Vô Hạn Tương Lai

Chương 209: Xuất phát (tứ)




(Cũng may lúc trước Lý Cương Lôi hảo hảo mưu đồ một phen, làm cho Trịnh Xá sớm đến giao chiến với Queen, nếu không thì chúng ta vừa tiến vào Tam giác quỷ đã bị phát hiện, hoặc là bị vô cùng vô tận bạch tuộc biến dị kéo xuống đáy biển, tóm lại, thực lực hiện tại của ta quá yếu quá yếu, gần như không thể làm được gì, chỉ có thể giãy dụa cầu sinh...)

Trương Hằng âm thầm cảm thán trong nội tâm, nhưng mà hắn còn chưa kịp thở dài, bỗng nhiên một sinh vật hình con thoi có màu tuyết trắng chợt vọt lên khỏi mặt nước, sinh vật màu tuyết trắng này bay với vận tốc rất nhanh, gần như chỉ trong nháy mắt đã từ khoảng cách trăm mét đến sát du thuyền, mà mục tiêu của nó đúng là Trương Hằng đang đứng trên boong thuyền.

Khi sinh vật màu tuyết trắng này xuất hiện, cảm giác nguy hiểm lập tức tràn ngập trong nội tâm Trương Hằng, phảng phất như thứ bay đến không phải sinh vật mà là một viên đạn đang vụt tới, hắn gần như không hề nghĩ ngợi, khẽ vẫy nhẹ tay theo bản năng, một thanh niệm động phù du pháo hóa thành ánh sáng lấp lánh bắn thẳng về phía trước, trực tiếp đâm xuyên qua sinh vật này sau đó tức tốc bay ngược trở lại trước mặt Trương Hằng.

- Quả nhiên!

Trương Hằng quan sát kỹ hình dạng của sinh vật màu tuyết trắng đang bị niệm động phù du pháo trói buộc, đây là một con bạch tuộc biến dị dữ tợn, chỉ là thân thể nó hình con thoi chứ không phải hình tròn giống như bạch tuộc biến dị bình thường, hơn nữa trên đỉnh đầu của nó còn có một thanh gai nhọn rất sắc bén, giữa các xúc tu thì có một cặp vây lớn, đây là nguyên nhân khiến nó có thể bay trên mặt biển.

- Bạch tuộc biến dị kiểu mới sinh ra từ sự dung hợp với gien của kiếm ngư và phi ngư sao?

Con bạch tuộc biến dị này rõ ràng chính là ấu thể mới sinh, nhưng mặc dù là ấu thể, mức độ kinh khủng vẫn tuyệt đối không thua gì bạch tuộc trưởng thành, nếu như người bình thường bị nó tiếp cận, chỉ cần bị xúc tu quấn quanh một vòng là tuyệt đối xong việc.

- Cẩn thận! Có mấy trăm sinh vật nhỏ đang nhanh chóng đến gần du thuyền!

Giọng nói của Lý Cương Lôi lại bỗng nhiên vang lên, Trương Hằng còn chưa kịp định thần lại, mặt biển cách đó không xa đã lập tức truyền đến tiếng thình thịch, từng con bạch tuộc biến dị lần lượt bay lên, tốc độ vô cùng nhanh, sau nháy mắt đã di chuyển được hơn trăm mét. Trương Hằng căn bản là không kịp nói gì với hai người còn lại, toàn bộ sáu thanh niệm động phù du pháo biến thành ánh sáng lấp lánh, từng chùm laser lớn như cánh tay bắn ra từ vết lõm hình chữ U. Chỉ trong một hai giây ngắn ngủi, đã có hơn mười con bạch tuộc biến dị bị đốt thành than, nhưng mà số lượng của đám ấu thể này lại giống như vô cùng vô tận, liên tục bay đến từ bốn phương tám hướng.

- Mẹ nó! Tính sai!

Trương Hằng toàn lực khống chế niệm động phù du pháo, vội vàng nói với hai người còn lại:

- Vốn cho rằng những con ấu thể này ít nhất cũng phải mất một trăm ngày mới có thể có sức chiến đấu, còn tất cả bạch tuộc trưởng thành đều sẽ đến tấn công mối uy hiếp lớn hơn... quả nhiên là chúng đều đã đến tấn công Trịnh Xá, nhưng mà toàn bộ ấu thể thì lại đến vây công chúng ta!

Ngay lúc Trương Hằng đang toàn lực vận dụng niệm động phù du pháo tiêu diệt ấu thể của bạch tuộc biến dị, giọng của Lý Cương Lôi lại bỗng nhiên vang lên trong kết nối tinh thần lực:

- Các ngươi nhanh vào trong khoang, chỉ cần không phải là bạch tuộc biến dị trưởng thành sẽ không làm gì được du thuyền! Ta đã bỏ ra một số tiền rất lớn để cải tạo hoàn toàn chiếc du thuyền này, tất cả cửa sổ đều làm bằng sợi thủy tinh cao tụ hợp dùng cho tàu vũ trụ, ngay cả nhiệt độ siêu cao khi ra vào tầng khí quyển cũng chịu được, tuyệt đối có thể ngăn cản đám bạch tuộc này!

Trương Hằng cùng Nataya nhanh chóng bình tĩnh lại, hai người một trước một sau chạy vào trong khoang thuyền, trước khi nhảy vào, trong nội tâm Trương Hằng khẽ động, hắn để sáu thanh niệm động phù du pháo lại bên ngoài. Mà khi hắn vừa mới đóng cửa buồng, hơn mười con ấu thể đã lập tức rơi xuống boong thuyền, có điều cũng chỉ vẻn vẹn như vậy, mặc cho đám ấu thể này không ngừng lấy xúc tu đập vào cửa sổ thủy tinh, những cánh cửa này vẫn không hề có lấy một vết xước. Cho đến lúc này, ba người bên trong mới thở ra một hơi, Trương Hằng càng là co quắp ngã xuống, tai và mũi hắn liên tục chảy ra máu tươi, bộ dạng thật sự là dọa người, có điều lúc này hai người còn lại cũng không có tinh lực để ý đến hắn, bởi vì lực chú ý của họ đều đang tập trung vào tình hình chỗ cửa sổ.

Không thể vào trong khoang thuyền đã bị phong bế, ấu thể bạch tuộc bắt đầu tàn sát lẫn nhau, mấy con bạch tuộc biến dị lớn hơn bao vây tấn công một con nhỏ nhất, rất nhanh đã phân thây con ấu thể này. Máu bạch tuộc biến dị loang lên bề mặt kim loại, tiếp đó từng đợt khói xanh dần bốc lên, không ngờ máu của bạch tuộc biến dị cũng mang theo đặc tính giống như máu Alien, ăn mòn!

- Tính ăn mòn cũng không quá mạnh, ít nhất vẫn không đạt đến mức độ khoa trương như của Alien, ước chừng chỉ là acid hơi mạnh, nhưng mà...

Lý Cương Lôi nhìn kỹ một lúc, sau đó mới thở dài:

- Nhưng mà chúng ta cũng chỉ có thời gian từ ba đến bốn phút, một khi chúng xuyên thấu boong thuyền, tiếp xúc với động cơ, lúc đó du thuyền sẽ không thể tiếp tục tiến lên, còn bọn chúng thì hoàn toàn có thể giải thể du thuyền từng tấc từng tấc một.

Nataya cũng cảm thấy luống cuống, nàng vô thức hỏi:

- Chúng ta còn cách Tam giác quỷ xa lắm không? Trong vòng ba bốn phút có thể đến nơi không?

Lý Cương Lôi lắc lắc đầu nói:

- Hoàn toàn không thể, ít nhất cần phải mất chừng hai mươi phút đồng hồ mới có thể đến nơi, hơn nữa dựa vào niệm động lực phù du pháo để giải quyết ấu thể bạch tuộc cũng là chuyện bất khả thi, sử dụng liên tục trong thời gian hai mươi phút... Trương Hằng khẳng định là chết chắc, bất quá, muốn đến nơi trong vòng ba bốn phút, chúng ta vẫn còn một biện pháp.

Không biết từ lúc nào Trương Hằng đã đứng sau lưng hai người Lý Cương Lôi và Nataya, hắn cười khổ một cái rồi nói:

- Ta hiểu ý của ngươi, xác thực, dùng biện pháp này hẳn là có thể đến nơi trong vòng mấy phút đồng hồ, nhưng mà khi đó ta sẽ cần nghỉ ngơi ít nhất hai ba ngày mới có thể khôi phục sức chiến đấu, trong khoảng thời gian này, chúng ta hoàn toàn không thể nào bước vào kim tự tháp, điểm này ngươi cần phải nghĩ kỹ, nếu để cho mấy người Trịnh Xá tìm được chúng ta, kết quả sẽ là...

Lý Cương Lôi lại trực tiếp hỏi:

- Ta biết, kết quả sẽ là game over, cái ta muốn biết lúc này chính là bán vị diện có lớn không? Rộng đến mức nào?

Trương Hằng hơi sửng sốt một chút:

- Bán vị diện lớn đến mức nào sao? Ách, ta cũng không có xem xét vấn đề này một cách cụ thể, bất quá bán vị diện khẳng định không lớn, bởi vì toàn bộ bán vị diện, ngoại trừ một tòa kim tự tháp ra thì chẳng có kiến trúc nào khác, còn lại phần lớn là đầm lầy cùng rừng rậm. Nhưng mà bên trong kim tự tháp lại là không gian vô cùng rộng lớn, sáu tầng bên trong chính là sáu thế giới, được Thánh nhân tạo ra nhờ áp dụng kỹ thuật không gian, mỗi một tầng ít nhất cũng rộng ngang với Châu Á…

Lý Cương Lôi lập tức quả quyết nói:

- Như vậy là được rồi, lập tức phát động đi, trước tiên phải vượt qua cửa ải này cái đã, nếu không ngay cả di tích cũng chẳng bước vào nổi thì còn nói gì đến chuyện lấy được bảo tháp?

Trương Hằng trầm mặc trong giây lát, sau đó liền lên tiếng:

- Như vậy mọi chuyện tiếp theo phải dựa vào các ngươi rồi, nhớ rõ, ngàn vạn lần không nên dừng lại tại nơi có nguồn nước...

Nói xong hắn cũng không đợi hai người còn lại đặt câu hỏi, cặp mắt của hắn lại lần nữa trở thành một mảng mờ mịt, giờ phút này niệm động phù du pháo đang ở bên ngoài du thuyền, khi hai mắt Trương Hằng trở nên mờ mịt, sáu thanh niệm động phù du pháo cũng lập tức biến thành ánh sáng lấp lánh, nhưng niệm động phù du pháo lại không hề tấn công ấu thể của bạch tuộc biến dị, chỉ bay thẳng về phía sau du thuyền.

Trương Hằng lập tức nói với hai người còn lại:

- Giữ chặt... Kế tiếp chính là dốc sức liều mạng!

( Xác thực là dốc sức liều mạng, toàn lực vận hành niệm động phù du pháo trong thời gian ba phút, không cần tính toán đã biết, khả năng trực tiếp đột tử tương đối lớn, nhưng đây cũng là cơ hội duy nhất...

Như đã nói, một là thành công hai là chết, ngoài ra không còn con đường nào khác, vậy còn lo đến chuyện đột tử làm gì? Nếu như muốn vứt bỏ mộng tưởng mà sống sót, ta cần gì phải tiến vào Vô hạn thế giới? Vì thế, cho dù là chết... )

Sáu chùm laser đồng thời bộc phát, lực đẩy cực lớn sinh ra khiến du thuyền mãnh liệt bay thẳng về phía trước như tên lửa, rất nhiều bạch tuộc biến dị đều bị văng ra phía sau, tốc độ này quả thực đã vượt qua cực hạn có thể của phương tiện giao thông đường thủy, sau nháy mắt đã đi được mấy trăm mét, chỉ để lại vô số bọt nước trắng xóa trên mặt biển...