Nói về Hàn Thiên Ma Nữ đấu được 10 hiệp với Mâu Sỹ Đạt đã dồn được y vào vòng hiểm cảnh. Thế nhưng nàng ngửi thấy mùi tanh tưởi do bọn rắn bị giết chết bay ra nồng nặc thổi tới chỗ nàng thì không còn tâm trí ham đánh nữa. Đột nhiên, nàng hét lên một tiếng đánh mạnh về phía Mâu Sỹ Đạt một chiêu, rồi trong lúc Mâu Sỹ Đạt đang kinh hoàng lùi tránh, Hàn Thiên Ma Nữ đã nhảy bay ra xa hướng về phía trận đấu giữa Nhạn Nhạn và Đại Hùng.
Một tiếng thét thảm thiết vang lên ngay tức khắc. Đại Hùng đã bị Hàn Thiên Ma Nữ một chiêu đắc thủ đâm trúng giữa họng rồi.
Thân hình Đại Hùng ngã bật ra giẫy giụa trong tuyệt vọng.
Lúc này Hàn Thiên Ma Nữ khuôn mặt lạnh lùng. Đôi mắt đẹp lóe ra màu sáng kỳ dị. Nàng vừa rồi đã đột kích bằng một chiêu tối hậu thu thập ngay một gã trong Song hung.
Hai chân không dừng bước. Hàn Thiên Ma Nữ tung người bay bỗng lên không hướng về phía xuất nhập gia trang vọt đi.
Nhạn Nhạn cũng định vọt theo, thế nhưng nàng vừa động thân thì đột nhiên có tiếng kêu lớn rồi một bóng người nhảy bật ra chận đánh trước mặt nàng.
Lúc này Hàn Thiên Ma Nữ đã cách khá xa, nàng nghe tiếng kêu kinh hãi của Nhạn Nhạn thì không khỏi quay đầu nhìn lại.
Không ngờ nàng vừa nhìn thì không khỏi kêu lên vội vàng tung thân trở lại.
Hóa ra, con người Nhạn Nhạn do chậm chân không kịp thoát đã bị một phụ nhân y phục hoa lệ áp tới đánh.
Phụ nhân này chính là Miêu Thiên Tường. Bà ta vì đến chậm một bước nên mắt thấy thủ hạ bị giết mà không cách gì cứu kịp. Miêu Thiên Tường tức giận lắm nên hết sức lao nhanh đến, cuối cùng cũng kịp lúc cản được Nhạn Nhạn ở lại. Điều này cho thấy tình trạng hiện giờ của Nhạn Nhạn là nguy hiểm như thế nào.
Miêu Thiên Tường định giết Nhạn Nhạn báo thù cho người của mình. Không ngờ bà ta giao tranh vài hiệp với cô nương nọ mới phát giác ra đối phương võ công cũng không tầm thường.
Nói về Nhạn Nhạn vốn là con gái của lão đại hộ pháp Thích Hàn Tùng trong Hồng Ma Viện. Dĩ nhiên võ công của nàng phần lớn là được hấp thụ từ lão. Do đó, dù là Nhạn Nhạn còn nhỏ tuổi nhưng võ công và chiêu thức của nàng linh diệu vô cùng.
Do đó, Miêu Thiên Tường và Nhạn Nhạn giao đấu với nhau cả một thời thần vẫn chưa phân được thắng phụ.
Thế nhưng, Nhạn Nhạn không biết được bản thân đang giao đấu với một đại cao thủ dụng độc. Hiện giờ vì Miêu Thiên Tường ỷ vào địa vị trưởng bối nên không thèm giở thủ đoạn ra. Nếu sau này một khi cảm thấy yếu thế. Bà ta mà dùng độc vật tấn công thì Nhạn Nhạn tiểu thơ chính là chết chắc.
Hàn Thiên Ma Nữ chính vì điều đó nên mới sợ hãi mà quay lại.
Hiện tại, Hàn Thiên Ma Nữ đã khẳng định đối thủ của Nhạn Nhạn chính là một cao thủ người Miêu Cương.
Thế nhưng, qua y phục đang mặc của Miêu Thiên Tường thì địa vị của bà ta phải cực cao. Đây mới chính là điều khiến cho Hàn Thiên Ma Nữ kinh sợ.
Võ học giao tranh thắng thua có thể dựa vào thực lực. Thế nhưng bọn người Miêu Cương chuyên về dùng độc thì việc giao đấu chưa hẳn cứ võ công cao mà thắng. Vì vậy, nếu nàng không cấp thời nghĩ kế thì Nhạn Nhạn mỹ nhân kia chính là chết chắc.
Hàn Thiên Ma Nữ từ xa lao tới, tâm trí cơ động, lập tức sử dụng chiến thuật đột kích bất ngờ.
Thân hình nàng nhanh chóng lướt tới trong đấu trường vung Ngọc địch nhằm vào yếu huyệt trên thân sau Miêu Thiên Tường điểm ra.
Miêu Thiên Tường đang tranh đấu thì thấy gió mạnh thổi tới đằng sau vội vàng nhảy lùi lại, đồng thời tay phải phất một cái bắn ra một con quái xà màu xanh tấn công về phía đối phương tập kích kia.
Hàn Thiên Ma Nữ trong cảnh trời đêm chỉ thấy một vật như khúc dây bắn tới người mình thì vội vàng vung Ngọc địch đánh bạt đi. Thế nhưng, vì con rắn này đâu phải là rắn thường. Nó vốn là một trong 5 con rắn độc quý nhất của Miêu Thiên Tường dùng máu của mình mà nuôi dưỡng nên rất khôn khéo.
Ngay khi Ngọc địch của Hàn Thiên Ma Nữ đánh tới người nó thì con rắn này đã nhanh nhẹn cuộn người lại quấn lấy thân Ngọc địch, uy hiếp tức thì bàn tay cầm Địch của nữ nhân.
Hàn Thiên Ma Nữ Lạc Hoàn lúc này không ngờ tình huống nọ lại xảy ra. Tay cầm địch suýt nữa bị con rắn cắn trúng. Thế nhưng Hàn Thiên Ma Nữ không hổ danh là một đại cao thủ trong Hồng Ma Viện. Nàng trong khi nguy cấp đã trổ ra một cổ kình lực đẩy bật con rắn kia ra khỏi vũ khí của mình.
Thật may cho Lạc Hoàn là chiếc Ngọc địch toàn thân láng mịn. Vì thế, con rắn kia dù là hung dữ hay quái dị đi nữa cũng không tài nào quấn giữ được nó.
Vì thế, ngay lúc cường lực trên tay Lạc Hoàn truyền sang thì con rắn đã bị đánh văng rơi ngay xuống đất.
Hàn Thiên Ma Nữ Lạc Hoàn không ham đánh vội tung một chưởng cực mạnh về phía Miêu Thiên Tường rồi quay sang giục Nhạn Nhạn bỏ chạy.
Nhạn Nhạn vội phi thân đi nhưng Mâu Sỹ Đạt đã lại xuất hiện tìm đường ngăn trở.
Thế nhưng bản thân Lạc Hoàn đã có ý định để cho Nhạn Nhạn rút lui nên làm sao để Mâu Sỹ Đạt có thể thực hiện ý định. Ngay lúc Mâu Sỹ Đạt nhảy tới tấn công Nhạn Nhạn để cản đường thì Lạc Hoàn cũng di động thân người nhảy tới ngăn cản.
Thế rồi, hai người tức tối một kích giao nhau. Trong khoảng ngắn ngủi đó, Nhạn Nhạn đã nhảy mình chạy hẳn ra xa rồi.
Miêu Thiên Tường giận dữ hú lên một tiếng tức giận miệng quát:
– Yêu nữ ! Ngươi là ai ? Từ đâu đến đây ?
Hàn Thiên Ma Nữ cười lên khanh khách vung tay đánh mạnh một chưởng đẩy Mâu Sỹ Đạt lùi lại miệng nói lớn:
– Ta là ai, việc gì phải nói cho ngươi. Có giỏi hãy tiếp ta một chưởng đây.
Nàng nói xong không đợi đối phương phản ứng liền nhanh chóng xoay người vận dụng nội lực lên đến 9 thành rồi đẩy mạnh ra một chưởng về phía đối phương.
Miêu Thiên Tường tức giận vì bị thiếu nữ trẻ tuổi khi ngạo. Bà ta lúc này thấy thiếu nữ lạ mặt đẩy một chưởng ra rất mạnh thì cũng không thèm né tránh vận dụng nội lực xuất ra một chưởng đối kháng.
Hai thứ chưởng phong cực mạnh gặp nhau nơi không trung làm phát ra một tiếng nổ kinh hồn. Cát bay đá chạy. Cảnh tượng thật không còn gì để nói.