Hai người bước vào phòng thì Hàn Thiên Ma Nữ vẫn còn đang ngồi yên trên giường luyện khí trục độc. Bát thuốc sắc cho nàng đã được uống sạch.
Vân Linh bước lại gần nhìn sâu vào khuôn mặt Hàn Thiên Ma Nữ thì thấy những vết độc thương vẫn còn ẩn hiện trên làn da trắng mịn. Trong lòng chàng thầm sử dụng Vô hình thần công lên để dò xét.
Quả nhiên, tâm pháp vô lượng. Vân Linh tức khắc nhận ra 3 luồng độc khí đang tung hoành ở ba nơi kinh mạch.
– Một đường độc khí chuyển động ở kinh Dươnng Minh, đã vượt qua huyệt Tinh Minh, đang trên đường thẳng tiến đến huyệt Thận Du thì bị khí nguyên của Hàn Thiên Ma Nữ chặn lại.
– Đường độc khí thứ hai vận chuyển ở huyệt Phong Môn, trên đường kinh túc Thái Dương hướng xuống huyệt Thận Du thì cũng bị chặn lại.
– Còn đường độc khí cuối cùng nhập vào đường Kinh Cân, tác động ở vùng mặt và ngực, trấn phát ở huyệt Trung phủ lại bị Hàn Thiên Ma Nữ vận khí cản lại.
Ba luồng tà khí này đều từ mạch Xung mà nhập vào cơ thể. Hai đường độc khí thứ nhất và thứ hai tấn công vào huyệt Thận du gây ra hiện tượng đau nhức lưng, làm cơ thể nặng nề mệt mỏi, còn đường độc khí thứ ba lại thông qua mạch Xung nhập vào Phế kinh làm cho miệng mũi khô, khó thở, ngực đau nhức, âm thanh lạc đi và có thể dẫn đến mất tiếng.
Vân Linh sau khi dùng linh thần khai mở, đã biết được bệnh tình của Hàn Thiên Ma Nữ đang ở mức khó khăn rồi. Lúc này, chàng cảm giác được nội lực của Hàn Thiên Ma Nữ càng lúc càng trở nên yếu ớt. Nhất thời không thể khống chế được 3 luồng độc khí đang hoành hành kia.
Ở vị trí 3 nơi đang xung kích dữ dội, khí độc đang càng lúc càng lấn át sự ngăn chặn của luồng chân nguyên do Hàn Thiên Ma Nữ vận hành từ đan điền lên. Khí độc đi tới đâu thì nội thể nữ nhân lại run lên ở đó, trên mặt xuất hiện sự đau đớn khổ sở vô bì. Mồ hôi chảy ra lấm tấm cả mặt mũi.
Nhạn Nhạn nhìn thấy thể trạng đau đớn tột cùng đó của Hàn Thiên Ma Nữ mà không cầm được nước mắt. Tất cả mọi sự chẳng phải vì nàng mà Hoàn tỷ bị như vậy sao ? Nhạn Nhạn vội quay sang Vân Linh run giọng nói:
– Tiểu ma tinh. Ngươi nghĩ cách nào cứu tam tỷ đi.
Tất nhiên Nhạn Nhạn làm sao biết được Vân Linh đã thấy rõ thực trạng đáng bi quan của Hàn Thiên Ma Nữ lúc này. Nàng nọ chỉ vì nhìn thấy Hàn Thiên Ma Nữ quá đau đớn mà lên tiếng cầu xin vậy thôi.
Vân Linh nhằm vào 3 nơi xung kích của độc khí và luồng chân nguyên cắm vào đó ba kim. Tức thì ngay nơi bị kim cắm chảy ra 3 dòng máu đen xì, bốc mùi tanh tưởi lợm giọng.
Chàng vội thét Nhạn Nhạn chuyển mình ngồi xuống đằng sau Hàn Thiên Ma Nữ hỗ trợ nội lực cho nàng ta.
Rồi trong lúc hai người thiếu nữ đang ngồi yên trên giường vận khí, Vân Linh quay ra ngoài đóng cửa chặt lại.
Một lúc sau, cánh cửa phía trong phòng mở ra. Nhạn Nhạn khuôn mặt mệt mỏi bước trở ra ngoài. Nàng thấy Lạc Thiên vẫn còn ở đó liền lắc đầu nói:
– Độc vật lợi hại quá. Tiểu muội và Hoàn tỷ hai người cố sức cầm cự mà vẫn chỉ làm chúng suy yếu đi chút ít thôi. Hiện thời nếu có được cao thủ nội công tuyệt đỉnh cở như phụ thân muội thì mới có thể giúp cho Hoàn tỷ giải phá được độc vật này.
Vân Linh trong lòng cũng đã đoán được sự việc tất nhiên như vậy. Chàng nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Nhạn Nhạn liền khuyên nàng về phòng nghỉ ngơi, còn bản thân chàng thì xuống phía dưới lầu, lệnh cho bọn tiểu nhị chuẩn bị một mâm cơm mang lên cho mọi người.
Hàn Thiên Ma Nữ vì còn đang bệnh nên chỉ ăn được chút cháo rồi lên giường nằm nghỉ. Chỉ có Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng là trở nên khỏe khoắn. Nàng bây giờ nội công bị tổn thương đã phục hồi độ 5,6 thành, so với hôm qua thực sự đã tiến bộ rất nhiều.
Lạc Băng Băng và Nhạn Nhạn đều lo lắng cho sức khỏe của Hàn Thiên Ma Nữ nên liên tục hỏi Vân Linh về tình trạng của Tam tỷ hiện giờ ra sao, có cách gì cứu được tỷ ấy sớm bình phục không ?
Ngoài ra, Lạc Băng Băng trong câu chuyện mới biết được tin do Thanh Thành tứ tú mang tới. Trong lòng nàng lại cảm thấy phấn khích chỉ muốn một mạch đi thẳng tới Phúc tiểu trạch xem thử như thế nào ?
Nhưng hiện giờ Ngũ ca Lạc Kinh Hùng còn đang mất tích. Tam tỷ Lạc Hoàn thì bị độc thương. Việc này khiến nàng không biết nên làm sao ? Nhất thời những suy nghĩ lo âu lộ ra ngoài mặt.
Vân Linh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Băng Băng lại đột nhiên nhớ đến hình ảnh mỹ lệ của vị cô nương Tiêu Dao Dao. So với nàng nọ Lạc Băng Băng cũng xinh đẹp không kém tý nào. Hiện thời, Vân Linh nhớ đến Tiêu Dao Dao liền nghĩ ra một cách chữa độc kỳ lạ bằng cách dùng Án ma pháp kết hợp với việc châm cứu. Tuy nhiên việc này lại vấp phải một sự khó khăn vì nếu chữa trị theo cách đó, buộc lòng chàng phải mạo phạm đến cơ thể Hàn Thiên Ma Nữ. Điều này liệu vị cô nương kia có chấp nhận không. Thật là khó nói.
Vân Linh ngẫm nghĩ một lúc rồi quyết định dùng thanh ngữ truyền âm báo với Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng để xem nàng ta có ý gì không ?
Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng sau khi nghe phương cách chữa thương kỳ lạ của Vân Linh dành cho Tam tỷ thì đỏ bừng mặt lên. Nhất thời không biết cư xử như thế nào.
Nói về phương cách chữa bệnh kỳ lạ của Vân Linh thực ra là dùng Án ma pháp kết hợp với châm cứu độ huyệt để giải tỏa các bế tắc nơi kinh mạch, nâng cao thể trạng của các đường kinh và phủ tạng, đồng thời còn dùng cách kích thích huyệt đạo để tán đi các độc chất trong cơ thể, từ đó giúp cho Hàn Thiên Ma Nữ có thêm sức khỏe mà gia trì, đẩy chất độc ra ngoài.
Cách thức này, nếu về bản thân độ khí huyệt châm cũng đã đụng chạm vào các nơi bí hiểm trên người Hàn Thiên Ma Nữ rồi. Thế nhưng, việc dùng Án ma pháp lại còn tệ hại hơn nữa. Án ma pháp vốn dĩ chính là việc dùng thủ nghệ xoa bóp, nhào bộ, bắt gió, trà miết … tác dụng vào các phần trong cơ thể thông qua lực ma sát và áp lực nơi tác động để đả thông kinh mạch, tăng cường sự lưu thông khí huyết, điều hòa chức năng của các tạng phủ góp phần chữa trị các bệnh tật.
Như vậy, khỏi cần nói cũng biết, việc dùng Án ma pháp trong lúc chữa trị chẳng khác nào Vân Linh dùng ma thủ của mình mà đụng vào toàn thân mỹ diệu của Hàn Thiên Ma Nữ. Trong khi đó, hai người nam nữ hữu biệt, sao có thể để cho chuyện đó xảy ra được.
Vân Linh nghĩ ra cách này cũng chỉ vì chàng không muốn lộ ra công phu tuyệt học và nội công kinh người của bản thân, trong khi đó, việc chữa trị cho Hàn Thiên Ma Nữ nhất định phải dùng đến.
Bây giờ với cách chữa trị kỳ lạ này, Vân Linh có thể áp dụng thủ pháp thông thường, nhưng lại có thể tạo ra hiệu quả cấp thời, so với cách thức dùng nội lực đả thông các kinh mạch thì cũng không chênh lệch nhau lắm.
Nói thì nói vậy, thế nhưng, nếu chẳng phải Vân Linh am hiểu y lý, biết được bệnh nhân tình trạng ra sao, lại biết thủ nghệ diệu thuật này thì cũng không thể làm được. Vì vậy, phi chàng không trực tiếp ra tay thì không còn ai ở đây có khả năng thực hiện nữa.
Vân Linh lúc này thấy Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng im lặng mãi liền nói:
– Chuyện này muội cứ bàn với Tam tỷ. Chúng ta là người trong nhà nên những việc “tế nhị” như vậy cũng không nên để Nhạn Nhạn cô nương hay biết. Nếu không e rằng nàng ta sẽ nghĩ xấu về chúng ta.
Hai người dùng truyền âm nhập mật mà nói chuyện với nhau nên Nhạn Nhạn không chút hay biết.
Một điều nữa, do hiện giờ mọi người ai cũng đang ăn nên việc miệng nhóp nhép cũng là thường tình. Làm sao Nhạn Nhạn cô nương có thể ngờ được 2 huynh đệ bọn họ đang bàn tán một chuyện khó nói ở sau lưng nàng.