điện lướt trên mặt nước, mà Lê Tuyết như một cơn gió xuân, nhẹ nhàng mà nhưng chẳng kém phần nhanh nhẹn, cả hai nháy mắt xuất hiện ở khoảng sân phía đối diện với tòa lầu các.

Vừa mới đặt chân xuống đã lộ ra đằng đằng sát khí.

Không một tiếng khách khí nào, đấu khí của cả hai bộc phát. Chỉ cảm thấy hai luồng khí lưu v·a c·hạm kịch liệt vào nhau, một trận cuồng phong nổi lên, cùng với đó là tia chớp khe khẽ nổ vang, nghe như tiếng pháo hoa vậy.

“Ồ, nàng là đệ tử Huyền Băng tông?” Ngọc Tinh Hồn khẽ nói.

“Thập tứ đệ, ánh mắt thật lợi hại, vậy mà bị ngươi nhìn ra.” Tam vương tử mỉm cười.

“Cửu Chuyển Huyền Băng Công, công pháp đặc thù của Huyền Băng tông, tạo ra sương khí lạnh lẽo đặc thù, đặc biệt chỉ có đệ tử dòng chính Huyền Băng tông là được tu hành sớm công pháp này. Lê Tuyết nàng ta căn bản đâu thèm che dấu thân phận.” Ngọc Tinh Hồn cười nhạt.

Cùng với Minh Ngọc vương triều thì Huyền Băng tông cũng rất có danh tiếng, bên trong cao thủ nhiều như mây, tổng thực lực so với Minh Ngọc vương triều không thua kém bao nhiêu.

Nàng đây rõ ràng cố ý thị uy với Ngọc Tinh Hồn, hắn há không nhìn ra được. Chỉ là, thân phận nàng ra sao, hắn căn bản chẳng thèm để ý.

“Đệ tử Huyền Băng tông? Lợi hại lắm sao?”

Đứng đối diện Lê Tuyết, Lôi Chấn Y hừ lạnh một tiếng, thể nội vận chuyển linh khí, cả người nháy mắt bộc phát một trận sấm nổ rền vang, đem gió lạnh quanh người đánh tan.

Bị lôi uy phản chấn, Lê Tuyết cả người tuyết y bay phần phật về phía sau, chân cũng lùi một bước, sắc mặt có chút hốt hoảng.

“Luyện Khí kỳ tầng thứ chín?” Lê Tuyết khẽ thốt.

Nhìn tên này tuổi còn nhỏ, so với nàng nhỏ hơn phải ba bốn tuổi, thân phận chỉ là một tên thuộc hạ thấp kém bên trong gia trang của phế vương tử Ngọc Tinh Hồn, vậy mà thiên phú cao đến như vậy, bẳng tuổi này đã tu luyện đến Luyện Khí kỳ tầng thứ chín?

Ngay cả tam vương tử và những người đang quan sát kia cũng tỏ ra kinh ngạc. Mặc dù đánh giá rất cao thực lực của Lôi Chấn Y, nhưng chẳng ngờ đến so với những gì hắn dự đoán, biểu hiên của Lôi Chấn Y càng khiến hắn kinh ngạc hơn.



“Hừ, Luyện Khí kỳ tầng thứ chín thì thế nào. Vẫn còn kém ta một tầng.”

Lê Tuyết tuy có chút hoảng hốt, nhưng lập tức thu hồi lại, đồng thời tỏ ra không hề thua kém. Nàng vận chuyển sức mạnh, bộc phát ra thực lực của bản thân.

“Luyện Khí kỳ viên mãn, không tệ.” Ngọc Tinh Hồn gật đầu.

Nhìn biểu hiện của hắn, cứ giống như đã tìm được một đối thủ tốt để Lôi Chấn Y rèn luyện.

“Ta thừa nhận năng lực của ngươi, nhưng chênh lệch giữa Luyện Khí tầng chín cùng Luyện Khí viên mãn, ngươi làm sao thẳng nổi ta.”

Dứt lời, Lê Tuyết cánh tay trắng tuyết nâng lên, vận dụng Cửu Chuyền Huyền Băng Công tầng thứ nhất, trong nháy mắt xuất chưởng. Không gian xuất hiện mười mấy đạo chưởng ấn xông thẳng về phía Lôi Chấn Y.

Chưởng ấn ẩn chứa lực lượng hàn băng, khí lưu quét ra xung quanh khiến cho cây cỏ bị đông cứng.

Cho dù đối phương tu vi trên mình một bậc, thế nhưng Lôi Chấn Y không hề tỏ ra kinh hoảng, đối diện với chưởng ấn phía trước, hắn hừ lạnh, tốc độ cực nhanh tránh né.

“Ồ, thân thủ không tồi.” Tam vương tử khen ngợi.

Hắn biết rõ thực lực của Lê Tuyết. Nàng là một trong số những đệ tử thiên tài của Huyền Băng tông, trong tông môn đệ tử cùng thế hệ đông vô số, thế nhưng có rất ít người là đối thủ của nàng.

Nhìn biểu hiện của nàng là biết, bởi vì vẫn còn tức giận đối với thái độ của Ngọc Tinh Hồn, vậy nên nàng xuất thủ rất nghiêm túc. Cho dù Lôi Chấn Y tu vi kém hơn nàng, nhưng nàng chẳng hề lưu thủ một chút nào cả.

Bất quá, Lôi Chấn Y thân thủ xác thực rất xuất sắc, Lê Tuyết chưởng ấn cực nhanh, mỗi khi chạm vào khoảng không, nó nổ tung tạo thành những trận hàn sương băng vụ, tuy so với chưởng ấn lực lượng hàn băng kém hơn, nhưng nhất định khiến cho địch nhân tốc độ bị chậm lại.

Nhưng cứ nhìn Lôi Chấn Y, hắn tránh né rất uyển chuyển, xung quanh thân thể luôn có một tầng sức mạnh lôi điện, thế nên lực lượng hàn băng chẳng hề ảnh tưởng đến tốc độ của hắn.

Chỉ trong vài giây, hắn vừa tránh né vừa áp sát đến chỗ của Lê Tuyết.

Bàn tay siết lại thành quyền đấm thẳng tới.



“Tiếp ta một quyền.” Lôi Chấn Y hét lớn.

Lực lượng lôi đình nháy mắt bùng nổ, mang theo sự cuồng bạo hung hăng.

“Kém ta một tầng, vậy mà cũng dám chọi cứng, xem đây.”

Nàng chẳng hề chịu kém cạnh, trực tiếp vung chưởng đáp lại.

“Huyền Băng Ấn.”

Huyền Băng Ấn là đấu kỹ do tổ sư Huyền Băng tông sáng tạo ra, phối hợp với Cửu Chuyền Huyền Băng Công uy lực sẽ tăng lên gấp bội.

Lôi điện quyền và Huyền Băng Ấn v·a c·hạm với nhau, một t·iếng n·ổ lớn vang lên ầm ầm. Băng vụ quét ra tứ phương bát hướng làm khuất tầm nhìn.

Chỉ vài giây sau, chỉ thấy một bóng người bị đẩy lùi. Người đó, cư nhiên lại là Lê Tuyết, chỉ thấy trên khóe miệng nàng xuất hiện một tia máu đỏ, kèm theo đó là gương mặt khó tin.

Nàng là thiên tài của Huyền Băng tông, năm nay mười ba tuổi, tu vi Luyện Khí viên mãn, ngày thường kiêu ngạo vì hiếm khi tìm được đối thủ, vậy mà hôm nay lại bị một tên nô tài nho nhỏ bên cạnh phế vương tử Ngọc Tinh Hồn đánh trọng thương?

Trong lúc nàng còn chưa kịp hoàn hồn, từ trong băng vụ, Lôi Chấn Y vọt ra, sắc mặt cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt đằng đằng sát khí lao về phía Lê Tuyết. Quyền kình vung thẳng mà áp sát.

Chính lúc này, một bóng người cao ráo xuất hiện chính giữa, bàn tay giơ ra tiếp lôi điện quyền của Lôi Chấn Y.

Ầm một tiếng, Lôi Chấn Y cảm giác như đấm vào một tấm sắt lớn và vững chải, hắn thân thể bật ngược về phía sau, trong người huyết khí nhào lộn, kém chút thổ huyết giữa đương trường.

Người xuất hiện, không ai khác chính là tam vương tử Ngọc Tử Lăng.



“Chỉ là so tài một chút, đừng hung hăng vậy chứ. Nên dừng ở đây.” Tam vương tử Ngọc Tử Lăng mỉm cười mở miệng, nhưng nụ cười và ánh mắt trông giống như đang thị uy với Lôi Chấn Y: Tiếp tục xuất thủ, c·hết!

“Đả thương thuộc hạ của ta, tam vương huynh, ngươi muốn gì đây?”

Ngồi ở tòa hải các giữa hồ, Ngọc Tinh Hồn khẽ nói, thái độ vẫn hờ hững, nhưng nghe ngữ điệu có chút không hài lòng.

“Chỉ là chỉ điểm một chút, làm người không thể quá hung hăng.” Ngọc Tử Lăng đáp.

“Vậy ư? Thuộc hạ của ta hung hăng thế nào, chưa đến lượt vương huynh chỉ dạy.”

Ngọc Tinh Hồn lúc này đứng dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm Ngọc Tử Lăng. Không hiểu sao nhìn ánh mắt này của hắn, Ngọc Tử Lăng nội tâm xuất hiện một tia nguy hiểm.

“Hôm nay vương huynh đến thăm, ta có lời đa tạ. Về phần ý tứ hợp tác, ta không có hứng thú. Ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi. Người đâu, tiễn khách.”

Chẳng thèm để ý đến thái độ của Ngọc Tử Lăng thế nào, hắn trực tiếp xoay người bước lên chiếc thuyền nhỏ, trên thuyền đã có một lão nô đợi sẵn, khi thấy hắn xuống thì bắt đầu chèo thuyền rời đi.

Lôi Chấn Y vẫn đứng đó, gương mặt băng lãnh đằng đằng sát khí. Ngọc Tử Lăng là cao thủ Trúc Cơ kỳ, thực lực so với hắn chênh lệch nhiều lắm, nếu không, với cá tính của mình, Lôi Chấn Y nhất định sẽ xông tới đánh một trận.

“Tam điện hắn, tên phế vương tử này thật vô lễ.” Lê Tuyết gằng giọng.

“Được rồi, đi thôi.” Ngọc Tử Lăng xua tay.

Đối với thái độ của Ngọc Tinh Hồn, hắn đương nhiên không hài lòng. Chỉ là, ngay vừa rồi Ngọc Tinh Hồn tỏ thái độ, tức khắc Ngọc Tử Lăng cảm giác có một mối nguy cơ đang rình rập làm cho hắn trong lòng không thoải mái. Vì vậy, hắn muốn rời khỏi đây.

Ra bên ngoài, ngồi vào xe, Ngọc Tử Lăng lập tức ra lệnh cho thuộc hạ.

“Nhanh chóng điều tra toàn bộ tư liệu về lão thập tứ, một chút cũng không được bỏ sót.”

Ngồi bên cạnh, Lê Tuyết đang điều dưỡng, nghe thấy Ngọc Tử Lăng ra lệnh, nàng ngạc nhiên.

“Tam vương tử, tư liệu về tên phế vương tử đó, ngài chẳng phải đã biết hết rồi sao?”

“Không, nhất định chúng ta đã bỏ sót cái gì đó, trực giác của ta mách bảo như vậy. Lão thập tứ, nhất định không hề đơn giản.” Ngọc Tử Lăng sắc mặt nghiêm túc.

Trực giác mách bảo hắn, rất có thể, phế vương tử, đệ đệ của hắn – Ngọc Tinh Hồn, rất nguy hiểm. Một kẻ như vậy, liệu sẽ bỏ qua tranh đoạt vương vị Minh Ngọc vương triều sao?