Chương 1: Luân Hồi gia tộc
Chương 1: Luân Hồi gia tộc
Luân Hồi gia tộc.
Luân Hồi Điện, bầu không khí có chút ảm đạm mập mờ, những ngọn lửa màu xanh tím hắt ra ánh sáng kỳ dị khó lường. Luân Hồi Điện tổng cộng có chín tầng, lưu giữ Hồn Lệnh cường giả trong tộc.
Mỗi một cái Hồn Lệnh, tượng trưng cho một vị cường giả của Luân Hồi gia tộc, chỉ có những chí cường giả mới có tư cách tạo ra Hồn Lệnh cho riêng mình và lưu giữ ở đây. Hồn Lệnh tỏa ra ánh hào quang, đại biểu vị cường giả đó còn tồn tại, Hồn Lệnh mất đi ánh hào quang, đại biểu vị cường giả đó đ·ã c·hết. Bất quá, điều đặc biệt của Luân Hồi gia tộc, c·ái c·hết, không có nghĩa là biến mất, đối với họ, c·ái c·hết là một trải nghiệm mới, và khiến cho bọn họ càng thêm mạnh mẽ ở kiếp sau.
Trừ khi Hồn Lệnh hoàn toàn vỡ nát thì mới gọi là c·hết thật sự, nếu không, rất nhiều năm sau, Hồn Lệnh sẽ một lần nữa bùng cháy, đại biểu vị Luân Hồi gia tộc cường giả đó đã chuyển thế sống lại.
Chính vì thế, Luân Hồi gia tộc mới trở thành một trong chín tộc mạnh mẽ nhất thế giới này.
Hồn Lệnh đặt ở tầng càng cao, chứng minh thực lực cùng địa vị của người đó càng kinh khủng.
Một ngày này, tầng thứ chín, cũng là tầng cao nhất Luân Hồi Điện, nơi đây có chín cái Hồn Lệnh, bảy cái đã mất ánh sáng, hai cái vẫn tồn tại. Bỗng nhiên, Hồn Lệnh nằm ở bệ đá cổ thứ ba rung chuyển dữ dội, ầm một tiếng khiến cho Luân Hồn Điện toàn bộ rung chuyển.
Cuối cùng tỏa ra ánh lam quang rực rỡ chiếu sáng toàn bộ tòa cung điện này.
Tức khắc, những người trông coi Luân Hồi Điện xuất hiện, ánh mắt nhìn về phía Hồn Lệnh đang tỏa ra ánh lam quang rực rỡ kia.
“Tam Thiên Quân, Tam Thiên Quân đã chuyển thế.”
Giọng nói khàn khàn không che dấu được sự xúc động.
Tam Thiên Quân, cường giả đứng đầu Luân Hồi gia tộc, chiến công hiển hách, hung uy ngập trời, đã từng nhắc đến khiến thiên hạ rung chuyển. Bất quá, trong Minh Cổ đại chiến đã vẫn lạc, khiến cho Luân Hồi gia tộc tiếc thương.
May mắn, trước khi vẫn lạc, Tam Thiên Quân đã kịp thời sử dụng bí thuật của Luân Hồi gia tộc, tiến vào luân hồi, nhờ vậy lưu giữ được Hồn Lệnh của bản thân. Bất quá, tuy nói bí thuật của Luân Hồi gia tộc nghịch thiên, có thể chuyển thế trùng sinh, nhưng phải tiêu tốn rất nhiều thời gian, phải tính bằng con số vạn năm, trăm vạn năm.
Hiện nay, Luân Hồi gia tộc tuy giữ được vị thế, nhưng thực chất đã có dấu hiệu xuống dốc, hai vị cường giả mạnh nhất vẫn tại, nhưng thọ nguyên không còn nhiều, điều này làm cho cao tầng Luân Hồi gia tộc vô cùng lo lắng.
Nhưng ngay lúc này, Tam Thiên Quân chuyển thế trùng sinh, không thể nghi ngờ, đây là tín hiệu vô cùng tốt, Luân Hồi gia tộc có thể duy trì vị thế, thậm chí lấy lại ánh hào quang trước đây rồi.
“Nhanh chống tri thông hai vị lão tổ tông, đồng thời làm công tác chuẩn bị đưa Tam Thiên Quân trở về gia tộc.”
Âm thanh không che dấu được sự xúc động.
Nhưng còn chưa dừng tại đó, một lần nữa, Luân Hồi Điện rung chuyển, mà so với lúc Hồn Bài của Tam Thiên Quân xuất hiện dị tượng, lần này rung chuyển còn lớn hơn gấp mấy lần.
Chỉ có thể dùng hai chữ địa chấn mà hình dung, chẳng những Luân Hồi Điện, mà là toàn bộ Luân Hồi Thiên, nơi mà Luân Hồi gia tộc thống trị đều kịch liệt rung chuyển.
Khắp nơi kéo đến mây mù, từng trận cuồng phong thét gào, phong vân cuồn cuộn, sấm chớp rền vang, thoát ẩn thoát hiện như có một đầu hồng hoang cự thú chuyển mình vậy, dị tượng vô cùng kinh khủng,
“Đây là gì? Khí tức thật kinh khủng.”
Có người sợ hãi bật thốt. Là cường giả Luân Hồi Điện khác chuyển thế trùng sinh sao? Thế nhưng khi thần niệm của bọn họ quét hết Luân Hồi Điện, không có bất kỳ Hồn Lệnh nào có dị tượng cả. Mà cái khí tức này, rõ ràng là dấu hiệu của một vị cường giả Luân Hồi gia tộc nào đó đã luân hồi chuyển kiếp.
Chuyện gì đã xảy ra?
Luân Hồi gia tộc tổ địa, có hai bóng người ngẩn nhìn lên dị tượng kinh khủng kia, sâu trong hai hốc mắt thâm trầm t·ang t·hương cùng chung biểu cảm, có sợ hãi, có tiếc nuối, cũng có tức giận, rốt cuộc hóa thành hai tiếng thở dài.
“Là Đệ Tứ!” Một người mở miệng.
Người kia gật đầu tán đồng.
“Phải, chỉ có hắn, Đệ Tứ, mới có thể tạo ra dị tượng bậc này. Xem ra năm đó, không chỉ chúng ta, ngay cả vị kia cũng bị hắn qua mặt.”
“Ve sầu thoát xác sao?”
“…”
Cả hai lần nữa lâm vào trầm mặc. Đối với phong hào Đệ Tứ kia làm cho cả hai rất xúc cảm.
“Không nghĩ đến, thật đúng là không nghĩ đến. Bất quá, dị tượng bậc này, nhất định sẽ làm cho vị kia chú ý. Luân Hồi gia tộc có lẽ sắp phải trải qua một trận sóng gió.”
Minh Ngọc Vương Thành. Buổi đêm, ánh trăng bàng bạc trải rộng phủ xuống tòa vương thành hoa lệ.
Hoàng cung, chợt có tiếng trẻ con khóc lớn. Cùng với tiếng trẻ con gào thét, bầu trời bất chợt kéo đến dị tượng, hư ảnh thụy thú bay nhảy trên phủ đệ kia, như đang chúc mừng vị tiểu vương tử vừa mới chào đời.
“Thụy thú, đây chính là điềm phúc. Chúc mừng bệ hạ.”
Bên trong cung điện, một người đàn ông cao lớn mặc hoàng bào, trên tay ôm một đứa trẻ sơ sinh đang khóc lớn. Người trong cung ai nấy đều quỳ xuống, liên tục chúc mừng.
“Ha ha ha, niềm vui nhân đôi, niềm vui nhân đôi.”
Vương vô cùng cao hứng. Con trai ra đời khỏe mạnh, mà càng được thiên địa chúc phúc. Đứa trẻ này, nhất định tiềm lực rất cao, tương lai nhất định trở thành cao thủ một phương.
Dị tượng kéo dài khoảng mười phút tthif kết thúc, thiên địa khôi phục tĩnh lặng.
“Nàng hãy ở đây nghỉ ngơi, ta sẽ đưa con trai đến tế đàn.” Vương nhìn về phía thê tử của mình, mỉm cười nói.
Sau đó, Vương mang theo con trai hướng về phía tế đàn mà đi.
Tế đàn, là nơi chúc phúc cho con trai của Vương, đồng thời cũng để kiểm tra đấu hồn.
Tế đàn phong cách cổ xưa, chính giữa là bệ đá cổ, xung quanh có chín khối thạch trụ cao chín mét được chạm khắc tinh tế, trên cao đặt chín bức tượng cổ thú.
Vương đặt con trai mới chào đời lên bệ đá cổ, sau đó lui lại, vị đại nhân phụ trách quản lý tế đàn mang tới cho Vương tế phẩm. Vương kéo tấm màn xuống, bên trong lồng sắt khổng lồ là một con Á Long.
Con Á Long này ánh mắt lăng lệ, ngập tràn khí tức hung sát, cái miệng to lớn đầy răng nanh gầm thét.
“Nghiệt súc, trở thành tế phẩm cho con trai bổn vương đi. Mở cửa lồng ra.”
Vương ra lệnh. Tức khắc cửa được mở, Á Long hung dữ xông ra bên ngoài, long trảo khổng lồ chụp về phía Vương, muốn tru sát Vương ngay lập tức. Có điều, Vương thực lực mạnh mẽ, tay xuất hiện trấn quốc chi bảo Minh Ngọc Chiến Kích, khí tức nháy mắt bùng nổ, một thương bổ xuống sắc bén mà mạnh mẽ, nháy mắt đem Á Long bổ đôi, máu tươi bắn tung tóe.
Á Long hét thảm một tiếng, rốt cuộc thân thể tách làm đôi mà đổ nhào xuống. Máu tươi nhanh chóng chảy về phía tế đàn, được chín khối thạch trụ hấp thụ, sau cùng hóa thành lực lượng tinh khí nhập vào thân thể của tiểu vương tử.
Mọi người chú tâm quan sát, lập tức thân thể tiểu vương tử bộc phát hào quang, âm thanh cao vuốt mà không kém phần sắc bén vang vọng khắp tế đàn.
Đôi kim dực xòe ra bay thẳng lên trời.
“Kim Bằng, Viễn Cổ hung cầm Kim Sí Thiên Bằng. Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng tiểu vương tử tiềm lực vô song.”
“Chúc mừng bệ hạ.”
“Ha ha ha…”
Vương vô cùng phấn khởi. Đấu hồn của con trai, cư nhiên lại là Viễn Cổ hung hầm Kim Sí Thiên Bằng. Bất kỳ thời đại nào, Kim Sí Thiên Bằng luôn được xưng tôn bá chủ thiên không, vạn tộc khiêp sợ cùng kính nể.
Thế nhưng ngay lúc đó, bỗng nhiên bầu trời bỗng nhiên kéo đến một trận cuồng phong dữ dội, mây đen cuồn cuộn, sấm chớp nổ vang, tựa như một đầu viễn cổ hung thú thức giấc vậy. Cùng với đó, vô thượng thiên uy hàng lâm, không khác gì viễn cổ đại thần giáng thế, ai nấy thần hồn run rẩy.
Chuyện gì xảy ra? Tất cả con ngươi kịch liệt đại biến.
Cùng thời điểm tế lễ diễn ra, tại một tòa biệt viện khác, một tiểu vương tử cũng vừa mới chào đời. Nó cả người ngập trong ánh huyền quang mờ ảo. Xung quanh thiên địa quy tắc đổ dồn về phía đứa nhỏ này, kế tiếp, không rõ từ đâu vô thượng thiên thư hiện ra, người thường không cách nào nhận biết được hàm nghĩa của nó, chỉ thấy vô thượng thiên thư dung nhập về phía mi tâm đứa nhỏ, cùng với thiên địa quy tắc đang tẩy lễ.
Và cuối cùng, trên đỉnh đầu đứa nhỏ xuất hiện hai hư ảnh.
Đó là một thanh cổ kiếm màu đen mục nát và một con rắn màu đen yếu ớt đang không ngừng run rẩy.
Thanh kiếm tưởng chừng như có thể vỡ nát bất cứ lúc nào, còn con rắn kia thì sinh mệnh yếu ớt, thế nhưng không hiểu sao khi mọi người nhìn vào hai hư ảnh này thì nội tâm bất giác sinh ra sợ hãi cùng run rẩy, tựa như nhìn thấy quân vương trước mặt.