Vô Hạn Phong Lưu

Vô Hạn Phong Lưu - Chương 41: Đến chơi nhà Ron




Cả hai vừa gõ cửa thì Ron đã xuất hiện với khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc lẫn vui mừng không thể che giấu được: “Harry! Thịnh! Hai cậu đến nhà mình chơi à? Thật không thể tin được! Làm sao hai cậu đến được đây?”

“Bọn mình đi xe buýt hiệp sĩ đến! Nào cậu không định mời bọn mình vào nhà sao? Mà quên nữa, mình nghĩ Harry sẽ ở lại chơi trong nhà cậu đến hết mùa hè này đấy!” – Trần Thịnh cười nói. Ron lúc này mới giật mình mời hai người bọn họ vào trong. Hiện tại vẫn còn là sáng sớm, cả nhà Ron đang định ăn sáng nên Ron mới có thể mở cửa nhanh như vậy.

Khỏi cần nói cả nhà họ kích động như thế nào khi chúa cứu thế Harry đến chơi. Lần này cộng thêm một thiên tài mới của giới phù thủy và nhà hảo tâm số một nữa. Tất nhiên là đang nói đến Trần Thịnh. Hắn làm từ thiện không giấu tên, kinh doanh cũng vậy, nên ai cũng biết rằng cậu nhóc cô nhi Ravenclaw 12 tuổi này đang làm mưa làm gió giới phù thủy Anh quốc. Gia đình Ron nhận được nhiều hỗ trợ từ quỹ từ thiện của Trần Thịnh nên bà Weasley hoàn toàn nhiệt tình hơn mức cần thiết với Trần Thịnh. Tất nhiên bà nội trợ này luôn nhiệt tình với các người bạn của Ron.

Là người chủ gia đình, ông Weasley cũng rất trịnh trọng cám ơn Trần Thịnh, ông còn khoe cho hắn chiếc vòng cổ của hắn tặng cho thành viên hội phượng hoàng. Bà Weasley lập tức làm thêm hai phần ăn sáng cho Trần Thịnh và Harry. Ron lập tức bắt chuyện với Harry về việc những lá thư của nó hoàn toàn không nhận được hồi âm. Còn Trần Thịnh cũng bắt đầu nói chuyện với hai thiên tài mua bán nhà Weasley: hai anh em sinh đôi, nói rõ ý định sẽ nhờ hai người đến quản lý cửa tiệm của hắn, bất kỳ khi nào hai người bọn họ sẵn sàng.

“Đến lúc đó, chúng ta sẽ hợp tác phát triển sản phẩm. Các ý tưởng về những món đồ giải trí của hai anh rất tốt, lúc đó chúng ta chắc chắn sẽ bán đắt. Hiện tại nếu như hai anh cần tài chính cho các thí nghiệm của mình, em sẵn sàng cung cấp cho hai anh.” – Trần Thịnh cùng hai anh em sinh đôi nước miếng tung tóe nói về các kế hoạch hợp tác kinh doanh của mình và hai người trong tương lai.

Có điều lúc này Trần Thịnh bị xao lãng. Ánh mắt của hắn thu hút về cô bé vừa từ trên lầu bước xuống, cô em út của nhà Weasley: Ginny Weasley. Tuy còn nhỏ nhưng mà cô bé cũng thật đáng yêu vô cùng, Trần Thịnh nghĩ thầm: “Xin lỗi nha Harry, vợ của cậu, anh cũng cướp luôn đi thôi. Dù sao hiện tại cũng đang cướp người yêu của cậu rồi!”.

Cô bé hiện tại ngoài Harry ra, càng thêm thần tượng Trần Thịnh vì những thành tích kinh người mà hắn đạt được trong mấy tháng hè ngắn ngủi vừa qua. Vậy nên khi vừa xuống nhà và nhìn thấy hai thần tượng của mình đều ngồi trong bàn ăn cùng gia đình, cô bé kinh hoàng mở to hai mắt. Trần Thịnh thấy cô bé có vẻ sắp ngất vì kinh động liền phóng một bùa chú an thần lên người cô bé để bình tĩnh cô nàng lại.

“Đây chắc là Ginny em gái Ron rồi. Đến cùng ăn sáng với mọi người không nào?” – Trần Thịnh cười hiền hỏi. Ginny, có vẻ đã bình tĩnh hơn nhiều nhờ bùa an thần của Trần Thịnh, lí nhí đáp: “Nhưng mà không đủ chỗ ngồi mà.”.

“Đó không là vấn đề!” – Trần Thịnh cười to đáp lời, bàn tay phất một cái, cái bàn ăn lập tức dài thêm ra, cùng xuất hiện thêm mấy cái ghế mới. Một màn này khiến cho những người đang dùng bữa kinh ngạc há hốc mồm. Không đũa phép thi pháp, phép biến hình cực kỳ thành thạo. “Không hổ danh là thiên tài mới của giới phù thủy nha Thịnh! Trình độ phép thuật của con khiến chú cũng thấy xấu hổ đó!” – Ông Weasley bất ngờ nói với Trần Thịnh.

Khiêm tốn vài câu, Trần Thịnh liền vỗ chiếc ghế bên cạnh hắn, ra hiệu Ginny đến ngồi xuống cùng mọi người dùng bữa. Cô bé lập tức ngoan ngoãn đi đến ngồi xuống bên cạnh Trần Thịnh. Hắn lại biến ra một bộ đồ ăn mới cực kỳ tinh mỹ cho cô bé, bắt đầu bắt chuyện với cô bé này. Ginny, hiện tại trong mắt toàn bộ là sung bái nhìn Trần Thịnh, vui vẻ và hưng phấn cùng hắn trò chuyện đủ thứ trên đời.

Bữa sáng cùng nhà Weasley kết thúc rất vui vẻ. Trần Thịnh nhìn thấy bà Weasley bận rộn dọn dẹp, liền việc nghĩa chẳng từ xắn tay áo lên nhảy vào phụ giúp, ông bà Weasley không cản được, bà Weasley đành chấp nhận cùng Trần Thịnh dọn dẹp.

Sau bữa sáng mọi người vui vẻ trò chuyện với nhau về chuyện Hogwarts, Trần Thịnh cùng ông Weasley nói chuyện rôn rả về Muggle. Hắn cùng ông đi xem chiếc xe hơi nhà Weasley, thậm chí còn đưa ra một số kiến nghị cải tiến nữa. Hai người thậm chí bắt tay nhau cùng làm một số cải tiến nho nhỏ.

“Chiếc xe yếu điểm là khả năng tích tụ và dự trữ ma lực vẫn còn thấp, như vậy sử dụng lâu sẽ không được, chẳng hạn khả năng tàng hình sẽ mất nếu dùng lâu hơn hai mươi phút.” – Trần Thịnh đánh giá – “Chúng ta nên cải tiến ma trận, như vậy sẽ tăng lớn tính năng của chiếc xe này. Ma trận này có lẽ con sẽ khắc được, nhưng cần một hai giờ. Chắc phải ở lại làm phiền ăn bữa cơm trưa với gia đình rồi.”.

“Chúng ta mong còn không được nữa là!” – ông Weasley nhiệt tình nói. Thế là cả hai người bỏ ra cả buổi sáng sửa chữa chiếc xe. Thành quả là toàn bộ tính năng chiếc xe tăng lên gấp đôi. Không gian bên trong Trần Thịnh cũng yểm bùa khiến nó càng rộng rãi thoải mái thêm, cả nhà Weasley ngồi chung xe cũng không quá chật chội nữa.

Xong việc này, Trần Thịnh lại quay vào trong bếp cùng bà Weasley làm bữa trưa. Lần này bà cũng không cản hắn nữa, đơn giản là biết không cản được. Trần Thịnh làm món tủ của hắn: cánh gà chiên nước mắm và xà lách trộn thịt xào. Món này hoàn toàn mới mẻ với cả nhà Weasley và Harry. Hắn được mọi người khen không dứt miệng vì món ngon này. Ginny nhìn hắn ánh mắt càng là chỉ có các ngôi sao nhỏ. Thật ra đây là món tủ hắn tự tin nhất. Kêu hắn làm mấy món khác, hắn bó tay ngay.

Ăn cơm trưa xong, Trần Thịnh chào tạm biệt gia đình Weasley. Trước khi rời đi, do thấy gia đình quá đông người, bà Weasley trong những ngày hè khi mọi người có mặt hầu như đông đủ không làm xuể việc nhà, Trần Thịnh gọi một con gia tinh đến, cho nó giúp gia đình Weasley. Ban đầu hai ông bà Weasley kịch liệt từ chối, gia tinh là tài sản cực kỳ có giá trị trong giới phù thủy mà hầu như chỉ có các quý tộc lâu đời mới sở hữu được. Vậy nên họ không dám nhận món quà quá lớn này của Trần Thịnh. Nhưng Trần Thịnh thuyết phục họ rằng hắn cũng không tặng, đây chỉ là cho mượn trong mấy tháng hè thôi để bà Weasley đỡ cực. Rốt cuộc họ cũng miễn cưỡng đáp ứng hắn. Mà hình tượng Trần Thịnh trong mắt gia đình Weasley hoàn toàn chính là sáng chói luôn.

“Không biết sau này mang con gái họ chạy mất họ lại nghĩ mình như thế nào nữa đây?” – Trần Thịnh nghĩ thầm trong bụng. Hắn leo lên xe buýt hiệp sĩ, trở về Hẻm Xéo. Sau khi mua một số vật dụng cần thiết cho việc tân trang cây chổi bay của mình, Trần Thịnh dùng bột Floo đến cửa tiệm của mình tại Hogsmade, rồi cưỡi Elize đã chờ sẵn về trường.

Cô nàng có vẻ hơi khó chịu vì Trần Thịnh bỏ đi hơn nửa ngày, dù sao hắn đã hứa là sẽ luôn mang cô theo bên người. Trần Thịnh phải khó khăn lắm mới an ủi được cô nàng. Hứa từ nay về sau, dù cho đi chiến đấu cũng sẽ mang nàng theo, lúc này mới dỗ cho cô nàng bạch kỳ mã này thõa mãn. Cũng từ đó, Trần Thịnh dù đi bất cứ đâu, làm bất kỳ chuyện gì, bên cạnh hắn luôn có các người yêu của hắn, bầu bạn với hắn. Số từ: 1581