Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vô Lượng Đế Hoàng

Chương 9 Dương Thiên - ca ca Dương Diệp




Chương 9 Dương Thiên - ca ca Dương Diệp

"Ha ha, tiên sư yên tâm, Phế đan phòng chúng ta vốn không có mấy sự tình cần làm, một chút tạp vụ này để tiểu nhân bảo ngươi làm cho" Tần Ninh cũng cười hả hả vội vàng lấy lòng, dù sao từ nay Đạo Tiếu Thiên chính là cấp trên của hắn.

Đạo Tiếu Thiên lại sai hắn dẫn đường thăm nom các khu vực khác một hồi, sau đó Đạo Tiếu Thiên chọn 1 căn phòng gần với căn phòng chứa phế đan để chuẩn bị cho những công việc tiếp theo

Hắn lại sai Tần Ninh triệu tập đám đồng tử đến để tuyên bố, quy củ là nếu chưa được hắn cho phép thì bọn họ tuyệt không được bước vào căn phòng của hắn bằng không thì hắn sẽ g·iết c·hết không tha

Đối với quy củ này thì đám thanh niên đương nhiên không có chút dị nghị. Tuy chỉ là đám tạp dịch cũng hiểu một số quy củ ở tu chân giới. Các tu chân giả tuy có lười biến nhưng cũng thường phải tu luyện cần 1 nơi yên ắng nếu đang tu luyện mà có kẻ khác làm r·ối l·oạn tổn thương căn cơ nên ai tự tiện xông vào thì g·iết không tha! Bọn sao dám vì tò mà rước họa sát thân.

Sau khi đám đồng tử tản đi, Đạo Tiếu Thiên vào phòng nằm ở trên giường nghỉ ngơi đồng thời đem mọi chuyện hôm nay xem xét lại một lần. Về vụ của Dương Diệp hắn chắc chắn phải có 1 chút cẩn trọng dù sao Dương Thiên cũng là Ngưng Khí Cảnh Tầng 2 ngang hàng hắn

Có điều phế đan kia đã chất đống thế này tu vi của hắn tiến chắc chắn sẽ rất nhanh thôi nên hắn cũng không cần phải quá để trong lòng làm gì

Mấy ngày kế tiếp, Đạo Tiếu Thiên chưa vội hành sự mà quyết định quan sát vài ngày. Mặc dù Tần Ninh đã giới thiệu chi tiết nơi này nhưng hắn muốn tự thân kiểm tra làm sao hắn có thể tin 1 kẻ vừa mới gặp được

Đạo Tiếu Thiên suốt ngày ở trong căn phòng không hề đi ra ngoài làm cho mấy tên kia cũng phải ngầm thừa nhận rằng vị tiên nhân mới tới này không có hứng thú đi ra ngoài mà suốt ngày ở trong nhà luyện tập nên cũng không dám làm phiền chỉ cần 1 ngày thì cầm 1 bao tải phế đan rồi ném vào trong lò hủy đan dược rồi tiếp tục làm việc của bản thân không hề đụng chạm gì đén căn phòng của Đạo Tiếu Thiên



Sau thời gian chừng hai tuần thì Đạo Tiếu Thiên thấy Tần Ninh quả thật không nói dối. Tạp vụ nơi Phế đan phòng này hết sức dễ dàng, chỉ vào các ngày đầu tuần sẽ có một thanh niên ở Luyện Đan phòng đem phế đan tống đến đây. Khoảng thời gian dài còn lại thì ngay cả mấy tên tạp dịch cũng ít khi tới đây

Mà sự quản lý kém cỏi của Phế Đan Phòng thực sự làm cho Đạo Tiếu Thiên mừng như điên vì thực sự không hề có số liệu nào mỗi tên đệ tử của Luyện Đan Phòng chỉ cần ném đống Phế Đan vào đây còn mấy tên Tạp dịch kia chỉ cần mỗi ngày ôm 1 bao tải ném vào lò hủy đan không hề có số liệu

Nói các khác Phế Đan phòng này tràn đầy phế đan tích tụ thành núi lại chẳng rõ con số. Đối với Đạo Tiếu Thiên đúng là bảo khố dùng không hết.

Mà hầu hết mấy loại đan dược này đều là Ngưng Khí Đan loại đan dược chí bảo trong cảnh giới Ngưng Khí Cảnh

Lại sau chừng nửa tuần trăng, đám đồng tử Phế đan phòng đều biết vị tiên sư mới này tham ngủ lười biếng ghét nhất là bị người khác quấy rầy.

Thấy mọi việc thuận lợi rồi cũng là thời điểm hắn hành động vào thời điểm mấy tên tạp dịch hủy phế đan rồi rời đi thì Đạo Tiếu Thiên vụng trộm đi vào, đúng là thấy chính giữa căn phòng có 1 cái lò vẫn đang cháy chính là đốt mấy cái phế đan mà ở xung quanh căn phòng nơi nào cũng là một đống đan dược đen thùi lui

Phế đan!

Ánh mắt của Đạo Tiếu Thiên sáng ngời, ước chừng hơn mấy ngàn hạt, nhiều phế đan như vậy mà mỗi ngày mấy tên tạp dịch kia mỗi ngày ném phế đan vào trong lò hủy đan ít nhất hơn trăm viên rõ là phí phạm...

Đạo Tiếu Thiên thấy bốn phía không ai, đơn giản cỡi quần áo ra túi một cái bọc, sắp xếp mấy trăm hạt phế đan lặng lẽ rời khỏi phòng phế đan.



"Haha đây đích thị là bảo vật rồi đây mà"Hắn cầm 1 đống phế đan trên gường rồi mỉm cười, từng cái chiết xuất may mắn là hắn đã chuẩn bị đồ ăn trước đó lên hắn làm việc liên tục không chút nghỉ ngơi

Sơ sơ chỉ với 1 tuần Đạo Tiếu Thiên bắt đầu chiết xuất hơn trăm viên đan dược nhưng mà tỷ lệ thành công cũng là không cao, hắn chiết xuất hơn trăm viên đan dược nhưng chỉ thành công được hơn 20 viên đan dược

Tuy là số lượng này có chút làm cho Đạo Tiếu Thiên khá buồn nhưng không hề nản lòng suy nghĩ tới những đệ tử tư chất hơn mình và lại cùng thế hệ của bản vậy mà mỗi tháng chỉ được 1 viên Ngưng Khí Đan vậy mà, bản thân hắn chỉ mới 1 tuần đã có được những 20 viên đan dược uy thế này vượt xa đối với bất kể cả nào rồi

Hiện tại hắn trong tông môn có địa vị quá thấp mà muốn cải biến được cảnh tượng này chỉ còn cách tu luyện đến điên cuồng

Có đan dược thì Đạo Tiếu Thiên bắt đầu tu hànhDưới sự thôi động của dược lực cường đại, cộng thêm khắc khổ tu luyện nên dù không có linh căn mà tốc độ tu hành tiến triển cực nhanh. Nếu dùng hết Ngưng Khí đan thì Đạo Tiếu Thiên lại đi lấy phế đan tinh chế mà dùng.

-----------

Mà hiện tại chính là mùa xuân nếu Đạo Tiếu Thiên không ở lỳ trong phòng thì hiện tại có thể nhìn thấy cảnh tượng đẹp như vậy rồi vạn vật sinh trưởng mạnh mẽ, đại địa sinh cơ tràn trề ở trên từng ngọn núi phát ra từng linh khí của sự sống



"Haha ta đã thành công học được Hỏa Cầu Thuật rồi hiện tại chỉ cần học thêm Linh Khí Thuẫn nữa thôi mà Tiêu đại sư cũng thật tốt hắn đã thu ta làm người hầu rồi làm người hầu cho 1 vị Luyện Dược Sư thì có gì hơn cơ chứ"1 thiếu niên mặc áo xanh đang ngồi trên gường tay của hắn cầm 1 quyển sách màu xanh dương có 3 chữ "Linh Khí Thuẫn" Kẻ này chính là Dương Thiên

Mà trên mặt Dương Thiên đang có thần sắc vô cùng vui mừng bỗng nhiên, có bóng người quen thuộc từ căn phòng của hắn đạp cửa của hắn ra ngã bịch xuống mặt đất vẻ mặt vô cùng thê thảm khóc lóc: “Huhu ca ca ngươi cuối cùng cũng trở về rồi"

“Dừng.” Dương Thiên nhanh chóng cất quyển sách màu xanh dương trên tay vào trong chăn rồi quay ra nhìn thân hình trên mặt đất kẻ đang nằm trên mặt đất vô cùng thê thảm không phải là Dương Diệp còn có thể là ai: “ca ca ngươi hôm nay cuối cùng cũng từ Luyện Đan Phong trở về rồi huhu...” Mà khi Dương Diệp nói đến một nửa thì Dương Diệp mới nhìn thấy cái trán của Dương Diệp băng bó một vòng băng vải trên đó còn dính 1 chút máu tanh khí sắc tức khắc âm trầm xuống: “đệ đệ là ai đánh ngươi ra tình trạng này?”

Mà Dương Diệp té quỳ trên mặt đất, Dương Diệp khóc lóc om sòm khóc lớn nói: “đại ca ngươi phải làm chủ cho ta cái tên súc sinh Đạo Tiếu Thiên ngươi luôn khinh bỉ kia đến Phế Đan Phòng làm quản sự vô cùng hung hăng hắn liền đánh ta đến tình trạng này đây

“Ngươi nói cái gì?”

Khuôn mặt của Dương Thiên vô cùng âm trầm nhưng ngay khi nghe được những lời của Dương Diệp sắc mặt của Dương Thiên không kiềm chế được sự tức giận cắn chặt 2 hàm răng "Mẹ nó phế vật Đạo Tiếu Thiên hiện tại mới chỉ là Ngưng Khí Cảnh tầng 1 hắn biết tu vi cả đời không tăng nổi liền chạy tới làm quản sự để sống an nhàn vậy mà dám gây sự với đệ đệ của ta còn đánh trọng thương nó nữa chứ ta chắc chắn phải cho hắn sống không bằng c·hết cả đời đừng mong yên ổn"

Dương Diệp nghe vậy ngẩn ra, sắc mặt vui vẻ đến cực điểm nhanh chóng ôm chân của Dương Thiên thành khẩn nói“Đại ca tên súc sinh kia không hề hiền lành 1 chút nào khi ta tới thông báo danh tính là em trai của ngươi vậy mà hắn không hề nể mặt cho ta 1 cước vào bụng còn để mấy tên kia ném ta ra ngoài nữa chứ có thể nói là vô cùng thảm ngày nhất định phải làm cho hắn sống không bằng c·hết báo thù cho ta "

"Được nhưng phải đợi thêm 2 tháng nữa đã ta chuẩn bị đột phá cảnh giới Ngưng Khí Cảnh Tầng 3 chỉ cần trong 2 tháng nữa ta làm việc xong có thể đi tới đấy g·iết c·hết được Đạo Tiếu Thiên"Dương Thiên nộ rõ nụ cười vô cùng ác độc nói chuyện với Dương Diệp trong ánh mắt tràn đầy sát khí màu đỏ rực

Dương Diệp nghe vậy cũng giật mình hắn định bảo Dương Thiên làm cho Đạo Tiếu Thiên sống không bằng c·hết mà thôi cứ chưa đến mức g·iết người mà muốn g·iết thì gần như là không thể vì Vọng Nguyệt Tông cấm đệ tử g·iết c·hết nhau nếu bị phát hiện chắc chắn bị phạt nặng liền quay ra Dương Thiên nói "Đại ca nếu ngài g·iết hắn thì sẽ b·ị t·ông môn phạt nặng đấy"

Dương Thiên nghe thấy vậy nhếch miệng lên vô cùng vui vẻ "Ta đã là người hầu của Tiêu Đại Sư rồi sợ gì nữa chứ ngày hôm đó ta may mắn lọt vào pháp nhãn của Tiêu Đại Sư trở thành người hầu của ngài nên ta kể cả có g·iết Đạo Tiếu Thiên cũng không bất cứ kẻ nào có thể phạt được dù sao có ai vì 1 tên phế vật Ngưng Khí Cảnh tầng 1 mà phạt đâu cơ chứ"

"Tiêu đại sư?Chúc mừng đại ca"Âm thanh của Dương Diệp cực kỳ ngưng trọng Tiêu Đại Sư chính là Luyện Dược Sư trong môn phái mà cả môn phái chỉ có 3 vị Luyện Dược Sư mà thôi và Tiêu Đại Sư là 1 trong 3 người đó ở trong tông môn ít người như vậy nên quyền lực của Tiêu Đại Sư cực kỳ quan trọng tuy chỉ là Ngưng Khí Cảnh Tầng 13 nhưng trong tông môn bất kỳ tên Huyết Cốt Cảnh nào cũng không dám bất kính đối với Tiêu Đại Sư kể cả là các trưởng lão cùng trưởng môn cũng phải cực kỳ kính trọng vị Tiêu Đại Sư này mà hiện tại Dương Thiên lại là người hầu của vị Tiêu Đại Sư này thì chắc chắn quyền cao chức rộng và quyền lực của hắn chắc chắn cũng theo đó mà tăng lên cao vụt

Mắt của Dương Diệp nổi rõ lên sát khí cười lớn tiếng "Haha Đạo Tiếu Thiên 2 tháng sau ngươi chắc chắn sẽ c·hết"