Sau bữa trưa, Lâm Phong trở lại thư phòng,chợt nghe hai tiếng hạc lệ lần lượt kêu lên, không lâu sau, Thụy Đức Lạp và Mã Lệ Kiều bước vào, Lâm Phong ngẩng đầu lên hỏi: " Hai người sao lại tới đây, có phải Khắc Khố Sâm Đạt lại xảy ra chuyện gì không?"
Thụy Đức Lạp cười đáp: " Khắc Khố Sâm Đạt có thể xảy ra chuyện gì chứ, lẽ nào trứng lại chọi được với đá sao, Ta và Mã lệ Kiều lần này đến chỉ là muốn chuyển lời của Thiên Hạc Nữ Hoàng tới cho ngài!"
Lâm Phong khé nhíu mày lại hỏi: "Thiên hạc nữ hoàng muốn gặp ta?"
Mã Lệ Kiều gật đầu đáp: "Hôm qua chúng ta nhận được lệnh Thiên Hạc khẩn cấp của Thiên hạc nữ hoàng bệ hạ Bạch Tố Nhã, Thiên Hạc nữ hoàng muốn mời ngài mau chóng tới Thiên Hạc đảo , có chuyện cần bàn bạc!"
Lâm Phong trong lòng không vui, Thiên Hạc nữ hoàng này thật quá làm bộ, muốn gặp tại sao không đích thân đến, lại để cho hai băng sương cự hạc không đủ tư cách này tới truyền lời, liền hỏi: " Thiên Hạc nữ hoàng có chuyện gì cần bàn với ta?"
Thụy Đức Lạp lắc đầu nói: " Cái này ta cũng không biết, Nữ hoàng bệ hạ địa vị tôn kính, việc của bà chúng ta đâu có quyền hỏi vào, cũng không dám hỏi, Cổ Bảo hội nghị trăm năm tổ chức một lần đang đến gần, nữ hoàng bệ hạ muốn ngài đến Thiên Hạc đảo gặp mặt, nói không chừng là có quan hệ tới Cổ Bảo hội nghị của tứ đại hoàng kim gia tộc!"
Ngừng lại một lát, mặt Thụy Đức Lạp lại hớn hở vui vẻ mói: "Hàng ngàn năm nay, ngài mới là người đầu tiên nhận được lời mời của nữ hoàng bệ hạ, cho dù là giáo hoàng của thần thánh giáo hội cũng chưa từng được hoàng giả Tứ đại hoàng kim gia tộc thỉnh mời gặp mặt, Thụy Đức Lạp ta cũng có thể coi là người có nhãn quang biết nhận ra anh hùng, được đi theo ngài, ta và Mã Lệ Kiều so với các thiên hạc khác cảm thấy vô cùng vinh dự, ha ha!"
Lâm Phong nghe vậy bật cười, nhưng vẫn còn thắc mắc, liền hỏi: "Cổ Bảo hội nghị là cái gì, sao từ trước tới giờ ta chưa từng nghe tới?"
Mã Lệ Kiều giải thích đáp: "Những người đứng đầu Tứ đại hoàng kim gia tộc cứ trăm năm phải gặp mặt một lần tại Tu La cổ bảo, nội dung cụ thể của hội nghị chỉ có một mình nữ hoàng bệ hạ biết, chúng ta cũng không được rõ, nhưng nữ hoàng bệ hạ lần này muốn mời ngài tới Thiên Hạc đảo, ta nghĩ có liên quan tới Cổ Bảo hội nghị sắp diễn ra tới đây!"
Lâm Phong trong lòng cảm thấy bối rối, nói: "Khắc Khố Sâm Đạt cũng có một Hoàng Kim Cự long, hơn nữa vì chuyện của Toa Bối Lạp ta cũng coi như có quan hệ thông gia với Cự Long Gia tộc, tại sao Long Hoàng thái tử không mời ta tới Long quật?"
Thụy Đức Lạp và Mã Lệ Kiều rõ ràng là không suy nghĩ truớc đến vấn đề này, nghe vậy liền đứng đo người ra hồi lâu, Thụy Đức Lạp mới khúm núm cười nói: "Ta nghĩ có lẽ là do ngài giết rồng quá nhiều, Long hoàng hẳn là bất mãn với ngài, cho nên mới không mời ngài tới Long quật làm khách!"
Lâm Phong hỏi: "Thiểm tộc hế nào rồi, có phải A Lỗ Thai đã chấn chỉnh xong các bộ của Thiểm Tộc rồi phải không?"
Thụy Đức Lạp cười nói: "Rất nhanh là đằng khác, trước khi ta đến đây, A Lỗ Thái cũng vừa thôn tính xong dân tộc du mục cuối cùng, chuẩn bị xây dựng một đội binh Thiểm tộc Thiết Kị gồm hai mươi vạn quân, An Đức Liệt đã tuân theo sự giao phó của ngài, cung cấp rất nhiều vật dụng sinh hoạt hàng ngày cho Thiểm Tộc, hiện nay, Thiểm tộc mục dân đã không còn có nhiều ý nghĩ thù địch với Khắc Khố Sâm Đạt!"
Lâm Phong cười nói: "Vậy thì tốt, ta vừa nhận được tin, sau Hải Cống đại hội lần này sẽ nổ ra chiến hoả, các đại đế quốc đã nhằm vào "ngọn núi vàng" Khắc Khố Sâm Đạt này của chúng ta, chuẩn bị tấn công cùng lúc, có hai mươi vạn quân Thiểm tộc Thiết Kị trong tay, ta sẽ nhân cơ hội này thâu tóm Tây phương tứ lĩnh, tìm cơ hội túm cổ tên hoàng đế lôi xuống ngựa, để lão phụ thân lên làm hoàng đế, ta thân làm vương gia cũng không tồi chút nào!"
Thụy Đức Lạp cười hì hì nói: " Quả thực với thực lực của ngài, một mình một ngựa lấy được tây phương tứ lãnh cũng không có gì là khó!"
Lâm Phong nói: " Lời của ngươi không đúng, con người chúng ta không giống như tứ đại hoàng kim gai tộc các ngươi, tứ đại hoàng kim gia tộc các ngươi thì tôn sùng chủ nghĩa anh hùng cá nhân, còn con người chúng ta lại có hàng tỉ người, nam nhi của lâm gia rất nhiều người đều phải lập chiến tích trên sa trường, Thiểm tộc Thiết Kị quy phục ta, cũng phải đi tranh giành vinh quang và đại vị trên chiến trường, thế giới không phải là chỉ quay quanh một mình ta, nếu bất cứ việc gì cũng để một mình ta làm, vậy thì các sinh vật có trí tuệ khác trên Thản Tang đại lục này làm gì còn lí do để tồn tại!"
Thụy Đức Lạp suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu nói: "Ta không hiểu lắm đạo lí của ngài nhưng Lâm gia các ngài hàng ngàn năm nay chưa từng hỏi đến đại vị vua chúa, ta e các vị công tước của Lâm gia sẽ không để cho ngài làm như thế này!"
Lâm Phong cười nói: " Điều này ta tự có cách giải quyết, Hải Cống đại hội là ngày hội lớn của Khắc Khố Sâm Đạt chúng ta, cho dù chúng ta không đến, thì thì chức quán quân này cũng được dâng tới trước cổng nhà chúng ta, ta lưu lại ở đây cũng không có tác dụng gì, các người hãy lui xuống nghỉ ngơi trước, ta còn có chút công chuyện, đợi ta giải quyết xong sẽ cùng các người tới Thiên Hạc đảo."
Thụy Đức Lạp đáp ứng một tiếng rồi cũng Mã Lệ Kiều lui ra ngoài.
Lâm Phong vỗ vỗ trán, đứng dậy đi vào trong hậu viện.
Thiên hạc nữ hoàng…….ha ha, ma pháp tự nhiên của Tiên nữ hạc Lâm Phong từ lâu đã muốn chiêm ngưỡng một lần, nếu có thể nắm được thiên địa nguyên khí thì có thể coi như là người đại diện cho Thiên hạc nữ thần, vậy thì chẳng phải ta cũng có thể trở thành người đại diện của thiên hạc nữ hoàng sao ?
Dường như đó là ý trời, hãy khoan nói đến bản thân không phải là con người của thế giới này, huống hồ thần thánh có tồn tại hay không vẫn còn là một vấn đề, từ xưa tới nay, tuy lịch sử xuất hiện vô số "thần", nhưng chưa từng có người thực sự nhìn thấy hình dáng của "thần" như thế nào.
Còn như cái đám cánh dài kia kia, nói khó nghe một chút cũng chỉ là một vài yêu quái có sức mạnh cường đại hơn con người mà thôi, cũng dám tự coi mình là "thần", bản thân chưa từng trải qua Cửu thiên đại kiếp, chưa chứng minh được thiên tiên đại đạo, làm tiên nhân còn không xứng, loại điểu nhân đó cũng xứng để xưng thần?
Khi Lâm Phong đến nội viên, tiểu nữu Đái Lệ Ti đang khoe khoang tài sản của mình của mình, Lộ Thiến Á đứng bên cạnh đang mắt tròn mắt dẹt, miệng chữ ô mắt chữ a kêu lên ngạc nhiên, giống như người nhà quê lên thành phố, các loại ma pháp rực rỡ chói loà khiến cho nàng như sắp ngất tới nơi.
Cả tiểu nữu Toa Bối Lạp cũng không chịu kém cạnh, đem tất cả các đồ tư trang quý hiếm bày ra, khắp phòng trong chốc lát rải đầy các loại bảo bối sáng lấp lánh, đến Lâm Phong khi bước vào cũng bị làm cho hoa cả mắt, có thể thấy thành quả "thu hoạch" trong mười năm của bạch long tiểu thư cao quý này phong phú tới mức nào.
Mặc dù ai cũng biết Toa Bối Lạp chắc chắn là người giàu nhất ở Khắc Khố Sâm Đạt này, nhưng thật không thể ngờ trong mười năm nàng lại tư tàng, tích cóp được nhiều tài sản tới như vậy. Khi Lâm Phong bước vào nhìn một lượt, những người khác hai mắt đều sáng lên lấp lánh, đến cả Khải Lâm Na cũng bị những bộ trang sức quý giá của Toa Bối Lạp hấp dẫn.
Toa Bối Lạp tiểu nữu đó liền thấy không ổn, lập tức hối hận không biết đầu óc mình có vấn đề hay không mà lại có thể đem tất cả tài sản của mình để lộ ra ngoài, bây giờ thì hay rồi, Tiểu thư bạch long trong lòng thầm cầu nguyện long thần, xin các tỉ muội của mình chớ có cướp đi, vội vàng thu lại tất cả tài sản của mình vào trong Tinh Thần Giới Chỉ.
Lâm Phong vươn tay, kéo Toa Bối Lạp lại, một tay ôm lấy eo của Tiểu long nữ, một tay véo chiếc mũi xinh xắn của nàng, cười khan nói: " Cô ả xấu xa phóng đãng này được lắm, không thấy thì không biết, thấy rồi thì đến ta cũng phải giật mình, nàng lại có thể giấu nhiều châu báu đến thế, lôi ra lại cho ta xem nào, nàng vẫn còn bao nhiêu món đồ chưa mang ra?"
Toa Bối Lạp chỉ nhìn là hiểu, thấy sắc mặt Lâm Phong nghiêm lại, dường như không có ý đùa,lập tức nàng sợ tới mức mặt trắng bệch đi.
Khải Lâm Na thân làm đại tỷ, không muốn nhìn thấy nhất là trong nhà xảy ra mâu thuẫn, vội nói: "Toa Bối Lạp muội cứ đã đem đồ ra cho yên chuyện đi!"
Lâm Phong ha hả cười, cúi đầu xuống hôn lên khuôn mặt đang tái đi của Toa Bối Lạp, nói: "Châu báu cũng chỉ là vật ngoài thân, Khắc Khố Sâm Đạt của chúng ta núi vàng núi bạc, thứ không thiếu nhất đó chính là vàng bạc châu báu, sao ta có thể tính toán chứ, chỉ là dọa tiểu nha đầu này một chút thôi!"
Toa Bối Lạp lúc này mới hoàn hồn trở lại, vội vàng nhảy ra khỏi lòng Lâm Phong, đem tất cả tài sản quý của mình giấu vào trong Tinh Thần giới chỉ, nhìn các quý cô mặt vẫn còn đờ đẫn nhìn nhau, cự long "ái tài như mạng" quả là danh bất hư truyền, cho dù là người một nhà nhưng động tới tài sản cũng khó lòng phân được rạch ròi.
Lâm Phong lúc này cảm thấy vô cùng chướng mắt, không vui nói: " đều là nguời trong nhà, lẽ nào nàng vẫn còn sợ người khác sẽ cướp đồ của nàng đi sao?" truyện được lấy tại Đọc Truyện
Toa Bối Lạp cười hì hì, chạy đến đằng sau ôm chặt lấy lưng hắn, thò nửa đầu ra lè lưỡi trêu chọc mọi người, rồi mới tỏ ra ấm ức nói: "Ừ! Đây là tài sản của người ta mà, Long tộc của thiếp dù là người nhà nhưng tài sản nhất thiết phải phân định rạch ròi!" (Giống Kirimaru quá xá, thích "mợ" này lắm )
Lâm Phong khe khẽ lắc đầu, phát mạnh vào mông nàng một cái, đau đến nỗi tiểu nha đầu phải cắn chặt răng, sau đó mới ngồi xuống, Khải lâm na hỏi: " Lúc nãy thiếp nghe thấy có hai tiếng hạc kêu, có phải là Thụy Đức Lạp và Mã Lệ Kiều đến?"
Lâm Phong gật đầu nói nói: "Buổi chiều sau khi giải quyết Uy Nhĩ Tốn xong ta sẽ phải đi Thiên Hạc đảo một chuyến, rồi mới trở về Khắc Khố Sâm Đạt, việc ở Hải Cống đại hội giao lại cho các người, sau khi xong việc mọi người phải lập tức trở về Khắc Khố Sâm Đạt, không thể ở lại lâu, tránh trúng phải ám toán của Hải Phi Tư!"
Toa Lị Na chạy lại đu lên lưng hắn cười nói: "Chúng ta ở đây đông người thế này, cho dù là Hải Phi Tư có điều thánh kị sĩ của cả Lãng Nguyệt đế quốc đến cũng không phải là đối thủ của chúng ta, chúng ta có không trung khách xa, những tên binh sĩ bình thường đó sao có thể đuổi kịp chúng ta, nhưng sức mạnh của tên điện hạ Hứa Phi Tư đó cũng không phải là tầm thường!"
Lâm Phong khẽ gật đầu, Hải Phi Tư ẩn đi không để lộ ra ngoài, nhưng lại luyện thành công Thần thánh đấu Khí chân chính, thực lực đã đạt đến mức Kiếm thánh tối tiêu chuẩn, so với Uy Nhĩ Tôn còn cao hơn một bậc, lại có thêm một tọa kỵ là Kim Xí Đại Bằng, với sức mạnh này hắn có thể ngạo thị cả đại lục, cường giả trong thiên hạ ít người có thể làm đối thủ của hắn.
Cho dù là chiến thiên sứ mười hai cánh thực lực ngang hàng với pháp sư thánh cấp cũng không phải là đối thủ của hắn.
Toa Lị Na lại cười nói: "Thiếp đã luyện thành công Thái Thanh Đấu Khí của công tử, có cơ hội thiếp sẽ thử đọ sức với tên Hải Phi Tư có cả thực lực của kiếm thánh và thánh kị sĩ này, Ngải Lâm Uy Na quá lợi hại, tỉ thí với cô ấy thiếp thật sự không biết thực lực của mình rốt cuộc có bao nhiêu.
Khải Lâm Na cười nói: " Đấu khí của muội còn thâm hậu hơn tỷ, Hải Phi Tư chắc chắn không phải là đối thủ của muội đâu!"
Ngải Lâm Uy Na sau khi tiến hoá lên thành kẻ có trí tuệ bậc cao, thực lực đã đạt trên cấp Thần thú, không kém gì người đứng đầu của tứ đại hoàng kim gia tộc, thực lực của Toa Lị Na tuy mạnh cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngang sức ngang tài với hai kiếm thánh liên thủ, muốn thắg được Ngải Lâm Uy Na thì vẫn còn phải vượt qua một đoạn đường không nhỏ.
Lâm Phong kéo Toa Lị Na vào lòng, hôn cô một cái, nói: " Với Thực lực của nàng hiện giờ tuy chưa phải là đối thủ của Ngải Lâm Uy Na nhưng thắng được Hải Phi Tư cũng không phải là khó, huống hồ nàng lại có Ngân Ti Nhuyễn Giáp, ma pháp dưới cấp cấm chú không thể làm hại tới, còn có thể chống lại đấu khí, Hải Phi Tư cho dù có thêm một Kim Xí Đại Bằng cũng không phải là đối thủ của nàng."
Lâm Phong lại nhìn về phía Khải Lâm na nói: " Thực lực của nàng miễn cưỡng có thể thắng được 1 kiếm thánh, nhưng lại có Ngân Ti Nhuyễn Giáp hộ thân, Hải Phi Tư cho dù là có Kim Xí Đại Bằng muốn làm hại nàng cũng là điều không thể, ta tặng cho nàng tiên kiếm có thể phá vỡ phòng ngự ma pháp, tuy thực lực của nàng vẫn chưa đủ sức để phát huy hết uy lực của nó, nhưng cũng đủ để làm trọng thương Kim Xí Đại Bằng thực lực ngang với cự long cấp 5 rồi.
Đái Lệ Ti vội vàng hỏi: "Vậy còn thiếp?"
Lâm Phong cốc nhẹ vào cái trán bóng ương bướng của nàng, nói: " Tuy thực lực của nàng không mạnh nhưng chỉ cần nàng sử dụng quyển trục là có thể san bằng Lãng Nguyệt đế đô, Hải Phi Tư sao có thể là đối thủ của nàng chứ?" (quyển trục : ma pháp phong hệ, dịch ra cũng giống như "lốc xoáy" á )
Đái Lệ Ti mặt lập tức hớn hở, nhảy lên vui vẻ, dáng điệu yêu kiều dụ người phạm tội.
Lâm Phong đứng dậy nói: "thời gian không còn nhiều, ta đi gặp Uy Nhĩ Tốn một lát, các nàng ở trong phủ là được rồi, để tránh người khác buông lời thị phi!"
Toa Bối Lạp nói: "ôi, sao chàng không để bọn thiếp đi cùng chứ!"
Lâm Phong đáp: "Việc này không có gì đáng xem cả, căn bản không có kết thúc có hậu, nhân lúc này vẫn còn nể mặt nhau, ta sẽ giải quyết tên Uy Nhĩ Tốn này, để cho các hoàng tử của Ngải Sâm đế quốc tự cắn xé lẫn nhau, đợi sau khi chúng ta trở về sẽ lần lượt nhổ sạch bọn Tây Phương tứ lĩnh, hợp binh với Bố Đạt Luân Bảo tiêu diệt lũ bán nước Tỉnh Thái Gia tộc, hừ, ta xem Hải Phi Tư cón bao nhiêu độc kế!"
……
Cùng lúc đó, trong đại giáo đường của thần thánh giáo hội ở Lãng Nguyệt đế đô, bảy vị thiên sứ đang bí mật họp trong một gian mật thất, đang không ngừng bàn bạc gì đó, bên cạnh còn có mấy thần chức của giáo hội đứng hầu ở một bên, trong đó không ngờ lại có cả vị chủ giáo chạy Ma Địch đại giáo đường chạy trốn tới – Bá Trữ đại chủ giáo, nhìn ngữ khí gay gắt của các vị thiên sứ có thể đoán ra, ý kiến của bảy vị thiên sứ đang vô cùng bất đồng.
Các vị thiên sứ sau một hồi tranh luận, thiếu nữ thiên sứ hai cánh ngồi ở vị trí sau cùng không đừng được, dè dặt chêm vào một câu: "Tắc La Tư đại nhân, con người ấy thực sự rất mạnh, chúng ta đừng đi có được không?"
Vị thiên sứ mười bốn cánh ngồi ở vị trí đầu tiên lập tức trừng mắt nói: "hứ, có Quang Minh Thần ở trên cao, An Lị Ni, sự nhu nhược của ngươi khiến ta cảm thấy vô cùng mất mặt, lẽ nào trong mười năm ngắn ngủi mà ngươi đã quên ân đức của Quang Minh Thần rồi sao? Nếu như ngươi không có được một chút dũng khí nào, Quang minh thần sẽ từ bỏ một kẻ đầy tớ thấp hèn gan chuột nhắt như ngươi."
Năm vị thiên sứ còn lại nét mặt đều lộ vẻ không hài lòng, trợn mắt nhìn thiếu nữ thiên sứ.
An Lị Ni bị doạ tới mức mặt trắng bệch đi, im lặng không nói gì nữa, trong đôi mắt trong sáng ngây thơ ẩn chứa một chút bi ai và mâu thuẫn, sáu thiên sứ không hề phát hiện ra điều này.
Mấy vị thiên sứ lại tranh luận một hồi, cuối cùng vị thiên sứ mười bốn cánh ngồi đầu tiên đập bàn quyết định kế hoạch: "Nhân lúc con người xấu xa đó ước chiến với Uy Nhĩ Tốn, chúng ta sẽ liên thủ khiến cho tên súc sinh bỉ ổi dám mạo phạm Quang Minh Thần đó phải chịu ánh sáng phán xét của Quang Minh thần, để ánh sáng của Quang Minh Thần có thể soi rọi tới mọi góc của Thản Tang đai lục, giúp cho sinh vật thấp hèn trên Thản Tang đai lục nhận được sự chỉ giáo thần thánh, làm cho chúng sinh chìm đắm trong ánh sáng linh thiêng của Quang Minh thần."
……
Cùng lúc đó, trong một gian mật thất của hoàng cung Lãng Nguyệt đế quốc, Hải Phi Tư và một số hoàng tử có thực quyền của các đại đế quốc đang họp nhau lại, bàn bạc đối sách.
Hải Phi Tư nét mặt vô cùng ưu tư, hết lòng khuyên nhủ Uy Nhĩ Tốn vẫn đang bất phục, nói: "Ôi,bằng hữu thân ái của ta, ta hiểu rất rõ thực lực của ngài, cũng dám khẳng định cho dù là Kiếm thánh Tây Tư Tạp cũng không phải là đối thủ của ngài, nhưng ta cũng rõ hơn bao giờ hết thực lực của con người đó, nếu như ngài nhận lời thách đấu, hắn tuyệt đối sẽ không nể tình mà tha cho ngài……"
"Điện hạ Hải Phi Tư thân ái, lẽ nào ngài muốn ta như một con rùa rụt cổ, suốt đời mang trên mình tiếng xấu nhục nhã vì sự hèn nhát của bản thân?" Hải Phi Tư vẫn chưa nói dứt lời đã bị Uy Nhĩ Tốn bất mãn ngắt lời, "ngài và Bác Khắc Lôi Điện hạ cùng với Mỹ Cách Lãng đại nhân và Tắc cách điện hạ sẽ chặn thủ hạ của hắn lại, lẽ nào ngài cho rằng với thực lực của ta cộng thêm Tắc La Tư đại nhân lại không thể thắng nổi lĩnh chủ của Khắc Khố Sâm Đạt ư? Ngài như vậy chẳng phải là quá nhát gan sao?"
Uy Nhĩ Tốn đương nhiên cũng nghe qua chuyện Lâm Phong một mình giết chết Thần thú, nhưng hắn ta tự tin như vậy cũng có nguyên nhân của nó. Thực lực của đại thiên sứ 14 cánh sau khi xuống Thản Tang đại lục cũng không kém gì Thần thú, một vị đại thiên sứ, thêm bốn vị chiến thiên sứ, lại có một vị chuẩn kiếm thánh và hỏa phượng hoàng, quá đủ để giết 1 thần thú, cho nên Uy Nhĩ Tốn mới tự tin khác thường như vậy.
Hơn nữa hắn cũng không phải là kẻ đần độn, vẫn chưa triển khai hết thực lực của mình, cho dù là không có tọa kỵ hỏa phượng hoàng, nhưng với Thánh kiếm Tây Tư của mình, hắn có niềm tin tuyệt đối không thể trở thành kẻ bị thua.
Hải Phi Tư lạnh lùng nói: "Không phải là ta nhát gan mà là ngài quá coi thường sức mạnh của hắn!"
Mỹ Cách Lãng đại công mặt núc ních thịt chen vào, đôi mắt nhỏ híp lại loé lên một tia lạnh lùng, nói: "Điện hạ cũng không cần thiết phải đánh giá quá cao con người ấy, cho dù Tắc La Tư đại nhân và Uy Nhĩ Tốn điện hạ có không giải quyết nổi hắn, thì chúng ta vẫn còn còn hai tám vị thánh kỵ sĩ, nếu có đối phó tới ba thần thú cũng dư sức, ta nghĩ lần này hắn có mọc thêm cánh cũng không chạy thoát."
Đại hoàng tử của Thần Vũ đế quốc Tắc Cách, mặt mũi dâm đãng cũng gật đầu lia lịa nói: "Mỹ Cách Lãng đại công thật có tầm nhìn, lần này chúng ta điều động toàn bộ thánh kị sĩ, lại thêm người của Tắc La Tư đại nhân, thừa sức diệt được Lâm Phong, ta xin tuyên bố truớc, tiểu nha đầu Lộ Thiến Á đó sẽ về tay ta, hắc hắc!"
Hải Phi Tư vẫn nói: " Mỹ Cách Lãng đại công tôn kính, không phải là ta đánh giá quá cao người đó, quả thực là các vị vẫn chưa tận mắt nhìn thực lực chân chính của hắn, chỉ quá tự tin vào bản thân mình mà thôi, hơn nữa ta vừa nhận được tin, khi ta đến phủ tìm hắn ta, hắn ta tránh mặt không gặp, ta e là hắn đã biết được kế hoạch của chúng ta!"
Tắc Cách nói: " ôi, bạn Hải Phi Tư thân mến của ta, cho dù hắn có biết kế hoạch của chúng ta thì đã sao nào, lần này hắn chỉ mang theo một nhúm người, chúng ta lại điều động toàn bộ lực lượng, nếu như quả thật không hạ gục nổi hắn thì cũng coi như chúng ta đi thử sức, đừng quên là Quang Minh Thần luôn đứng về phiá chúng ta, chiến thắng mãi mãi thuộc về chúng ta!"
Hải Phi Tư cười nhạt nói: "Các vị đã quên mất một chuyện, Lâm Phong nắm trong tay phượng hoàng kim lệnh, trong hai tám thánh kỵ sĩ của chúng ta có bốn vị là hỏa phượng hoàng, lẽ nào các vị cho rằng Chu Tước gia tộc sẽ ra tay với người giữ Phượng hoàng kim lệnh sao?"
Mỹ Cách Lãng đại cười nói: "Bạn thân mến của ta ơi, ngài cũng dường như đã quên mất một việc là, cách đây không lâu, Chu tước gia tộc đã cắt đứt khế ước lâu đời với Lâm Gia, Lâm Gia giờ đây chỉ là một hoàng kim quý tộc hư danh mà thôi, Chu Tước gia tộc sẽ không tiếp tục che chắn mưa tên lửa đạn cho bọn họ nữa."
Uy Nhĩ Tốn phất ống tay áo đứng dậy nói: "Thời gian sắp tới rồi, Hải Phi Tư điện hạ nếu như sợ chiến trận thì không cần thiết phải xuất hiện!" , nói xong không quay đầu lại, bỏ đi luôn.