Vô Hạn Tương Lai

Chương 89: Hiệp khách! (nhị)




Nam tử cầm đầu giống như rộng lượng phất phất tay nói:

- Được rồi, đi sớm về sớm, khi trở lại tự liên lạc với Diana, còn một điều, sau khi vui đùa nhớ thu dọn hiện trường sạch sẽ, không nên lưu lại bất kỳ người nào, nếu như trước khi ta kích nổ đạn hạt nhân lại có quá nhiều quân đội kéo đến, làm chúng ta không thể không ly khai Bắc Kinh, ta nhất định sẽ biến ngươi thành đồ trang sức tươi sống.

Nam tử da trắng mừng như điên, hắn vội vàng thề non hẹn biển, sau đó vô cùng vội vã giống không thể chờ thêm phút giây nào chạy theo hướng cô bé vừa rẽ lúc trước, mấy người còn lại đều lắc đầu, có chút không đồng tình với thói ham mê trẻ con xấu xa của hắn, chỉ tiếp tục đi về hướng khu nhà cấp cao...

Một đêm trôi qua...

Lăng Tân cùng Đạt Vân Hi yên lặng đứng tại lối vào khách sạn, khách sạn này đã bị cảnh sát phong tỏa triệt để, bất kỳ phóng viên nào cũng không được phép lại gần hiện trường, toàn bộ những phóng viên đến trước khi cảnh sát tiến hành phong tỏa đều đã được mời đến cục cảnh sát uống trà, vì chuyện xảy ra trong khách sạn thật sự quá mức rợn người, trước khi tìm được hung thủ, tuyệt đối không thể để tin tức này truyền ra ngoài, nếu không rất có thể sẽ gây bàng hoàng cho dân chúng, tạo ra rối loạn tại Bắc Kinh.

Hai người Lăng Tân cùng Đạt Vân Hi đang tìm các loại tin tức bằng Phong thần bảng, sáng sớm nay chợt thấy có chuyện như vậy xảy ra, liền vội vã chạy tới, nhờ công năng che đậy của Phong thần bảng, hai người rất đơn giản đã vượt qua tuyến phong tỏa tiến vào hiện trường, đó là một gian phòng rất bình thường trong khách sạn, thế nhưng tình cảnh bên trong lại không hề bình thường... Nơi này thật sự giống như địa ngục, thân thể một cô bé bị xé nát thành mấy trăm phần nhỏ, tràn ngập gian phòng là vết máu tung toé, trên vách tường, trên trần nhà, trên mặt đất, khắp nơi đều là máu tươi cùng những mảnh thịt, chỉ còn lại phần đầu là còn được bảo tồn hoàn hảo một chút, phần thân còn lại đã sớm không còn tìm thấy, mà biểu lộ trên mặt cô bé tràn đầy thống khổ cực độ, đôi môi đã bị cắn vỡ nát, không chỉ như vậy, một con mắt cũng chẳng biết đã đi đâu, chỗ đó chỉ còn một lỗ sâu trống rỗng đang rỉ máu...

Đạt Vân Hi vừa mới bước vào phòng liền ọe một tiếng, nàng căn bản không dám nhìn kỹ thảm trạng bên trong, ngay cả đầu của cô bé cũng không dám nhìn, chạy đến bên đường không ngừng nôn ọe, chỉ có Lăng Tân từ khi bước vào phòng liền trầm mặc không nói câu nào, hắn yên lặng đến bên chiếc giường lớn, cứ như vậy không nháy mắt một cái chăm chú nhìn thân thể tan nát của cô bé trong thời gian rất lâu, không hề nhúc nhích. Cho đến khi Đạt Vân Hi đứng ngoài cửa phòng bắt đầu hô to gọi nhỏ, Lăng Tân mới yên lặng từ trong phòng đi ra, cặp mắt tràn đầy tơ máu, giống như trong mắt đều là máu tươi.

- Nàng bị chết rất thống khổ, ngay cả linh hồn cũng tràn ngập thống khổ...

Lăng Tân yên lặng đi về hướng thang máy, vừa đi hắn vừa nói:

- Dùng tinh thần ấn ký có thể cảm ứng tất cả cảm xúc trong gian phòng đó, thống khổ, điên cuồng, tuyệt vọng, cừu hận... không ngừng hợp lại một chỗ, giống như biến thành trăm ngàn tiếng rên rỉ từ Địa ngục...

Đạt Vân Hi một câu cũng không nói nên lời, nàng thật sự không dám nghĩ tới tình cảnh trong phòng, sợ vừa mở miệng định nói sẽ lại một lần nữa phun ra tất cả trong bụng.

-... Thiện ác nếu không báo, càn khôn tất loạn!

Lăng Tân đi vào đến trong thang máy, cửa thang máy vừa khép lại, hắn liền đấm một hồi rầm~ rầm~ thật mạnh vào vách tường, ngay cả da trên mu bàn tay cũng vỡ ra, trên nắm đấm còn mang theo vết máu, mà hắn vẫn không hề dừng lại, cho đến khi Đạt Vân Hi mãnh liệt lôi kéo, hắn mới lớn tiếng hét lên:

- Kẻ này nhất định phải chết! Ta nhất định phải giết hắn, lột da hắn, phanh thây xé xác, khiến hắn thống khổ mà chết! Mẹ nó, đứng tại biên giới thiện cùng ác cái gì, biến mình thành người phán xét cái gì, biến hết đi! Ta muốn trả thù, so với ác càng ác hơn... Tín niệm hiệp khách của ta, chính là ăn miếng trả miếng, ăn miếng trả miếng! Aaa…

Sau một phen phát tiết cùng hét lớn, hai người đi ra từ trong khách sạn, Lăng Tân hai mắt vẫn tràn đầy tơ máu, vừa ra khỏi khách sạn hắn liền trực tiếp tiến vào trạng thái nhân cách phụ, để cho nhân cách phụ phân tích tất cả mọi chuyện, hắn đã không thể chờ đợi được, muốn lập tức tiêu diệt hung thủ.

-... Là do người từ vị diện khác gây ra, dùng Phong thần bảng xem lại quá trình giết người, ngoại trừ tiểu cô nương này ra thì không còn người nào khác, có thể suy luận, hoặc là Phong thần bảng bị che đậy, hoặc là Phong thần bảng không thể hiển thị đối phương, khả năng bị che đậy rất nhỏ. Nói một cách khác, đối phương có chín mươi phần trăm là người đến từ vị diện khác, cũng chính là người đem theo đạn hạt nhân mà chúng ta đã suy đoán, như vậy vấn đề là... tại sao bọn hắn lại phải làm ra chuyện này?

Nhân cách phụ Lăng Tân rất tỉnh táo phân tích từ đầu tới cuối, giống như vụ án giết người độc ác này chẳng làm hắn chấn động chút nào, chỉ giống như là ăn điểm tâm, hoặc là ăn cơm tối vậy, Lăng Tân bình thản nói:

- Có hai khả năng, một là muốn thị uy với thế lực nào đó? Chính phủ? Hệ thống cảnh sát? Hoặc là những người giữ Phong thần bảng chúng ta? Khả năng này tầm ba mươi phần trăm, hai là do dục vọng, dung mạo người bị hại rất xinh xắn, tuổi còn nhỏ, rất phù hợp với gu thẩm mỹ của một số kẻ biến thái, mà kẻ tâm lý biến thái cũng rất có thể sẽ làm ra chuyện như vậy, phân tích một chút từ tình huống trong phòng đến người bị hại, khả năng này là lớn nhất, khoảng bảy mươi phần trăm. Nếu như là khả năng thứ nhất... muốn dẫn xuất đám người này, nhất định phải có sự hiện hữu của chúng ta cùng với Phong thần bảng, nếu như là khả năng thứ hai mà nói...

Khi nói đến đây, Lăng Tân bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Đạt Vân Hi. Giờ phút này Đạt Vân Hi vẫn còn cảm thấy rất buồn nôn, hơn nữa trong lòng nàng cũng phẫn nộ đến mức không cách nào hình dung, cho nên khi thấy Lăng Tân nhìn về phía mình, nàng cũng nói thẳng:

- Nếu như có thể bắt được tên sát nhân biến thái độc ác này, Lăng Tân tiên sinh, lần này ta nguyện ý phối hợp với ngươi!

Lăng Tân gật đầu nói:

- Nếu thế sẽ dùng biện pháp như vậy để dẫn xuất hung thủ...

Ngay buổi trưa hôm đó, bỗng nhiên trên internet lưu truyền mấy bức ảnh do người qua đường chụp được, trong ảnh là một tuyệt thế mỹ nữ tầm mười bốn mười lăm tuổi, nghe nói là chụp được khi nàng đi ngang qua quảng trường Bắc Kinh, mà người chụp ảnh nàng thậm chí còn lén theo dõi đến tận khách sạn nơi nàng ở, sau đó liền trực tiếp phát tán những bức ảnh này lên mạng internet, thiếu nữ này xác thực là một tuyệt thế mỹ nhân, là một loại dung mạo tràn đầy thuần khiết, vô cùng hấp dẫn, gần như không cách nào dùng ngôn từ để hình dung, chỉ cần liếc mắt một cái, cũng đủ để kéo đi linh hồn người đối diện, loại dung mạo tuyệt mỹ này đã vượt qua khả năng thưởng thức của con người, thậm chí giống như là một loại thôi miên ám thị, tuy tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng bất kỳ ai nhìn qua một bức ảnh của nàng đều sẽ lập tức cảm thấy trong lòng rung động không thể khống chế.

Chỉ mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi sau khi những bức ảnh này bắt đầu được lưu truyền, toàn bộ mạng internet gần như đều sôi trào lên. Cùng lúc đó, một phóng viên cũng ngẫu nhiên gặp được thiếu nữ này trên đường, kinh ngạc tột độ vì vẻ đẹp của nàng, liền viết một bài báo tựa đề ghi là thiên thần xinh đẹp nhất thế gian. Tóm lại, sau khi thiếu nữ này xuất hiện chỉ vài tiếng đồng hồ, đại bộ phận người tại Bắc Kinh đều biết đến sự xuất hiện của một tuyệt thế giai nhân như vậy, tin tức lan truyền từ người này qua người khác với tốc độ chóng mặt, thậm chí một số người còn cố ý chạy tới khách sạn kia muốn trực tiếp nhìn thấy tận mắt.

- Dùng Phong thần bảng điều khiển dư luận, đây có lẽ cũng là những chuyện trước đây La Phú Nhân vẫn làm, dùng Phong thần bảng làm dáng vẻ bên ngoài của ngươi nhỏ lại, cộng thêm một ít mị hoặc cùng thôi miên, bất luận người nào nhìn thấy ngươi đều sẽ sinh ra say mê cực độ, cả hai cộng lại, ta muốn tin tức này trong thời gian cực ngắn khuếch tán đến phạm vi lớn, chỉ chờ tên hung thủ kia đến gõ cửa...

Lăng Tân ngồi trên ghế salon mặt không biểu tình mà nói. Đối diện có một thiếu nữ cực xinh đẹp mười bốn mười lăm tuổi đang ngồi, người thiếu nữ này nói:

- Lăng Tân tiên sinh, ngươi thực sự xác nhận là tất cả mọi người sẽ bị ta mê hoặc sao? Nhưng sao ngươi lại giống như là đang nhìn bình hoa vậy chứ...

- Không phải bình hoa...

Lăng Tân nói:

- Hẳn là một đống thịt cùng xương cốt, còn có rất nhiều mạch máu, bạch cầu, hồng cầu các loại tổ hợp lại, Đạt Vân Hi, ngươi thực sự muốn biết trạng thái chân thật của ngươi trong mắt ta sao?

- Miễn đi...

Đạt Vân Hi lập tức trán nổi gân xanh, nàng lạnh lùng đáp.

- Tiếp theo... Cũng chỉ còn đợi hung thủ đến thăm rồi, sau đó nhất định phải một mẻ hốt gọn cả đám người này...

Mà cùng lúc đó, tại một khu nhà cao cấp của Bắc Kinh, trong một căn biệt thự xa hoa, mơ hồ truyền ra tiếng rên rỉ rất khủng bố cùng tiếng cầu xin...

Trong đại sảnh, ba người hai nam một nữ đều sắc mặt xanh mét nhìn về phía đỉnh đầu, lầu hai chính là nơi phát sinh sự tình ngay cả bọn hắn cũng cảm thấy sợ hãi... Không thể không thừa nhận, so với cái thiện mà nói, nhân loại kỳ thật lại càng dễ bị cái ác trói buộc, đơn giản là bọn hắn sợ hãi cái ác sẽ hàng lâm đến trên đầu mình...

- Ta đi ra ngoài một lúc... Thật sự là không ngờ, tại đây lại có một thiếu nữ xinh đẹp đến vậy, thật sự là thiên thần do thiên đường ban tặng cho ta.

Một người da trắng trong đó cười cười, sau đó hắn liền đi về hướng cửa chính. Hai người còn lại đều lộ ra vẻ khinh thường, mỹ nữ da trắng càng là cười lạnh nói:

- Cái loại thiên sứ có cánh này, rất nhanh thôi cũng sẽ bị ngươi xé thành mảnh nhỏ. Thật sự là một thói quen đáng buồn nôn...

- Xé thành mảnh nhỏ... cũng vẫn còn may mắn hơn so với biến thành những thứ ở tầng trên chứ?

Nam tử da trắng trả lời một câu như vậy, tiếp đó liền trực tiếp đi ra khỏi cửa, chỉ để lại một nam một nữ ngồi trên ghế sa lon đau khổ cười cười, đặc biệt là khi tiếng rên rỉ từ phía trên truyền xuống, sắc mặt của hai người càng thêm tái nhợt...