Vô Hạn Đoàn Tàu

Chương 103: 103: Khối Rubik Công Nghệ Cao Mười Lăm




Về nhà, đi tắm, nằm lên giường.

Đầu óc Nhuế Nhất Hòa nảy ra rất nhiều suy nghĩ phức tạp, đây là lần đầu tiên cô để cho những suy nghĩ này không ngừng phân tán.



Nửa đêm cô lại từ từ điều chỉnh lại.

Trước khi vào phó bản có tổng cộng năm manh mối.



Ba yếu tố có liên quan trước hết đến bản chất của thế giới là:

Thứ nhất, thế giới Rubik là một thế giới ảo, nhưng cái chết trong đó cũng là cái chết thật.

Thứ hai, đội hộ vệ Lục Châu duy trì luật pháp và trật tự của thế giới.

Thứ ba, hãy làm tốt vai trò nhân vật của mình.



Những người có OOC trên 30 sẽ thu hút sự chú ý của đội hộ vệ; những người trên 45 sẽ trở thành trọng điểm quan sát; những người trên 60 sẽ bị đưa vào Lục Châu để thẩm vấn; những người trên 80 sẽ bị loại trực tiếp.

Sau khi vào phó bản các nguồn cung cấp manh mối then chốt theo thứ tự là:

Cô gái Thứ Ba sẽ cung cấp kiến thức.

Sự nỗ lực của người chơi Vương Dương Phàm.

Thông tin được tiết lộ từ những cuộc trò chuyện của đám người bị suy sụp.

Cô gái nói với Nhuế Nhất Hòa rằng con người là người ngoài tin cùng với sự xác nhận của mấy người suy sụp giúp Nhuế Nhất Hòa có thể chắc chắn rằng đúng là vào mười bốn năm trước đã có ngày tận thế.



Tuy nhiên, sự xuất hiện của người ngoài hành tinh là sai, chính Khối Rubik công nghệ cao đã mang lại ngày tận thế.

Có thể hình dung Khối Rubik công nghệ cao như một hệ thống trò chơi, trong thế giới thực nó treo lơ lửng trên bầu trời cao, cắm những cây sừng côn trùng vào cơ thể người để thu nhận sóng não, ép tất cả nhân loại đăng nhập vào một trò chơi 3D vô cùng chân thật, làm sai lệch ký ức và điều khiển họ.

Nhưng tinh thần và ý chí của nhân loại là những biến số khó nắm bắt.

Một số người đã chấp nhận việc trí nhớ của họ bị giả mạo.



Một số người có khả năng thích ứng kém với việc giả mạo trí nhớ và có thể dễ dàng phát hiện ra tính không thực của thế giới ảo.

Khối Rubik công nghệ cao liền để cho những người phục tùng nó chiến đấu với một nhóm nhỏ những người chống lại nó.



Chỉ có điều, trong con mắt của hầu hết mọi người thì nhóm người nhỏ bé đó bị Khối Rubik bóp méo thành ‘những giống loài dị biệt’ mà thôi.



Tại sao các giống loài dị biệt trông kỳ lạ như vậy? Vì vốn dĩ chúng là sản phẩm từ trí tưởng tượng của con người.

Từ đầu đến cuối chỉ có con người đánh với con người.

Con người sống trong thế giới ảo nhưng cũng đang sống trong thế giới thực.





Những chiếc ống hút dài được đưa vào cơ thể con người vừa hấp thụ năng lượng có ích cho Khối Rubik vừa cung cấp những chất duy trì sự sống vào cơ thể con người.

Tuy nhiên, Khối Rubik toàn năng trong thế giới ảo lại có ảnh hưởng hạn chế đến thế giới thực.



Đã nhiều năm qua không có đứa trẻ mới nào được sinh ra.



Khi tất cả những người trong thế giới thực chết vì tuổi già thì thế giới cũng sẽ bị hủy diệt theo.

Nhuế Nhất Hòa trở mình trên giường, nằm nghiêng đi.

Khối Rubik công nghệ cao chỉ thấy cái lợi trước mắt, đốn hết cây trong rừng mà không chú trọng bảo vệ môi trường sinh thái, không chú trọng phát triển bền vững.



Rõ ràng là nó dự định kết thúc lần này rồi mới tìm mục tiêu tiếp theo.

Nhưng nó có thể nhận được gì từ con người?



Câu trả lời cho chuyện này có lẽ sẽ có ở công ty Dreammaker Lục Châu, nếu có cơ hội thì cô muốn đến đó tham quan chuyên sâu về công ty này.

Hơn nữa, giá trị OOC mà người chơi cần chú ý hoàn toàn giống với bốn điểm giới hạn của mức độ suy sụp.



Khi Nhuế Nhất Hòa gặp Jack trong thư viện thì đã đoán được giá trị OOC và mức độ suy sụp về cơ bản là giống nhau.

Sau khi tham gia vào đội hộ vệ Nhuế Nhất Hòa lại phát hiện ra rằng giá trị OOC chính là chủ não của Khối Rubik trong thế giới ảo, nó sẽ tính toán logic hành vi của từng cư dân.



Các yếu tố bị số liệu hóa rất phức tạp, chẳng hạn như tính cách trời sinh, môi trường sinh hoạt, mọi thứ xung quanh, v.v.



Khối lập phương Rubik sử dụng số liệu hóa với mọi thứ để đo lường khả năng thích ứng của cư dân với thế giới ảo.

Những người có khả năng thích ứng cao có mức độ suy sụp thấp.

Những người có khả năng thích ứng thấp có mức độ suy sụp cao.

Trên đời nào không có cái gọi là trứng dị chủng, dù bị suy sụp cảm xúc cũng sẽ không nở ra trứng dị chủng mà người đó sẽ chỉ phát hiện ra mình đang ở trong thế giới ảo.



Khi một người phát hiện ra thế giới không có thật thì người đó có thể dùng lời nói, hành động, chữ viết, v.v.




để tác động đến những người xung quanh.



Đây là sự lây nhiễm mà đội hộ vệ sẵn sàng gϊếŧ chết ngay lập tức.

Khi đối đầu với kẻ thù, Khối Rubik thà gϊếŧ lầm còn hơn bỏ sót, nhưng thái độ của nó đối với đội hộ vệ Lục Châu lại rất tinh tế, rất thận trọng và cẩn thận.



Chỉ việc tuyển người mới đã phải vượt qua đủ loại cửa ải, còn cần các chuyên gia là con người và số liệu để đánh giá, cuối cùng mới là hoạt động tẩy não.





Hơn nữa, mỗi đội viên phải được tham vấn tâm lý thường xuyên, khoảng thời gian giữa hai lần tham vấn không được quá một tháng.

Đội hộ vệ là vũ khí mạnh nhất trong tay Khối lập phương Rubik.

Manh mối bốn: Cốt lõi của Khối Rubik nằm trong Lục Châu.

Giường của Nhuế Nhất Hòa dựa vào cửa sổ, cô có thể nhìn thấy tòa nhà cao ốc được chiếu đèn sáng choang.



Cô nghi ngờ bộ phận lõi được giấu trong tòa nhà tổng bộ của thứ vũ khí được công nhận là mạnh nhất, là nơi an toàn nhất trong Lục Châu.

Đáng tiếc là cô lại không biết bộ phận lõi là gì, có thể đó là một chiếc ghế, có thể là một chiếc cốc hoặc thậm chí là một người sống.

Cô phải tiếp tục cố gắng nếu bản thân cô muốn biết nhiều thêm.



Phải trổ hết tài năng trong đội hộ vệ để trở thành vũ khí không thể thiếu của Khối Rubik.

...

Lúc 7 giờ 15 phút sáng hai người đội hộ vệ xa lạ đến gõ cửa, nói với Nhuế Nhất Hòa đang ngái ngủ: "Mời cô đi theo chúng tôi."

Loại thái độ mời mọc này khiến người ta cảm thấy không tốt lắm!

Phản ứng đầu tiên của Nhuế Nhất Hòa là liên hệ với chú Mike, nhưng lại nhận được câu trả lời là không sao, cứ việc đi theo bọn họ.

"Họ sẽ đưa cháu đi đâu?"

Hai người vừa rồi còn không ngăn cản cô nói chuyện với chú Mike bây giờ lại có thái độ cưỡng chế, một trong số họ trực tiếp đóng máy truyền tin của cô và cắt đứt liên lạc giữa họ.



Nhuế Nhất Hòa chỉ kịp nghe chú Mike nói: "Tổng đội trưởng muốn gặp cháu..."

Sau đó có lẽ là lời khuyên nhủ cháu gái ví dụ như an ủi cô đừng sợ chẳng hạn.

Họ vừa gọi video call.




Rõ ràng là chú Mike đang ở trong văn phòng, ở đó còn có những người khác nữa.



Khi nói chuyện với Nhuế Nhất Hòa ông thường nhìn sang một bên dường như đang trưng cầu ý kiến.

Ai có thể dạy một đại đội trưởng nên làm thế nào?

Hơn nữa, những gì chú Mike nói không phải là ‘đi theo họ’, mà là ‘theo họ đến đây’.

Trong phòng làm việc còn có một người khác là tổng đội trưởng phải không?

Quả nhiên, Nhuế Nhất Hòa được đưa tới cửa văn phòng của chú Mike, hai người của đội hộ vệ mở cửa cho cô.





Hiển nhiên là họ sẽ không theo vào mà là đứng ở ngoài giữ cửa.

Thái độ phái người đến ‘mời’ cô đi không được là tốt lắm, chắc hẳn là đang nghi ngờ cô.



Ngay từ khoảnh khắc Vương Dương Phàm bị bắt thì Nhuế Nhất Hòa đã biết rằng mình sẽ bị nghi ngờ.



Không biết Vương Dương Phàm đã thú nhận điều gì? Nhưng chuyện kỳ lạ là tổng đội trưởng lại chọn gặp cô trong văn phòng của chú Mike.

Như thế là hy vọng rằng cô không nên quá lo lắng sao?

Nhuế Nhất Hòa bước vào văn phòng, không nhìn thấy ông chú tiện nghi Mike của mình đâu mà chỉ thấy một người đàn ông đứng đưa lưng về phía cô ở cạnh cửa sổ kiểu Pháp.



Cô chần chờ dừng lại, vừa mờ mịt vừa luống cuống.

Người này không giống như ông già cao tuổi cô đã tưởng tượng, nhìn bóng lưng thì thấy tổng đội trưởng trẻ tuổi đến kinh ngạc.

Bề ngoài cô gái mười chín tuổi trông có vẻ như đang khá bất an nhưng thực ra trong lòng lại đang suy nghĩ miên man: ‘Nếu người đàn ông quay này lại mà lại có nốt ruồi đỏ trên lông mày thì cô sẽ rất ngạc nhiên.



Đây sẽ là lần xuất hiện ngầu nhất của sứ giả dẫn đường, là kiểu sau này cũng không thể vượt qua.’

Tất nhiên điều này là không thể.

Nếu như sứ giả dẫn đường có thể sử dụng thân phận tổng đội trưởng thì người chơi có thể trực tiếp vượt quan trò chơi rồi.

Người đàn ông quay lưng lại.



Người này trẻ và đẹp trai, chắc chắn không quá ba mươi tuổi.



Mặc bộ đồ mang tính biểu tượng của đội hộ vệ, huân chương không gian trên ngực có họa tiết Lục Châu, sa mạc và mặt trời, mặt trăng, các vì sao.



Ánh mắt của anh ta quét qua khuôn mặt Nhuế Nhất Hòa, tay chỉ vào ghế sô pha: "Russell, ngồi xuống nói chuyện đi."

Nhuế Nhất Hòa bất an ngồi xuống, nhưng sự căng thẳng không thể giải thích được nhanh chóng biến mất trong im lặng.



Mặc dù tuổi đời còn trẻ và thời gian tham gia vào đội hộ vệ không lâu nhưng cô đã trở thành một đội viên có thể nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình về trạng thái tốt nhất.

"Xin hỏi, ngài tìm tôi có chuyện gì không?"

Tổng đội trưởng ngồi xuống ghế sô pha đối diện, ngả lưng thư thả.



Một hành động đơn giản là nhưng rất có sức đè ép.

"Đừng căng thẳng, tôi chỉ muốn trò chuyện với cô thôi."

Nhuế Nhất Hòa khó hiểu hỏi: "Trò chuyện?"

"Phải, trò chuyện, rất nhiều người mới đều nói chuyện với tôi.




Thỉnh thoảng tôi sẽ làm bác sĩ tâm lý, ngồi trong phòng tư vấn lắng nghe các đội viên nói ra tiếng lòng.



Dù chưa có chứng chỉ nhưng trình độ chuyên môn của tôi không kém hơn bất kỳ bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp nào.”



"Vậy…"

Nhuế Nhất Hòa khẽ cắn môi dưới: "Mỗi người mới trò chuyện với ngài đều có năng lực đặc biệt sao?"

"Không, cô là người đầu tiên."

Tổng đội trưởng trẻ tuổi có một đôi mắt trời sinh đã biết cười, nếu anh ta muốn thì sẽ rất dễ dàng khiến người ta sinh thiện cảm với mình.

Nhuế Nhất Hòa trầm mặc nhìn anh ta, một hồi lâu sau mới nghẹn ra một câu: "Xin lỗi, tôi không quen tán gẫu với người khác.



Bầu không khí bây giờ khiến tôi cảm thấy hơi xấu hổ, hoàn toàn không biết nên nói gì."

"Theo những gì tôi biết về cô thì quả thực cô đúng là một cô gái như vậy."

Tổng đội trưởng bị sự trung thực của cô chọc cười: "Vậy thì tôi sẽ hỏi tùy tiện thôi nhé.



Đầu tiên là một vấn đề rất cũ nhé.



Vì sao cô muốn trở thành đội viên đội hộ vệ?"

"Tôi muốn cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn." Nhuế Nhất Hòa cân nhắc rồi nói.

Tổng đội trưởng: "Câu trả lời này quá xa vời và mơ hồ."

"Tôi không muốn một cuộc sống giả tưởng, tôi mong có thể chạm đến sự chân thực...!Tôi không thể nói rõ, tôi chỉ cảm thấy những ngày tháng trước kia không có ý nghĩa gì.



Quá bình thản, quá nhàm chán, tôi khao khát một điều gì đó khác biệt và thú vị hơn trong cuộc sống."

Nhuế Nhất Hòa nói lộn xộn nên đỏ bừng mặt vì xấu hổ.

Tổng đội trưởng: "Trở thành một thành viên đội hộ vệ có làm cho cuộc sống của cô ý nghĩa hơn không?"

Nhuế Nhất Hòa: "Ừm, tôi cảm thấy mình không còn nhẹ nhàng nữa.



Bây giờ mỗi ngày tôi đều không sống uổng phí, tôi biết mình đang làm đúng."

"Ồ." Tổng đội trưởng cười khẽ, từ chối cho ý kiến, bỗng nhiên nói: "Phạm nhân bị bắt ngày hôm kia, Vương Dương Phàm, cô có còn nhớ người đó không?”

Nhuế Nhất Hòa gật đầu: "Ông ta có một đôi mắt đỏ."

"Đây là khả năng đặc biệt của ông ta.



Cô có biết ông ta làm thế nào để có được khả năng đặc biệt đó không?"

Tổng đội trưởng rất thích đặt câu hỏi, mỗi lần đưa ra một câu hỏi thì sau đó anh ta đều dán chặt mắt vào người trả lời câu hỏi.



Có vẻ như anh ta muốn nhận được câu trả lời thực sự từ nét mặt của người kia.

Nhuế Nhất Hòa lắc đầu.

Tổng đội trưởng nghiêng người về phía trước, giống như một vòng xoáy nhỏ trong đôi mắt có hình dạng hoàn mỹ của anh ta, muốn hút ý thức của Nhuế Nhất Hòa vào đó.

"Vào một buổi sáng sáu ngày trước ông ta thức dậy từ trên giường và phát hiện ra rằng mình đã có được một khả năng đặc biệt gọi là ‘Tả Luân Nhãn’.



Còn cô thì sao? Russell, cô phát hiện ra mình có khả năng đặc biệt khi nào?".