Vô Hạn Thiên Phú Chi Vị Diện

Vô Hạn Thiên Phú Chi Vị Diện - Chương 13: Kinh Thiên Thương Hội






Lúc này Tiểu Linh cũng đã xuất hiện trên vai Vũ Thiên, cất giọng nói ngọt ngào thánh thót của mình lên để giải thích thêm về phần thưởng được hệ thống tặng, Tiểu Linh đạo:
“ Tông Môn Kiến Trúc Pháp Bảo bao gồm:một tông môn chủ điện, tông môn luyện thể các, tông môn luyện hồn các, tông môn giao đấu tràng, tông môn ký túc khu… và bao gồm các kiến trúc phụ trợ khác Tiểu Linh chỉ nêu những kiến trúc tiêu biểu thôi.

Những kiến trúc này sẽ được xây dựng vào Vạn Thiên Châu nhưng ký chủ nên nhớ rằng khi tông môn thăng cấp từ lục cấp lên ngũ cấp thì ký chủ phải tìm cho tông môn một tòa sơn phong nha.

Lúc đó tông môn sẽ không được phép tồn tại trong Vạn Thiên Châu nữa.
Phần thưởng thứ hai trấn tông công pháp mà ký chủ nhận được là tầng một của công pháp Tinh Vân Quyết, tuy mới chỉ nhất tầng nhưng công pháp này đã đạt đến cấp bậc Tiên Cấp Thượng Phẩm.


Tinh Vân Quyết sẽ giúp đệ tử trong tông môn của ký chủ gia tăng gấp hai tốc độ tu luyện so với tất cả công pháp cùng đẳng cấp, ngoài ra công pháp này vào ban đêm còn có thể mượn nhờ tinh vân lực giúp đệ tử có thể rèn luyện thân thể, tu luyện hồn phách và thanh lọc tạp chất trong linh lực của đệ tử trong tông môn.
Phần thưởng cuối cùng là tông môn cửa hàng, sẽ chính thức có tác dụng khi ký chủ thu nhận đệ tử đầu tiên cho tông môn.

Ký chủ cũng như đệ tử trong tông càng làm cho tông môn nổi tiếng sẽ thu được điểm “Uy Vọng” giúp ký chủ có thể sở hữu những vật phẩm trong cửa hàng.

Mỗi ngày cửa hàng sẽ xuất hiện một trăm linh tám vật phẩm ngẫu nhiên cấp bậc phẩm chất.
Ký chủ nên thu đệ tử đầu tiên cho tông môn sẽ có bất ngờ dành cho chủ nhân”
Nghe Tiểu Linh nói xong một tràng dài, Vũ Thiên mộng bức nay càng thêm mộng bức đứng yên như trời trồng ngay giữa phố, bất chợt lúc này có một bàn tay lay nhẹ Vũ Thiên, chủ nhân của đôi tiểu thủ đó không ai khác Đông Phương Uyển nàng nhẹ nhàng hướng về Vũ Thiên đạo:
“ Chàng sao thế, sao lai thất thần như vậy”
Nghe thấy giọng nói của Đông Phương Uyển, Vũ Thiên lúc này mới vội vàng lấy lại bình tĩnh hướng nàng đạo:
“ Ta không sao, chắc có lẽ là do ngày hôm nay đi đường hơi mệt”
Chưa kịp đợi Vũ Thiên hoàn toàn lấy lại bình tĩnh, giọng nói của Tiểu Linh lại vang lên, khiến tim Vũ Thiên xém chút lọt ra ngoài:
“ Ký chủ đã thành lập tông môn rồi, trước mắt cần có một khối tài sản nhất định để duy trì tông môn hoạt động lúc đầu, về sau phải dựa hết vào ký chủ rồi.

Hơn một nghìn con thiên phú yêu thú Tiểu Linh đã giúp ký chủ đưa vào không gian trữ vật của hệ thống rồi, bây giờ ký chủ hãy tìm đến Kinh Thiên Thương Hội để bán chúng chắc có lẽ cũng được khoảng mười bốn mười lăm vạn hạ phẩm linh thạch ( Kinh Thiên Thương Hội là thương hội lớn nhất vị diện này nói chung nói về sinh ý là phải nhắc ngày đến Kinh Thiên Thương Hội”.
Vũ Thiên nắm lấy đôi tiểu thủ của Nam Cung Uyển định kéo nàng đi tìm người hỏi đường đến Kinh Thiên Thương Hội, thì có một vị lão nhân trong có vẻ gấp gáp lắm đi ngang qua hai người, Vũ Thiên vội đuổi theo hướng về vị lão nhân ấy vấn đạo:
“Tiền bối, tiền bối có thể cho vãn bối biết đường đi đến Kinh Thiên Thương Hội hay không”.

Nghe được tiếng nói của Vũ Thiên, tuy trong có vẻ rất vội nhưng vị lão nhân ấy vẫn giành chút ít thời gian hướng về hai người đạo:
“ Hai vị công tử tìm đến Kinh Thiên Thương Hội, có chuyện gì hay không”
Vũ Thiên lễ phép hướng về vị tiền bối ấy đạo:
“ Vãn bối tìm đến Kinh Thiên Thương Hội là có một bút sinh ý muốn bàn với quý Thương Hội”.
Nghe thấy lời nói của Vũ Thiên, lão tiền bối ấy mới cảm thấy hai người trẻ tuổi này thú vị, với ánh mắt lão làng của mình rất nhanh đã nhận ra tu vi tuổi tác của Vũ Thiên và Đông Phương Uyển cũng như việc cải nam trang của nàng.

Lúc này mới tủm tỉm cười đạo:
“ Ta là chấp sự của chi nhánh Kinh Thiên Thương Hội tại Huyền Vũ thành này không biết vị công tử cùng vị cô nương đây có sinh ý gì muốn bàn bạc cùng Kinh Thiên Thương Hội”.
Nghe những gì vị tiền bối này đạo, Vũ Thiên cũng biết rằng việc Uyển Nhi giả nam trang không thể qua mặt tiền bối ấy ( Uyển Nhi là cách gọi thân mật của Vũ Thiên dành cho Đông Phương Uyển vì Phương Uyển, Vũ Thiên cảm thấy hơi khó gọi nên đã gọi Phương Uyển là Uyển Nhi cho thân mật) cũng thật thà hướng về vị tiền bối ấy đạo:
“ Vãn bối có hơn một nghìn xác con thiên phú yêu thú từ nhất cấp đến tam cấp, muốn giao dịch cùng với Kinh Thiên Thương Hội”.
Nghe được con số thiên phú yêu thú mà Vũ Thiên sở hữu vị tiền bối ấy có chút bất ngờ, nhưng vị tiền bối ấy lấy lại bình tĩnh rất nhanh hòa nhã mĩm cười hướng về hai người đạo:
“ Vậy để lão nhân ta dẫn đường cho hai vị tiểu hữu đến với Kinh Thiên Thương Hội”
Rất nhanh hai người cùng vị tiền bối ấy cũng đã sắp đến Kinh Thiên Thương Hội, trong lúc đi đến Kinh Thiên Thương Hội, Vũ Thiên cũng đã biết được lý do vì sao vị tiền bối ấy vội như vậy, bởi vì bảy ngày nữa Kinh Thiên Thương Hội sẽ có một cuộc đấu giá hội rất lớn tại Huyền Vũ Thành.
Sau khi đi đường thêm một lúc, thì ba người cũng đã tiến vào Kinh Thiên Thương Hội, ai gặp vị tiền bối ấy cũng cúi đầu chào và khẽ gọi:
“ La chấp sự”
Hai người cùng vị La chấp sự ấy bước vào giao dịch phòng, trong gian phòng này có hai vị lão nhân, là hai vị đánh giá sư của Kinh Thiên Thương Hội tại Huyền Vũ thành này.


La chấp sự hướng về Vũ Thiên đạo:
“ Lấy xác yêu thú của tiểu hữu ra đi, hai vị đây sẽ đánh giá và định giá cho tiểu hữu”
Làm theo lời của La chấp sự, Vũ Thiên bắt đầu từng đống từng đống đưa xác yêu thú từ trong không gian trữ vật của hệ thống ra giao dịch phòng, hai vị giám định sư chỉ liếc qua một cái rồi gật đầu thì La chấp sự đã thu đống xác yêu thú đó vào trong không gian pháp bảo của mình, rất nhanh trong không gian trữ vật của hệ thống đã trống rỗng.

Khi thấy Vũ Thiên đã dừng việc đưa xác thiên phú yêu thú từ không gian pháp khí ra ngoài một trong hai vị lão nhân đánh giá sư mở miệng đạo:
“ Một nghìn con nhất cấp yêu thú, một trăm con nhị cấp yêu thú, ba mươi tám con tam cấp yêu thú.

Tất cả xác yêu thú này Kinh Thiên Thương Hội định giá cho tiểu hữu là mười bốn vạn tám nghìn khối hạ phẩm linh thạch”.
La chấp sự rất nhanh lấy ra một chiếc nhẫn chữ vật đưa cho Vũ Thiên đạo:
“ Trong đây là mười bốn vạn tám nghìn khối hạ phẩm linh thạch, tiểu hữu có thể kiểm tra”
Nhận được nhẫn trữ vật từ La chấp sự Vũ Thiên cũng không có kiểm tra qua, ngay lập tức thu chiếc nhẫn ấy vào Vạn Thiên Châu.

Nhìn thấy hành động của Vũ Thiên, La chấp sự càng đánh giá cao hơn về người trẻ tuổi này.