Chương 24 : Thoát khỏi Thái Nam Đại Hội
"Cạch cạch"
Cửa phòng trọ mở ra thần sắc của Đạo Tiếu Thiên vô cùng sáng lạng hắn đã thay đổi bộ quần áo màu đen giống như lúc trước đang định đi xuống thì bỗng nhiên ở dưới căn phòng chọ lại nghe được lời của vài kẻ khác đang nói chuyện vô cùng rôm rả trong đó có câu truyện làm cho hắn cảm thấy hứng thú
"Haha ngươi biết không ngày hôm qua Lý Hàn do có được Lưu Thiên Kiếm có hơn 10 tên Ngưng Khí Cảnh Tầng 13 đã bị hơn 10 tên Ngưng Khí Cảnh Tầng 13 bao vây nhốt để đánh úp đó"
"Nhiều cường giả như vậy chẳng lẽ sẽ có 1 cuộc chiến kinh thiên động địa hay sao?"
"Haha ai cũng tưởng như vậy nhưng không ngờ Lý Hàn sẽ phải đại chiến 1 trận như ngược lại Lý Hàn do có được Lưu Thiên Kiếm đã lấy 1 địch 10 còn chém c·hết 3 người chém cho 7 người bị trọng thương đoàn quân kia phải chạy về Thái Nam Cốc trông vô cùng thê thảm"
Nghe đến đây làm cho Đạo Tiếu Thiên giật mình hắn biest bản thân đã đánh giá quá kém Linh Khí rồi hóa ra khi Lý Hàn có Linh Khí 1 phát là hắn có thể lấy 1 địch mười xem ra toàn bộ Thái Nam Cốc này không còn chỗ nào có thể chứa được người này nữa rồi
Lúc này ở trên cao có 1 bàn ăn khác cười lớn với 2 tên kia nói :"2 vị đạo hữu chưa nghe thông tin mới nhất hay sao?"
"Thông tin mới nhất?"Cả 2 người dưới kia nghe thấy âm thanh của 1 kẻ khác vô cùng khó hiểu
Tên kia thấy sự tò mò trên 2 kẻ kia thì cười lớn tiếng "Kỳ thực cũng không phải điều bí mật gì hôm qua Lý Hàn đã bị 1 vị tiền bối Huyết Cốt Cảnh g·iết c·hết hơn nữa toàn bộ tài sản lẫn Lưu Thiên Kiếm đều b·ị c·ướp đoạt mà c·ái c·hết của Lý Hàn vô cùng thảm toàn thân thể bị chặt thành nhiều mảnh có thể nói là c·hết không nhắm mắt a"
"Cái gì?"Nghe được câu này của tên kia toàn bộ nhà trọ đang rôm rả lập tức im lặng tin này đối với bọn họ như tiếng sấm bên tai vậy căn bản không thể tin được Lý Hàn vừa mới có được Lưu Thiên Kiếm cùng tạo ra kỳ tích lấy 1 đánh 10 hôm qua vậy mà hiện tại đ·ã c·hết rồi vậy mà còn chét không toàn thây nữa chứ nhưng cũng không ai dám bình luận nữa sợ rằng có thể đắc tội với vị tiền bố Huyết Cốt Cảnh này hơn nữa nhiều tên cũng thở phào nhẹ nhõm hiển nhiên hôm qua bọn chúng cũng có ý định tranh ghành Lưu Thiên Kiếm nhưng không nghĩ bản thân đã vô cùng may mắn vì tên Lý Hàn tại có thanh Lưu Thiên Kiếm nên mới c·hết như vậy
Còn người thấy bản thân may mắn nhất hiển nhiên là Cao NĂNG rồi ngày hôm qua HẮN ghành với Lý Hàn bị Lý Hàn dùng linh thạch đánh bại vô cùng tiếc hận tuy vậy không biết bản thân vừa thoát khỏi 1 kiếp nạn đoán chừng bây giờ đang vui như tết đây mà người thứ 2 chính là Đạo Tiếu Thiên hắn cũng cảm giác bản thân vô cùng may mắn khi đã không dính vào việc bán linh khí mặc dù mục đích đầu tiên hắn tới Thái Nam Đại Hội là vì linh khí nhưng không biết rằng sở hữu nó chỉ mang đến c·ái c·hết chóng vánh đúng là đạo lý thất phu vô tội hoài ngọc có tội mà
Nhưng ngay khi hắn đi ra bên ngoài lông mày nhí mày lập tức quay đầu lại tay nắm chặt "Con mẹ nó chắc chắc hôm qua đã quá phô trương hiện tại để cho kẻ khác theo dõi chắc chắn là đám tán tu đây mà"
Hắn hiện tại dừng lại trước cửa phòng chọ, gã lại tiếp tục không nhanh không chậm đi về phía trước, trong lòng khó chịu vô cùng nơi này không hổ là tu tiên giới mặc dù hắn đã phô ra 1 thân phận vô cùng khủng kh·iếp vậy mà vẫn có kẻ theo dõi hắn thực sự đúng là n·gười c·hết vì tiền chim c·hết vì mồi mà
Hiện tại hắn cần bình tĩnh lại không thể hoảng loạn cần thực sự bình tĩnh mà quan sát xong quanh, khóe mắt ngầm liếc nhìn dòng người hỗn loạn giữa đường vô cùng nhộn nhịp trong lòng không khỏi kinh hỉ, thân hình gã đột nhiên lóe lên, như quỷ mỵ lủi vào trong đám đông sau đó lẻn vào trong 1 con đường nhỏ
Đạo Tiếu Thiên vừa lánh vào con đường nhỏ không lâu sau, ở cửa ra vào con đường nhỏ, mấy đạo nhân ảnh cũng vội vàng xuất hiện, ánh mắt đảo qua bên trong, nhưng không thấy bất luận bóng người nào. Họ lập tức ngẩn ra, vung tay lên, bóng người vội vã phân tán ra xung quanh, tìm kiếm mục tiêu vừa m·ất t·ích.
"Loại người này cũng có thể theo dõi được ta sao?"
Dễ dàng vứt bỏ sự theo dõi ở phía sau, trong lòng Đạo Tiếu Thiên cười một tiếng khinh bỉ thứ vừa nhảy vào chỉ là Ảnh phù của hắn mà thôi vì hắn mặc toàn bộ là màu đen nên bọn kia cũng không thể phân biệt đâu là Ảnh phù nên dễ dàng mắc lừa còn hắn ở trong đám đông đã thay đổi bộ quần áo thành 1 màu tím chính là chứng minh cho đệ tử Vọng Nguyệt Tông với thân phận như vậy thì cũng khá an toàn ở trong Thái Nam Cốc mà hiện tại đã lừa được đám người này rồi thì hắn cũng khó mà lừa được 1 đám chưa lộ mặt nên cũng nhanh chóng rời khỏi Thái Nam Đại Hội càng sớm càng tốt liền đi sát vào đám đông không để lộ bản thân
1 lúc sau
Trên đỉnh của Thiên Vân Sơn có 1 thân hình nhìn xuống dưới ở đây đá núi lởm chởm vô cùng chỉ cần trượt chân xuống dưới là có thể ngã c·hết ngay lập tức mà hiện tại hắn đang bị truy đuổi cần xuống núi gấp nên hắn tạm dừng chân, từ trong vòng tay trữ vật lấy ra một tấm phù màu đỏ. Trong mắt Đạo Tiếu hiện lên một tia nuối tiếc nhưng liền dán nó lên trên người, khoanh chân ngồi xuống đồng thời lẩm nhẩm trong miệng.
Dưới tác dụng của linh lực, tấm phù phóng ra hào quang hóa thành một đám bạch khí bao lấy thân thể Đạo Tiếu Thiên. Sau 1 lúc có 1 làn sương mù bao quanh toàn bộ khe núi khiến cho nhiều kẻ cũng khó mà nhìn thấy
Đây là Ẩn phù loại phù này có thể che đậy khí tức của bản thân trong 10 phút đồng hồ kể cả là cao thủ Ngưng Khí Cảnh Tầng 8 cũng không nhận ra được và đây cũng là lá phù của Cơ Thiên Phàm hắn tin tưởng bản thân không mua nhầm đồ mà . Làn sương hắn tạo ra chính là Thủy Tiến Thuật nhưng phân giải ra mà thôi khi hắn thực hiện đến 1 trình độ nào đó cũng có thể tạo ra như vậy . Hắn cũng chỉ cần 1 thời gian nhỏ để xuống núi để lẩn vào khu rừng trốn thoát
Lúc này Đạo Tiếu Thiên đeo xong phù văn chạy xuống và làn khí bắt đầu tan đi. Sau đó chung quanh liền xuất hiện bảy tám tu sĩ. Đương nhiên những tên này chẳng phải là hạng tốt lành gì.
Có điều là do sương mù quá nhiều mà cũng có thêm sức mạnh của Ẩn Phù nên Đạo Tiếu Thiên đã thành công lủi từ lâu rồi . Cả bọn đều mang vẻ nghi hoặc, rõ ràng là bọn chúng vừa thấy thiếu niên kia đi tới đỉnh núi. sao bây giờ lại đột nhiên biến mất. Sau một hồi tìm kiếm thậm chí bọn chúng còn chia nhau ra để tìm kiếm nhưng căn bản không thể tìm được gì cả
Sau hơn 10 phút ở 1 cánh rừng rậm chật hẹp có 1 đạo thân ảnh của người thanh niên người thanh niên dùng tay chống lên chân cúi thân xuống tỏ ra vô cùng mệt mỏi trên mặt đỏ rực không thể hiện cảm xúc vui hay là tức giận nào cả chỉ thấy sự mệt mỏi và thở dốc mà thôi hiển nhiên người này là Đạo Tiếu Thiên hắn chỉ có vài phút nên chắc chắn bật tốc tooàn bộ người xuống rồi nhưng vẫn may mắn trốn thoát tuy vậy vẫn chưa vui vội mà hắn âm thầm quan sát bốn phía không còn ai lúc này hắn mới ngã bịch xuống thầm thở phào nhẹ nhõng vừa rồi quá nguy hiểm đi mà
Mà Đạo Tiếu Thiên nhìn lên trên bầu trời đã tối om rồi mà bụng thì bắt đầu kêu ran nên đang định đi bắt thú rừng về làm bữa tối đột nhiên thần sắc khẽ động. Hắn nhanh chóng nhón mũi chân thi triển Ngự Phong Thuật nhẹ nhàng bay lên cao hơn mười thước, ẩn trên ngọn một cây đại thụ, lợi dụng tàng cây xum xuê um tùm để che giấu tung tích. Đồng thời thân hình bất động sử dụng Liễm Khí Thuật đã che giấu khí tức cả người như biến thành một cành cây khô.
Trong đám cây cối rậm rạp, một đạo bóng đen bỗng ẩn hiện bên trong, ánh mắt xuyên thấu nhìn qua khe hở của nhánh cây, nhìn về bên dưới một cây đại thụ cách chừng chục mét, hơi đó đang có hơn 2 đạo nhân ảnh đang nghỉ ngơi.
"Đại ca lần này đã thành công rồi"Lúc này 1 kẻ trong số 2 người ngồi xuống bọn hắn hiện đang ngồi nghỉ ngơi
Mà gã còn lại cũng nhếch miệng có phần vui vẻ "Hừ lần này c·ướp đồ của đám tán tu dưới Ngưng Khí Cảnh Tầng 6 như ta đích thực thành công kiếm được 1 khoản nhưng ta cực kỳ khó chịu tại Thái Nam Đại Hội lại có kẻ chuỗm mất từ tay ta Thạch Linh Nhũ đây là bảo vật ta đang rất cần"
Mà xuyên qua tán lá Đạo Tiếu Thiên lập tức nhận ra 2 tên này là 2 người của Cổ Gia và kẻ đang oán hận là Cổ Lâm kế bên là đệ đệ của hắn Cổ Vân
--------
p/s : Ta lười quá ngày viết được nửa chương rồi ngồi chơi cái này ta viết cho vui thôi nha