Vô Hình Thần Công

Chương 71




Rạng sáng hôm sau, ngay khi Vân Linh còn đang nằm ở trên giường thì tin tức về Lạc Kinh Hùng đã được Thanh Thành tứ tú truyền đến.

Bấy giờ mọi người mới biết, Lạc Kinh Hùng trong đêm hôm đó đã gặp phải Tam hộ pháp Viên thủ thần cửu của Hắc thanh phái ở nơi hậu viện.

Hai người giao tranh chưa đầy 30 hiệp, Lạc Kinh Hùng đã bị Viên thủ thần cửu đánh trúng một chưởng vào ngực. May mà trong lúc cấp thiết, Lạc Kinh Hùng đã sử dụng tuyệt kỹ Tán hoa thủ tấn công trở lại đối phương, nhờ đó mà gã đã chạy thoát khỏi nơi nguy hiểm.

Thế nhưng dù là chưởng lực của Viên thủ thần cửu đã được y rút đi rất nhiều để phòng hộ Tán hoa thủ lợi hại của Lạc Kinh Hùng. Nhưng vì nội công của Viên thủ thần cửu quá cao siêu, vì thế chưởng lực kia đã làm cho Lạc Kinh Hùng chạy đi không đầy 1 dặm thì ngã ra mê man bất tỉnh.

Cũng may sau đó, bọn người bị giam nơi trung tâm Ngọc gia trang được Vân Linh cứu ra cũng vừa từ đường hầm chui ra.

Mấy người nhìn thấy một nam nhân bị nạn giữ đường liền ra sức cứu chữa. Theo tin báo thì Lạc Kinh Hùng đã được cứu sống và đang được mấy người nọ đưa đi cùng về hướng Tây Nam.

Theo tin của Thanh Thành Tứ tú thì Phúc tiểu trạch trong Động Vô Bình cũng ở hướng Tây Nam. Vì vậy bọn họ đề nghị mọi người nên mau chóng lên đường. Hai bên sẽ cùng nhau hợp lại ở đó rồi thẳng tiến về Phúc tiểu trạch.

Hàn Thiên Ma Nữ nghe được tin tức như thế thì đã yên tâm về tình trạng của tiểu đệ Lạc Kinh Hùng. Nàng hiện giờ sau mấy ngày được Vân Linh chữa trị đã giảm được bệnh tật rất nhiều. Lúc này nàng nghe thấy Phúc tiểu trạch ở phía Tây Nam cùng hướng với đoàn người cứu mạng Ngũ đệ nên quyết định cấp tốc lên đường.

Nhạn Nhạn nghe Hàn Thiên Ma Nữ nói vậy thì mừng rỡ vội vàng quay trở về phòng sắp xếp hành lý. Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng thì xuống dưới lầu bảo tiểu nhị tìm mua một cổ xe ngựa kéo để Hàn Thiên Ma Nữ có thể nghỉ ngơi trong lúc hành trình. Chỉ duy nhất có Vân Linh vốn ngại chuyện đêm qua định chuồn ra ngoài thì bị Hàn thiên ma nữ gọi lại.

Anh chàng đêm rồi làm chuyện bậy bạ bây giờ bị gọi trở lại thì không khỏi lo âu.

Hàn Thiên Ma Nữ nhìn Vân Linh một hồi rồi bất giác thở dài nói:

– Tỷ đệ chúng ta bao lâu nay không gặp cũng không ngờ lại có ngày này. Tỷ ban đầu lúc nghe tin đệ được đưa đi ẩn vào trong môn Hoạt lão thần y thì cũng lấy làm kỳ quái. Không hiểu ý của phụ thân. Thế nhưng mấy ngày vừa qua, nhờ vào y thuật cao siêu của đệ mà tỷ và thất muội đã thoát khỏi tai kiếp. Từ đó tỷ mới thấy ý tứ của phụ thân khi xưa thật là cao thâm khôn lường.

Vân Linh ngồi nghe, thấy Hàn Thiên Ma Nữ lời nói xa xôi, cũng không biết nàng ta định nói những gì nên lặng yên lắng nghe.

Hàn Thiên Ma Nữ lại cúi đầu nói tiếp:

– Mấy hôm rồi, ta được Lục đệ khổ công cứu chữa, thật sự là cảm tạ không hết. Đệ thấy ta nên cảm tạ đệ như thế nào ?

Vân Linh lúc này thấy Hàn Thiên Ma Nữ đã đi vào vấn đề chính, liền vội vàng đứng bật dậy cung tay cúi người nói:

– Tam tỷ ! Đệ thật có lỗi. Trong khi chữa trị đã vô tình mạo phạm ngọc thể tỷ tỷ. Trong lòng hối lỗi không yên. Không biết bản thân phải làm sao.

Hàn Thiên Ma Nữ đối với chuyện này như đã có quyết định. Nàng nọ khuôn mặt lạnh lùng khẽ phẩy tay nói:

– Đệ cứ ngồi đi. Không phải tỷ gọi đệ vào đây là để trách cứ đệ chuyện đó. Thế nhưng …

Nàng nói giữa chừng liền ngừng lại trừng mắt nhìn Vân Linh.

– Đệ hãy nhớ ! Chuyện xảy ra giữa chúng ta đệ tuyệt đối không được để lộ cho ai. Dù là mẫu thân đệ hay phụ thân cũng không thể để cho họ biết. Đệ biết chưa?

Vân Linh tiếp nhận ánh mắt sát khí trùng trùng của Hàn Thiên Ma Nữ thì cũng hiểu được ý sâu xa của nàng vừa rồi. Nếu việc xảy ra đêm qua giữa chàng và Hàn Thiên Ma Nữ mà lộ ra ngoài, thì kẻ phải chết trước hết chính là bản thân chàng.

Vân Linh tuy là chẳng sợ gì Hàn Thiên Ma Nữ, thế nhưng chuyện tiềm nhập vào Hồng Ma Viện cũng có thể vì chuyện này mà ảnh hưởng. Vì thế cách làm vừa rồi của Hàn Thiên Ma Nữ rất hợp cách nghĩ của chàng.

Vân Linh do vậy liền gật đầu ngay. Cam kết với Hàn thiên ma nữ giữ kín bí mật kia. Tuyệt đối không cho ai biết dù là một chút.

Hàn thiên ma nữ hài lòng liền ra hiệu cho Vân Linh lui ra, rồi tranh thủ luyện khí thêm một chút trước khi chuẩn bị đăng trình.

Trưa ngày hôm đó, mấy người trong đoàn do Hàn Thiên Ma Nữ chỉ huy đã bắt đầu rời khỏi khách điếm tiến về phía Tây Nam.

Lần đi này khác xa so với lúc trước. Tính chất nhiệm vụ bây giờ đè nặng lên vai Hàn Thiên Ma Nữ chứ không phải ai khác. Bởi đơn giản hiện giờ võ công của Hàn Thiên Ma Nữ xuất phát từ Ngọc địch thư sinh, mà Ngọc địch thư sinh lại là đệ tử của Thạch Thạch lão nhân. Vì vậy, các báu vật do Thạch Thạch lão nhân để lại, biết đâu chừng lại có bí phổ, hay tâm pháp để giúp người luyện Ngọc địch nâng cao năng lực hiện tại của của mình.

Còn về võ công hiện tại của Hàn Thiên Ma Nữ, nàng cũng giống như tiểu ma tiên Lạc Băng Băng, cũng chỉ luyện được 5 thành Ngọc địch thần khí mà thôi. 5 thành Ngọc địch này là do Hàn Thiên Ma Nữ bỏ bao công sức, nghiên cứu bí kiếp võ công khắc trên Ngọc địch để mà luyện tập nên mới có được thành quả như trên.

Thế nhưng, yếu quyết tâm pháp dẫn dụ âm luật cao siêu cần phải có bí phổ rõ ràng. Cho dù Hàn Thiên Ma Nữ có thông minh hơn nữa, hay lão môn chủ Lạc Thiên Đạo có khôn ngoan cỡ nào thì cũng không thể từ trên thân Ngọc địch nhỏ xíu với một mớ từ ngữ ngắn gọn mà thấu hiểu huyền cơ, luyện được Ngọc địch thần khí đến mức đại thành.

Vì lẽ đó, việc tìm kiếm bí kíp Ngọc địch là việc làm quan trọng bậc nhất. So với việc tìm kiếm Hoạt trúc thần y thì việc tìm kiếm bí kíp kia còn quan trọng hơn nhiều.

Hàn Thiên Ma Nữ tâm kế sâu xa, ngồi yên trên thùng xe do ngựa kéo đi mà suy nghĩ suy nghĩ mông lung.

Phía trước điều khiển xe ngựa chính là Vân Linh. Chàng ta tay cầm roi ngựa vừa điều khiển con tuấn mã vừa sắp đặt tính kế cho những biến động mới.

Chỉ có hai thiếu nữ Lạc Băng Băng và Nhạn Nhạn là vui vẻ thoải mái hơn cả. Hai người thong thả cưỡi ngựa theo sau, vừa đi vừa rì rầm nói chuyện và bàn tán về sự vật bên đường.

Lạc Băng Băng trong khi nói chuyện, thỉnh thoảng lại thúc ngựa tiến về phía trước bắt chuyện cùng Vân Linh. Cô nàng sau chuyện được Vân Linh cứu mạng vừa rồi ở nơi Ngọc gia trang đã trở nên thân thiết với chàng hơn.

Nhạn Nhạn thấy Lạc Băng Băng quan thiết với Vân Linh hơn hẳn lúc trước thì có phần ngạc nhiên. Rõ ràng khi mới xuất hành khỏi Hồng Ma Viện, ả tiểu ma tiên kia đâu có thèm nói chuyện với Vân Linh, lúc nào mặt mày cũng tức tối, nhìn Vân Linh như muốn phanh thây xẻ thịt. Vậy mà hiện giờ, cô nàng cười cười nói nói với Vân Linh hết sức vui vẻ, làm như đã quên phức đi chuyện kia rồi.

Đoàn người ngày đi, đêm nghỉ, trong hơn 3 ngày đi đường đã tiến gần tới gần chỗ mấy người Thanh Thành Tứ tú nghỉ trọ.

Mọi người kéo nhau vào trong khách điếm thì thấy không ít các hảo hán giang hồ, hay môn nhân các phái tề tựu ở đó. Rõ ràng bọn này cũng vì báu vật nơi Động Vô Bình mà tới.

Theo lời Thanh Thành tứ tú thì đám người cứu mạng cho Lạc Kinh Hùng chính là một đám người ô hợp, tổng cộng có 15 người, không kể Lạc Kinh Hùng. Trong số này có một nhà sư to béo, một đạo cô lớn tuổi, 2 thiếu nữ, 1 phu nhân và vô số các hán nhân khác chưa rõ danh tính khác.

Theo như cách xưng hô của bọn chúng thì lão già lớn tuổi chính là Ngọc Ban Thụ, trang chủ Ngọc gia trang. Còn mấy người kia thì còn đang trong quá trình điều tra, chưa xác định rõ môn phái hay danh tính.

Vân Linh nghe bọn người Thanh Thành tứ tú báo cáo mà cười thầm trong lòng. Mấy người bọn chúng nói, thực tế là mấy nhân vật được chàng cứu ra từ trong Ngọc gia trang cách đây mấy hôm. Đối với tính danh và địa vị của họ trong võ lâm, chàng đều biết rất rõ (cái này là do khi Vân Linh cứu mấy người kia ra khỏi ngục tù, ai ai cũng xưng danh tánh của mình cũng như xuất môn từ đâu để Vân Linh được biết. Đây gọi là lịch sự phải như vậy hay vì khoe khoang thì Vân Linh cũng không rõ).

Trong đoàn người đó, nổi bật chính là Bất giới hoà thượng, thân hình to mập, giọng nói như tiếng chuông. Lão vốn dĩ không tu ở chùa nào hết, chỉ bởi vì thấy đạo cô bị nạn mà xông vào giải cứu, cuối cùng cũng bị bọn chúng bắt nốt, đem giam vào ngục ở Ngọc gia trang.

Còn người thứ hai Vân Linh nhớ được chính là vị đạo cô lớn tuổi, ngoại hiệu là Phật quang thánh cô. Người này chính là sư muội của vị trụ trì am Thanh Vân gần Thiên Sơn. Vị trụ trì này tuổi đã tròn bát thập, võ công cao tuyệt, đứng vào hàng các vị tiền bối võ lâm đỉnh cao, địa vị ngang với sư phụ của Sử Nguyệt Nga – Thạch Am thần ni.

Không giống như sư tỷ chuyên môn tịch tu trong Am Thanh Vân, ít khi xuống núi, vị đạo cô sư muội này thường xuyên du nhập giang hồ, tuyên truyền đạo pháp, thu phục thêm các nữ nhân hoàn cảnh khó khăn đem về Am Thanh Vân nuôi dưỡng. Chính vì vậy, trên giang hồ đạo cô rất được người đời kính phục, gọi bằng ngoại hiệu Phật quang thánh cô để tỏ rõ tấm lòng bác ái, từ tâm của đạo cô.

Cũng gần giống như trường hợp của thầy trò Sử Nguyệt Nga. Bọn người Hắc thanh phái cũng muốn bắt Phật quang thánh cô để làm áp lực với vị trụ trì am Thanh Vân nhằm lôi kéo bà phải thần phục thế lực của chúng.

Còn mấy người còn lại như Sử Tố Tố, và vợ con lão trang chủ Ngọc gia trang chàng đều có biết qua.

Xem thế, nếu loại ra những nhân vật kia thì đoàn người nọ còn có 9 người. Trong đó, hết 5 là đệ tử của Càn Thanh Cung, 4 người là giang hồ độc hành, tên tuổi của họ Vân Linh cũng không nhớ nổi.