Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vô Lượng Đế Hoàng

Chương 26 : Đạo Tiếu Thiên VS Cổ Lâm Cổ Vân (2)




Chương 26 : Đạo Tiếu Thiên VS Cổ Lâm , Cổ Vân (2)

Dạ Quang Thuật của Đạo Tiếu Thiên căn bản không phải là công kích, mà là lợi dụng sự giống nhau giữa 2 loại thuật Dạ Quang Thuật cùng Thủy Tiến Thuật lúc khởi đầu để kích hoạt lừa hắn sử dụng ra Linh Khí Hộ Thuẫn, đồng thời lúc này sử dụng ra Dạ Quang Thuật còn có thể cho hắn thời gian khôi phục linh lực để tung đòn thứ 2

Lần đầu tiên là hư chiêu, lần thứ hai mới là sát chiêu.

“Tiểu tử này quá giảo hoạt.” mặt Cổ Lâm trong nháy mắt lãnh mồ hôi như mưa, hù dọa sợ vãi cả linh hồn tuy vậy nếu g·iết được hắn dễ dàng như vậy thì hơi quá dễ dàng rồi làm sao có thể được chứ ngay lập tức từ trong túi của hắn xuất hiện 1 cái lá phù màu vàng

Cánh tay Cổ Lâm nhấc lên, bàn tay co lại trong miệng lẩm nhẩm vào lá phù màu vàng. Trong nháy mắt ở giữa bàn tay đã xuất hiện một đoàn hỏa diễm rồi biến thành một quả cầu thuật bắn thẳng về phía thủy tiễn

Đây là Hỏa Cầu Phù hắn đường đường là người của Cổ Gia hơn nữa còn là đệ tử chân truyền làm sao không thể có pháp bảo để bảo mạng đượ cơ chứ

Mà Hỏa Cầu này mạnh vượt xa Thủy Tiến Thuật của Đạo Tiếu Thiên nhanh chóng thiêu nước của hắn vào không khí không gặp trở ngại nào mà ngược lại còn đang bắn về phía người của hắn

Nhưng Đạo Tiếu Thiên không chút hoảng loạn, hắn lấy ra vài tấm phù của Thủy thuật tế ra hóa thành mấy xoáy nước. Thủy hỏa tương khắc, tuy uy lực thấp hơn nhưng dựa vào số lượng cùng q·uả c·ầu l·ửa biến mất tan thành khí trong hư không

Cổ Lâm trợn mắt há mồm, vẻ mặt hắn đầy ngạc nhiên và phẫn nộ hắn đã định đánh thẳng về phía Đạo Tiếu Thiên rồi bản thân xông lên đánh liên tiếp không cho Đạo Tiếu Thiên nghỉ rồi c·ướp lại thế chủ động vậy mà cái phù đắt giá của hắn tan biến cùng mấy cái phù rẻ tiền của Đạo Tiếu Thiên

Nghĩ đến đây Cổ Lâm cũng không còn cách nào thi triển một cái phù thuật loáng 1 ánh sáng trắng sáng 1 tia linh lực hộ thuẫn càng phát ra hào quang rực rỡ khiến thân ảnh hắn mờ dần.

Mà Đạo Tiếu Thiên nhìn thấy cảnh tượng này nhíu mày đối phương đang muốn phòng thủ để sẵn sàng cho 1 đợt t·ấn c·ông đây mà



Đương nhiên hắn không để Cổ Lâm có thể chuẩn bị t·ấn c·ông rồi. Trên mặt hắn nộ lên sự quyết liệt lập tức rút ra hàng loạt các lá bùa khác trong mồm tự thủ thỉ vài câu khiến cho đường văn trên những lá phù sáng lên hóa thành hàng loạt q·uả c·ầu l·ửa lớn ném thẳng về phía Cổ Lâm

Cổ Lâm đang định tung hàng loạt những đòn đánh từ phù văn của bản thân nhưng ngay khi chuẩn bị xong thì hàng loạt q·uả c·ầu l·ửa lớn bay thẳng tới khiến hắn lập tức dừng truyền linh lực vào tấm phù mà tập trung chống chịu những q·uả c·ầu l·ửa

Rắc!

Uy lực của pháp thuật này tuy nhỏ nhưng khi có số lượng nhiều thì uy lực thực sự lớn khi v·a c·hạm với linh khí hộ thuẫn của Cổ Lâm tạo ra âm thanh kinh người

Chỉ thấy cát bụi mù mịt một phía, trên mặt đất có một loạt các vết cháy màu đen đen xèo xèo có vài đạo khói trắng bé tí bay lên đứng ở bên cạnh là sắc mặt của Cổ LÂM trắng bệch như tờ giấy khóe miệng của hắn còn đang có 1 dòng máu chảy xuống phía sau của hắn còn có Cổ Vân đang bị trói chặt cố gắng để di chuyển trong bất lực

Đạo Tiếu Thiên âm thầm nhíu mày Cổ Lâm không hổ là Ngưng Khí Cảnh Tầng 6 vẫn hơn hắn 1 cấp độ nếu không có lá phù và linh khí trong sạch trong người để đánh đến tận bây giờ

"Hộc....hộc...1 tên Ngưng Khí Cảnh Tầng 5 làm sao có thể sử dụng linh khí cùng khả năng t·ấn c·ông nhanh đến vậy ..đến cả Ngưng Khí Cảnh Tầng 7 đi nữa cũng khó mà làm được"

Từ trong bụi mù chưa tan truyền ra âm thanh mệt mỏi của Cổ Lâm. Trong lòng Đạo Tiếu Thiên rùng mình, hắn vội vàng đem linh lực vận ra các đầu ngón tay cầm sẵn phù lục.

Lúc này hắn và Cổ Lâm nếu chỉ cần sơ xuất 1 chút thôi cũng có thể bị tiêu ngay lập tức đây là 1 trận cân đấu



Sau khi cuồng phong thổi qua lộ ra thân hình của Cổ Lâm lúc này hắn đang chuẩn bị sẵn sàng 1 tay thì đang cầm 1 đống phù chuẩn bị t·ấn c·ông 1 tay còn lại thì đang giữ chặt túi chữ vật

Lúc này song phương đều muốn dồn đối phương vào chỗ c·hết cả 2 đều đang chuẩn bị g·iết nhau

Ngay sau đó Đạo Tiếu Thiên liền đưa tay vào trong ngực khiến sắc mặt Cổ Lâm đại biến. Đối phương còn có phù lục nữa sao? Trước đó sau 1 trận chiến dài đã khiến cho Cổ Lâm đã sử dụng quá nhiều pháp thuật tiêu hao linh lực khiến cho linh lực của hắn cũng không còn nhiều, nếu đối phương còn nhiều phù lục nữa thì thật không ổn!

Đạo Tiếu Thiên hét lớn 1 tiếng ném hàng loạt ra các đạo linh phù biến thành nhiều đạo mũi tên bằng băng sau đó hắn hét lớn "Tiếp chiêu"

Hàng loạt những cây châm nhỏ lóe hàn quang lóng lánh chéo bắn về phía của Cổ Lâm còn Cổ Lâm âm thầm tức giận thứ hắn không muốn nhất đã thành sự thực

Đương nhiên hắn sao chịu đứng yên ăn đòn, Cổ Lâm khẽ nhấc tay lên tay trái từ trong 1 cái túi trữ vật ném 1 lá phù q·uả c·ầu l·ửa khổng lồ đánh tới một quả cầu lớn xuất hiện lao tới nuốt sạch hàng loạt những mũi tên trước khi chúng kịp bắn về phía Cổ Lâm

Thế đánh của q·uả c·ầu l·ửa đánh không ngừng, lại ầm ầm lao tới thiêu nát tooàn bộ những kim châm bằng băng của Đạo Tiếu Thiên mà uy lực như vậy khiến cho Đạo Tiếu Thiên có chút bất ngờ lượng linh lực này thực sự khủng kh·iếp mà bên cạnh hắn 2 tay Cổ Lâm đang dồn toàn bộ linh lực vào 1 tấm phù màu vàng chính là tấm phù đang điều khiển q·uả c·ầu l·ửa di chuyển tấn côgn Đạo Tiếu Thiên

Mà Đạo Tiếu Thiên quan sát như vậy thì giật mình hiểu rõ đây là thời điểm tuyệt hảo đển phản kích 2 tay cầm thẳng vài đạo phù văn truyền thẳng linh lực vào trên từng đạo phù văn phát ra ánh sáng màu xanh dương hàn khí 1 cái tạo thành 1 cái kiêng hàn khí còn 1 cái ném thẳng về phía Cổ Lâm

"Cạch"Từng đạo lá phù phủ lên trên người của Cổ Lâm làm hắn giật mình từ phía dưới than thể của hắn trực tiếp bị trói chặt bởi hàng loạt thân cây ngoằn nghèo trói chặt không thể di chuyển được

Mà lá phù trên tay của Đạo Tiếu Thiên phát ra một quầng ánh sáng xanh, quầng ánh sáng vàng này giống như khôi giáp, bao trọn người của Đạo Tiếu Thiên định bảo vệ hắn khỏi Hỏa Cầu nhưng không như Đạo Tiếu Thiên mong đợi tuy rằng Cổ Lâm đã bị trói chặt nhưng q·uả c·ầu l·ửa vẫn hoàn toàn có thể dập nát lá phù của hắn

"Choang"



Âm thanh nứt vỡ phát ra cái tầng sáng bảo vệ hắn trực tiếp nát tan thành từng mảnh như những miếng thủy tinh vậy Đạo Tiếu Thiên bị ăn đòn ngay lập tức

"Phụt"Đạo Tiếu Thiên trực tiếp bay ra xa đập thẳng vào thân cây khiến cho cái thân cây rung 1 cái còn trên người của hắn bộ đồ của Vọng Nguyệt Tông bị cháy thành tro lộ rõ thân ngực của Đạo Tiếu Thiên

Mà Đạo Tiếu Thiên biết rõ mấy cái phù văn trên người của Cổ Lâm chỉ giữ chặt 1 lúc mà thôi cắn răng chịu đựng cơn đau trên ngực của hắn ngồi thẳng lên di chuyển về phía của Cổ Lâm từ phía tay ngưng tụ ra vài tia linh lực định tạo ra pháp thuật

Mà Cổ Lâm hiện tại bị trói chặt đang cố ghì chặt thân thể muốn thoát khỏi sự trói buộc này 2 hàm răng nghếng lại âm thầm suy nghĩ "Khốn kh·iếp"

Hiện tại hắn, giống như là một cái cái bia không hề có bất kỳ sự bảo vệ nào cả nếu hiện tại không có người nào bảo vệ thì ăn pháp thuật hắn chắc chắn sẽ c·hết

“Khốn kh·iếp đệ đệ ngươi nhanh chóng cứu ta .” Mặc của Cổ Lâm hoảng sợ hô to, thế nhưng nhìn lại thì Cổ Vân cũng giống hắn liên tục ghì chặt để muốn thoát khỏi tình trạng bị trói chặt có thể nói tình trạng của 2 huynh đệ cũng chả khác nhau là bao nhiêu

Mà hiện tại Cổ Lâm sợ hãi vạn phần phản xạ tự nhiên muốn hắn đưa tay ra cản nhưng hiện tại tay của hắn bị khóa chặt làm sao có thể chặn được mà hắn không có lớp phòng vệ nào có thể nói lấy thân thể làm khiêng làm sao chịu được những mũi tên bằng băng tạo từ pháp thuật

“Phốc phốc!”

Liên tục ba tiếng kích xuyên thấu qua thân thể hắn thủy tiễn thành công đánh trúng mặt của Cổ Lâm một đạo thủy tiễn bán ở phía eo của hắn, một đạo mũi tên còn lại bắn vô cùng tinh chuẩn xuyên thủng trái tim của hắn.

“Oa!” Miệng lớn của Cổ Lâm phun ra một ngụm máu đỏ vừa may thì bẫy của Triều Nhiễu Thuật biến mất thân thể của Cổ Lâm được thả ra thân thể ngã bịch xuống làn cỏ làn cỏ được phù máu đỏ tươi

Tâm mạch bị tổn thương, Cổ Lâm hiện tại có là thánh đi chăng nữa cũng không có khả năng thi triển pháp thuật, lúc này chỉ có thể nhắm mắt chờ c·hết, thế nhưng hắn không cam lòng, còn ngóng trông Cổ Vân có thể ngăn cơn sóng dữ, vội vã lớn tiếng nói: “Đệ...đệ ..mau dùng thú phù mà gia chủ đã ban thưởng"