Sau khi đạo lôi minh kinh thiên động địa đó giáng xuống, mây đen tan biến, bầu trời trong xanh trở lại.
Ánh kim quang thâu liễm, Lâm Phong thu lại Thái Cực Đồ, trên khoé miệng hiện ra một tia huyết hồng, khởi thân rời khỏi pháp đàn để gặp gỡ mọi người.
Vừa rồi, hắn ta đã vượt qua thành công lần độ kiếp thứ nhất trong Cửu Thiên Lôi Kiếp.
Mười năm đã trôi qua, Lâm Phong đã không còn là một tên mao đầu tiểu tử nữa, nghiễm nhiên trở thành một nam nhân.
Vóc người không khủng bố như thân hình của Thụ Cự Nhân, cũng không bằng Cuồng chiến sĩ .. thân hình lúc này của hắn ta đã cao hơn Khải Lâm Na nửa cái đầu, thân hình cao lớn cân xứng, vai rộng, chân dài, thắt lưng mảnh khảnh, mái tóc vàng được một băng vải buộc túm về phía sau, hiển nhiên có chút bù xù, nhưng lại rất tự nhiên, càng làm toát lên khí chất tôn quý của hắn . Bạn đang đọc chuyện tại Đọc Truyện
Trường sam trông có phần chật chội so vóc người cao lớn của hắn ta, khí độ trên khuôn mặt đã tăng lên vài phần, cử chỉ thì ưu nhã, đôi mày kiếm khẽ giương lên làm xuất hiện mục quang ngạo thị quần nhân, từ thân thể toát ra khí thế khuynh đảo thiên hạ tựa như bẩm sinh, trên khuôn mặt tuấn mĩ như được điêu khắc vĩnh viễn một nụ cười khẽ khiến cho phái nữ phải trở nên phong cuồng, cánh tay nâng lên như phách ra một đạo khí thế hống hách lệnh nhân kinh hãi.
Lâm Phong ngày nay đã không còn là một tên vụng về (quê mùa) và láu cá như mười năm trước nữa, bất luận là khi cường thưởng Khải Lâm Na, hay là mắng chửi hoàng đế bệ hạ là con lừa già đi chăng nữa đều được giữ lại, còn những kiểu cách khoa trương giống như kẻ mới phất lúc trước đã dần biến mất theo thời gian, khiến cho Lâm Phong trở thành một vị quý tộc chân chính.
Hống hách và ôn nhu, ngoan lạt và thiện lương.
Lâm Phong hiện tại là một sự kết hợp của các mâu thuẫn, không cho phép bất kì người nào hoài nghi về pháp lệnh của hắn ta nữa, trên khuôn mặt hắn ta hiện giờ đã hoàn toàn thể hiện sự hống hách của mình, nhưng đối với vài nữ nhân thì hắn lại thể hiện vẻ khoan dung và sủng ái, điều này tượng trưng cho mặt ôn nhu của hắn.
Đối với địch nhân thì tuyệt không nương tay, tất cả đều chỉ có con đường chết, điều này được thể hiện thông qua những con ma thú và những tên buôn bán nô lệ, còn nếu như dám xúc phạm pháp lệnh của hắn ta thì sẽ được nếm mặt ngoan lạt của hắn, đối với những quần thể kém thế như Mộc Tinh Linh thì hắn ta tuyệt đối bảo hộ, sau khi hắn ta tự chôn mình thì mặt hiện lương của cũng cùng lúc xuất hiện, bản tính nguyên thuỷ của mỗi một loại người đều được thể hiện một cách hoàn mỹ nhất trên thân thể của hắn ta.
Lướt mục quang qua những người thân cận đang hiện diện tại pháp đàn, Lam Phong kiếm mi khẽ dựng lên, hổ mục mãnh tĩnh [mở mắt ra một cách mãnh liệt], hạ xuống pháp đàn với đại bộ chẳng khác gì long hành hổ bộ, kéo sát Khải Lâm Na ép sát vào bộ ngực rắn chắc của hắn, nữ nhân này đã vì hắn mà chịu khổ suốt mười năm dài, hắn có thể không lí tới nàng ta trước tiên sao ? Thân thể của hắn tựa hồ như dung hợp lại với kiều thể nhu huyễn của Khải Lâm Na tại một chỗ.
Ai nói anh hùng không rơi nước mắt, chỉ là sự thương tâm đó vẫn chưa đủ mà thôi.
Cảm thấy tâm tình kích động của Khải Lâm Na tự nhiên gia tăng gấp đôi, nhãn thần của Lâm Phong bất giác bỗng trở nên ươn ướt, bởi vì khi đến thế giới lạ lẫm này, ngoài sự quan tâm của phụ mẫu và gia gia ra, chưa có một ngoại nhân nào quan tâm đến hắn, sâu trong lòng Lâm Phong có cảm giác rất tịch mịch, giờ đây nữ nhân đang ở bên cạnh hắn ta lại nhất tâm kết hợp với hắn ta, làm sao không khiến hắn ta cảm động cho được.
Nỗ lực áp chế tâm tình của bản thân bình tĩnh trở lại, Lâm Phong nâng niu Khải Lâm Na chẳng khắc gì nân gniu một mảnh thuỷ tunh dễ vỡ rồi ghé sát vào cái tai nhỏ nhắn xinh xắn của nàng, cất giọng ôn nhu : " Nữ nhân yêu quý của ta, ta đã làm khổ nàng nhiều rồi ! Hiện tại đại công của ta đã cáo thành, ngày mai ta sẽ hạ thiếp khắp tứ phương, chính thức kết hôn với tân nương đầu tiên của ta ! "
Mười năm khổ sở hy vọng như cách xa vạn thế, đột nhiên nghe thấy những lời đường mật chẳng khác gì mộc cam tuyền như thế, tâm tình Khải Lâm Na kích động có dư, tâm tư lấp đầy vẻ cô khổ của nàng bỗng không thể kiên trì được nữa, lệ tình chảy ra một cách ồ ạt, thấm đãm ngực Lâm Phong.
Đứng ra hai bên ở phía sau Toa Lị Na, đôi mắt của hai tiểu nha đầu Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp không biết sầu khổ này cũng trở nên ẩm ướt.
Còn những người khác đều đứng ở phía sau, nhìn thấy tình cảnh động nhân đó, trong thâm tâm cũng chân thành chúc phúc cho vị ngọc nữ đầy tài năng này, còn Băng Sương Cự Hạc Mã Lệ Kiều thì "rót" hết tất cả các tế bào tình cảm phong phú của mình vào ngực Thuỵ Đức Lạp, đôi dòng lệ thuỷ tuôn trào, tiểu thủ bất nhẫn nhéo vào người Thuỵ Đức Lạp, khiến cho Thuỵ Đức Lạp trông hết sắc khó chịu.
Tâm lý của Thuỵ Đức Lạp trở nên sầu muộn, bản thân lão ta trước đây không ngờ rằng sau khi lĩnh chủ đại nhân lớn lên lại không còn quát tháo với nữ nhân như lúc trước nưa, nếu sớm biết như thế thì lão ta đã học hỏi vài phần từ hắn ta, hiện tại lão ta đang bị Mã Lệ kiều phá phách trên thân thể không biết đến lúc nào mới ngừng lại.
Một khắc thời gian hoàn toàn dừng lại, trông chẳng khác gì một khoảng thời gian vĩnh hằng, khiến cho mọi người nhịn không được liền bắt đầu trò chuyện, Bạch Long mã thì nhảy xóc tới, dùng long giác của mình cạ cạ vào lưng của Lâm Phong một cách trìu mến.
Lâm Phong lập tức cười lên một cách tiêu sái, khẽ buông Khải Lâm Na đang trở nên khuôn mặt đãm lệ và hồng vựng vì xấu hổ ra khỏi vòng tay, rồi chuyên thân tiến đến vuốt ve đầu của Bạch Long mã, Bạch Long mã lập tức trở nên khoan khoái rồi phát ra một tiếng long ngâm, sau đó cất bốn vó bay đi.
Bây giờ Lâm Phong đi đến để "diện kiến" những người thân cận của mình, mỗi người đều thuật lại một vài hoạt động hằng ngày của gia đình mình, sau đó tiến sang nắm lấy ngọc thủ nhu nộn của Toa Lị Na, khẽ mĩm cười : " Mười năm trôi qua, tiểu Toa Lị Na của ta giờ đây đã trở thành một tuyệt thế đại mỹ nhân rồi, hai năm không gặp, sức mạnh của muội đã tiến triển không ít, tốc độ còn nhanh hơn cả Khải Lâm Na tỉ tỉ nữa a ! "
Toa Lị Na đỏmặt nói : " Côn gtử không biết đấy thôi, Khải Lâm Na tỉ tỉ cả ngày đều bận rộn với công việc, không có thời gian tu luyện Thái thanh Đấu khí, nếu không còn lâu mới bằng được Khải Lâm Na tỉ tỉ ! "
Lâm Phong nói : " Ngày mai ta sẽ hạ thiếp tứ phương, chọn ngày để thành hôn cùng Khải Lâm Na tỉ tỉ, cả muội nữa, muội có muốn cùng Khải Lâm Na tỉ tỉ trở thành tân nương của ta ? "
Tim của Toa Lị Na đập thình thịch liên hồd như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, mặt ngọc klhẽ hồng lên, hạ giọng nói ; " Tất cả đều do công tử làm chủ ! "
Lâm Phong hắc hắc cười lên, hiện lộ hào khí của bản thân, chuyển thân tiến đến bên cạnh Đái Lệ Ti và Toa Bối Lạp nói : " Hai nàng thì sao, có ý kiến gì không ? "
Đái Lệ Ti chu cái mỏ lại, nói : " Ngươi đã quên ngươi đã là phò mã của ta ròi sao, ta làm sao mà dám có ý kiến gì ! "
Lâm Phong kéo lấy Tinh Linh Nữ Vương cao quý mỹ lệ ghé sát vào lồng ngực của mình, hít lấy hít để mùi hương xử nữ dụ nhân của nàng ta, ghé sát đầu vào tiểu nhĩ mĩ lrrj của nàng rồi hạ giọng : " Ta chưa có "ăn thịt" nàng, hay là hay là đêm nay chúng ta động phnòng luôn đi ! "
" Ức, tên gia hoả đáng ghét, thực sự là tính tình vẫn không đổi mà ! " khuôn mặt nàng bỗng trở nên hồng nhuận, không quan tâm đến mục quang dị dạng của mọi người, nàng ta rời khỏi ngực củaLâm Phong chạy ra xa, khi ở một vị trí khá xa thì phát ra một vài tiếng cười dễ thương.
Lâm Phong lộ ra một nụ cười cổ quái, quay đầu nhìn sang long nữ Toa Bối Lạp, nói : " Toa Bối Lạp thân ái của ta, hai năm không gặp, nàng vẫn với bộ dạng già dặn như thế, một chút cũng không cải biến a ! "
Toa Bối Lạp xao hai tay vào tiểu yêu, rồi nói : " Ức ! Tên gia hoả mới vừa sống lại chàng thật là chẳng có chút lương tâm mà, ta đã giúp đỡ cho Khải Lâm Na tỉ tỉ giải quyết không ít việc, mọi ngườ ở nơi đây điều biết, không tin chàng cứ hỏi những người khác thì khắc biết ! "
Tiểu Tinh Linh Phù Lệ Á lăng không bay tới, rồi "đậu" xuống vai của Lâm Phong rồi vui vẻ nói : " Thân vương điện hạ tôn quý, Toa Bối Lạp tiểu tỉ (tiểu thư) đích xác là giúp đỡ Khải Lâm Na tiểu tỉ giải quyết không ít sự việc đó ! "
Lâm Phong nâng Phù Lệ Á đặt vào trong lòng bàn tay của mình, mĩm cười nói : " Tình cảm rất tốt (thắm thiết), Phù Lệ Á, đa tạ tộc Mộc Tinh Linh của các ngươi mười năm qua đã khắc khổ cống hiến cho Khắc Khố Sâm Đạt ! "
Phù Lệ Á cười nói : " Lĩnh chủ đại nhân lại khách khí rồi, Khắc Khố Sâm Đạt là gia đình của tộc Mộc Tinh Linh chúng tôi, Mộc Tinh Linh chúng tôi ra sức cống hiến cho quê nhà cũng là việc nên làm, bất quá người khổ cực nhất trong mười năm vừa rồi đích xác là Khải Lâm Na tiểu tỉ, lĩnh chủ nên cảm tạ tiểu tỉ mới đúng ! "
Lâm Phonh quay sang nhìn Khải Lâm Na một lần nữa, hai người hiểu nhau liền nở một nụ cười, tất cả đều không thể diễn tả bằng lời.
Thao thao bất tuyệt với một vài nữ nhân ở vòng ngoài cùng, Gia Đức Tây tiểu bạch diện đón đầu Lâm Phong rồi bình luận : " Chép chép (tiếng chép miệng ), lĩnh chủ đại nhân đã trở nên cao lớn hơn hai năm trước khá nhiều, đều đã ttrưởng thành cả rồi, Ức ! Trời ơi, tên tiểu tử nhà ngươi sao điểm nào cũng hơn ta hết vậy, thật là muốn đố kị đến chết mà, Hạnh Vận Nữ Thần tại thượng, tại sao lại chẳng có may mắn đến với ta hết vậy! "
Mọi người đều ha hả cười lớn lên.
La Đé Phong khẽ mĩm cười nói : " Tên gia hoả nhà ngươi một điểm tư cách cũng không có, nếu quả như ngươi có ưu thế của Lâm Phong, thì thật không biết có bao nhiêu thiếu nữ vô tri ở Khắc Khố Sâm Đạt bị tàn hại trong tay ngươi, ta nghĩ ngươi nên sớm thành thân với Ngải Thiến đi là vừa, nếu không thì tám đến mười năm nữa đã trở nên quá muộn rồi, chuyện thành thân và sinh con đẻ cái là một đại sự quan trọng nhất của đời người "
Gia Đức Tây nghe xong thì sắc mặt lập tức hạ xuống, rồi ngượng ngịu cười lên hai tiếng, chuyển khuôn mặt trở nên xám xịt ra chỗ khác.
Tên gia hoả này phong lưu thành tính, không ít những phụ nhân nổi tiếng ở Khắc Khố Sâm Đạt coa quan hệ ám muội với hắn ta, ba năm trước có một nữ học viên của Thanh Hoa học viện nảy sinh luyến ái với thầy của mình, chỉ là tên gia hoả đó thật là ham ăn, nhưng đối với thiếu nữ đó lại không chịu nhận trách nhiệm, hại cho thiếu nữ thanh thuần đó phải mòn mỏi đợi chờ ba năm qua.
Còn Tạp Lạp Kì nhìn sang đánh giá Lâm Phong một lượt, rồi hân hoan nói : " Lâm tiểu tử đã lớn rồi, cũng nên thành thân đi thôi, đến đây cùng với ta thương lượng một chút, trong tương lai tiểu công tử đầu lòng của Toa Lị Na sẽ nhận ta làm gia gia, thế nào, yêu cầu này của ta không quá đáng chứ ? "
Sắc mặt Toa Lị Na chuyển sang hồng nhuận núp sau lưng Khải LÂm Na, khiến cho một vài lão già cười lớn lên một cách khoái chí.
" Như thế thì không được ! " Đôi kiếm mi của Lâm Phong khẽ dương lên, nói : " Ngươi không thể chiếm tiện nghi một cách không công bằng như thế được. "
" Không được cũng phải được ! " Đại sư lo lắng vô cùng, đột nhiên nói tiếp : " Chuyện này ta đã cùng Toa Lị Na thương lượng rồi, dù thế nào đi chăn gnữa thì tiểu công tử đầu lòng của con bé cũng phải nhận lão nhân gia ta đây làm gia gia, lão nhân gia ta đây tuổi đã cao. Cũng có thể coi như bậc trưởng bối, làm thế nào mà nói lão gia ta chiếm tiện nghi của ngươi chứ. "
" Chấm dứt trò đùa này thôi, Ta đáp ứng điều đó. " Lâm Phong gộp lại hai kiếp cũng đã gần trăm tuổi, kinh nghiệm sống thì phong phú, làm thế nào mà không cùng với lão già này nảy sinh sự quan ái một cách bất tri bất giác chứ, lão đầu tử này chẳng có con cái, rồi lại sầu muộn về tuổi già, tự nhiên đem tình thân của mình chuyển lên trên người hắn ta, Lâm Phong làm sao cự tuyệt cho được.
Không nhìn sang lão đầu tử thường xuyên ướt át đó, với danh hiệu là thánh cấp đại pháp sư, bất luận là trí tuệ hay là tinh thần, lão đầu tử đó đều có tư cách để con trai của bọn họ gọi một tiếng gia gia, còn về sự tin tưởng thì hắn ta tuyetj đối tin tưởng bọn họ, những phong ấn trước đây trên người bọn họ, Lâm Phong đã hoàn toàn giải trừ.
Nhiều lão đầu tử đều đã coi Khắc Khố Sâm Đạt là gia của bản thân họ, đối với bọn họ mà nói thì lũ hậu bối của họ đã quên đi thân tình sau một vạn năm dài giằng giặc, chính Lâm Phong cũng nhìn klhông thấu điểm này.
Tạp Lạp Kì nghe xong thì lập tức hoan hỉ, cười nói : " Biết là tiểu tử ngươi không thể cự tuyệt mà ! " Tâm lý cảm khái vì niên đại bất đồng cuối cùng cũng theo niềm vui sắp có tôn bối (cháu) thay thế, mặc dù nó đích thực không có quan hệ thân sinh nhưng có còn hơn không.
Lâm Phong khéo léo khua tay, hứa chắc rằng trong tương lai nhưng đứa con của bọn hắn bất kể là trai hay gái đều gọi những lão đầu tử này là gia gia, các lão đầu tử này lập tức hoan hỉ duyệt ngay, Khải Lâm Na và Toa Lị Na hận không có lỗ nào để mà chui xuống.
Khải Lâm Na đối với những lời nói tốt phúc đó, mặc dù khuôn mặt đã hơi đỏ nhưng thực sự vẫn có khả năng bảo trì sự điềm tĩnh, còn Toa Lị Na thì e lệ đỏ mặt, ẩn núp sau lưng của Khải lâm Na, không dám nhìn mặt mọi người.