Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vô Địch Tiên Đế

Chương 51 : Hồi kết trận chiến cuối cùng ( thượng )




Chương 51 : Hồi kết , trận chiến cuối cùng ( thượng )

Sáng sớm măt trời đã chói chang ánh nắng chiếu gọi tại cái này thôn xóm ngay tại một cái đầm đầy nước này có hai thân ảnh lớn nhỏ đang lam động tác tựa như câu cá một dạng sắc mặt bọn họ trông có vẻ rất vui

Bụp !!

Một cái này tiểu ngư màu trắng đốm đen bị tên tráng hán câu lên bờ nhảy đành đạch liên tục sau đó vội vã cất vào cái này túi đựng

'' Aaa ! phụ thân dính cá rồi . hoan hô ! Phụ thân hay quá ! '' Tiểu thí hài này khi thấy phụ thân mình câu dính cả nhảy cả người lên la to dùng ánh mắt vẻ sùng bái nhìn về phía cái này tráng hán khoảng ba mươi tuổi

'' Ha ha ! Thiên nhi thấy thế nào ? phụ thân ngươi giỏi không ?! '' Tên tráng hán này phá lên cười to sau đó bế cái này tiểu thí hài sờ lên đầu hỏi nhìn về phía cái này tiểu thí hài ánh mắt rất nuông chiều yêu thương

'' Hì hì phụ thân của Thiên nhi giỏi nhất ! Ngươi làm gì cũng giỏi hết a '' Tiểu thí hài này dáng vẻ sùng bái càng nồng đậm hơn phụ thân hắn lúc nào làm gì cũng giỏi không biết sau này bản thân có được như hắn không nghĩ đến đây khuôn mặt đáng yêu ũ rũ xuống chán nản hiện lên trên khuôn mặt

'' Làm sao Thiên nhi ! Ngươi cũng muôn câu được cá sao ?! '' Cái này tráng hán khi nhìn về tiểu thí hài nét mặt chán nản hắn cũng minh bạch cái này trẻ nhỏ khi nhìn thấy người lớn giỏi sẽ bắt chước theo làm nhưng mà là do hắn quá giỏi chuyện gì cũng làm được khiến cho cái này tiểu thí hài sinh ra chán nản

Cũng phải những việc trong cái này thôn xóm hắn đều làm được hết mà còn phi thường tốt, sắn yêu thú trồng trọt chăn nuôi làm mấy cái công cụ ....

Không chỉ riêng tiểu thí hài này ngay cả trong thôn xóm trẻ em đều súng bái hắn lúc nào cũng thề trong lòng lớn lên sẽ cố gắng làm được dù chỉ một vài việc nhỏ nhặt ...

'' Ta cũng muốn được như ngươi nhưng lại sợ không làm gì được ?! '' Thiên nhi cái này tiểu thí hài khi nghe phụ thân hỏi cũng mắt sáng lên định thử câu cá nhưng lại nghĩ gì đó tâm tình hạ xuống chán nản

'' Không sợ ! Thiên nhi của ta trước giờ luôn giỏi nhất ! Sau này ngươi cũng sẽ giỏi hơn ta ''



'' phụ thân nói xem Thiên nhi phải làm gì để giỏi như ngươi ?! '' Tiểu thí hài này ánh mắt đáng thương nhìn về phía cái này tráng hán Lục Ma

'' Ha ha ! Chỉ cần ngươi cầm cái này sợi dây chuyền trong lòng mặc niệm ! Thiên nhi sẽ làm được .... Thiên nhi là giỏi nhất ! '' Tráng hán này từ trong cái này lồng ngực lấy ra sợi dây chuyền ngọc bích màu xanh sau đó đeo lên tiểu thí hài cổ sau đó nói

'' Ta chỉ cần mặc niệm là có thể làm được như phụ thân a '' Tiểu thí hài này nhìn cái này sợi dây chuyền mắt sáng lên nhìn về phía hồ nước như muốn câu sạch cái hồ cá này lên

'' Tốt lắm Thiên nhi ! Ngươi thử xem chắc chắn sẽ làm được ! '' Lục Ma mỉm cười hài lòng sau đó đứng sang một bên nhìn về tiểu thí hài

Thời gian cứ thế dần trôi qua tiểu thí hài này đã thấm mệt nhưng vẫn không câu được một con tiểu ngư nào nhưng cái này tiểu thí hài vẫn chưa từ bỏ trong lòng luôn mặc niệm mình sẽ làm được ...

Bụp !!

'' Nhanh lên Thiên nhi ! mau kéo lên ! '' Lục Ma kiên nhẫn đứng bên cạnh khi thấy tiểu thí hài này câu đươc cá vội vã chạy lại giúp sức kéo lên

Sau khoảng thời gian trôi qua cái này tiểu thí hài đã thành công câu được một con tiểu ngư màu nâu xạm dài khoảng hai ba gang tay

'' Hì ... hì ! phụ thân ta làm được rồi ! ta làm được rồi ! '' Thiên nhi tiểu thí hài này chạy xung quanh hét to lên muộn phiền khi nãy đều đã trôi đi hết tâm tình hẳn vui sướng đồng dạng

'' Được rồi ! Thiên nhi của ta giỏi nhất ! '' Bế cái này tiểu thí hài lên sờ cái đầu nét mặt yêu thương chiều chuộng sau đó hắn lại nhìn về tiểu thí hài nhẹ nhàng nói



'' Trong cuộc sống ngươi nên nhớ cái này ba điều ! Thứ nhất là ngươi phải kiên nhẫn ! Thứ nhì là phải tin vào bản thân mình ! Thứ ba là đừng bao giờ thấy người khác giỏi hơn mà đem bản thân ra so sánh ! '' Hắn nhẹ nhàng nói thanh âm truyền đến tai tiểu hài tử nhưng cái này tiểu hài tử hiểu một tí nhưng có vài câu mờ mịt không hiểu

'' Phụ thân tại sao lại không được so sánh ?! '' Thiên nhi tiểu hài tử này mờ mịt hỏi lên phụ thân mình

'' Ha .. ha ! Sau này ngươi lớn lên sẽ hiểu ! Đến trưa rồi nên về thôi mẫu thân ngươi để nàng chờ sẽ lo lắng a ''

Cứ thế hai thân ảnh lớn nhỏ cười đùa vui vẻ biến mất tại cái này đầm đầy nước trong xanh

...

'' Hừ ! dân đen không biết sống c·hết ! dám hướng đại ca xuất thủ '' Một cái này tráng hán trên mặt vết sẹo khi thấy một tên dân đen thôn dân dám hướng đại ca xuất thủ lạnh rên một tiếng bộc phát tu vi kiếm đồ nhị trọng thiên ra sau đó cầm đao hướng về phía trước chém tới

Phốc !!

Một đao sắc bén mang theo toàn lực của tên tráng hán mặt sẹo này đâm thẳng vào yết hầu của tên thôn dân tráng hán một cột máu kéo dài thân thể hắn bị chia ra làm đôi huyết nhục nội tạng bay tứ tung c·hết không toàn thây

'' Không ! Cương sư đệ aaa .... ! Ta liều mạng với các ngươi '' Thấy cái này sư đệ c·hết trước mắt mình một tên sư huynh nhịn không được hét lên nhào lên liều mạng

'' Sư huynh cứ thế này sợ là không ổn ! '' Một tên sư đệ nói nhỏ vào tai của tên đại hán đang ngồi hưởng thụ trên ghế hăn cảm thấy tên sư huynh này không đáng tin tí nào bang chủ căn dặn phải làm nhanh gọn lẹ mà tên này tựa như đi chơi một dạng a ngươi không muốn sống nữa thì để bọn ta sống ta còn đang yêu đời đây ...

'' Phụt ! Mau lên ... các ngươi trói những tên dân đen này lại cho ta ! '' Tên tráng hán này đang hưởng thụ vui vẻ nhìn cuộc vui nhưng khi nghe tên sư đệ này nhắc mới nhớ chính sự mồ hôi tuôn ra như mưa hắn bắn người ra khỏi ghế hét lên ra lệnh những tên sư đệ này

Hắn trong đời sợ nhất là tên bang chủ trời đánh kia a, sợ đến nỗi lúc nào ngủ cũng mơ thấy tên này đem hắn ra xử trảm



Ầmm !!

Mấy chục người bộc phát ra cổ khí thế tà ác trấn nh·iếp khiến trong lòng những thôn dan định liều mạng này không nhúc nhích được hai chân đang run mạnh

'' Nếu các ngươi không sợ thân nhân mình c·hết thì cứ hướng ta xuát thủ đi ! '' Tên tráng hán thủ lĩnh này đi ra phía trước nhìn về phía những cái này thôn dân đang sợ hãi đi thẳng vào vấn đề không dài dòng bang chủ chỉ cho bọn hắn đúng ba ngày ít ỏi hắn cũng muốn xin thêm vài ngày nhưng lại không dám ....

Hắn còn yêu cái mạng của mình a !!

'' Các ngươi tại sao bắt thân nhân bọn ta ?! Tiên nhân các ngươi hẳn phải có mục đích mới làm như thế ?! '' Ở trong lòng bọn hắn những người này không khác gì tiên nhân bọn họ thế nhưng biết những cái này tiên nhân người bắt thân nhân bọn họ phải có mục đích không ai rảnh đi quan tâm cái này phàm nhân như bọn họ

'' Chậc chậc ! Các ngươi thông minh ! Bang chủ sai bọn ta đi bắt thân nhân các ngươi chỉ với mục đích thu về dưới trướng của hắn ! '' Tên đại ca tráng hán này gật đầu tán thưởng cũng không giở giọng điệu khinh thường nữa hắn chỉ muốn cho mau xong cái việc này rồi an hưởng sống qua từng ngày thôi

'' Tại sao các ngươi lại g·iết bọn họ ?! nhìn kĩ đi, cái này cảnh tượng là các ngươi làm ! ''

'' Đúng thế tại sao các ngươi g·iết phụ thân ta aaa ! ta hận các ngươi !

'' Cho ta một lời giải thích nếu không cho dù có c·hết ta vẫn liều mạng aaa ! ''

Một vài tên có thân nhân bị c·hết gào to lên không sợ dù có c·hết bọn họ vẫn c·hết chung với người thân của mình những người kia im lặng đa số bọn họ có thân nhân b·ị b·ắt hoặc muốn trà trộn vào cái này bang phái tìm cơ hội trả thù

'' Cái này ! Đại ca ngươi càng làm rối thêm a ! Biết bao giờ mới xong cái thôn này phía trước còn vài chục cái thôn xóm khác nếu cứ kéo dài như thế ba ngày chắc chắn không đủ ! '' Hắn l·àm t·ình hình càng rối thêm khiên những tên sư đệ nhịn không được nhắc nhở trong lòng gào thét tại sao bang chủ lại nhận tên não tàn này gia nhập đi theo hắn có ngày c·hết không hay biết gì

'' Xin lỗi sư đệ! ta lần đầu làm việc này nên hơi rắc rối tí ! '' Hắn gãi gãi cái đầu của mình lúng ta lúng túng trong lòng càng hận tên bang chủ chọn ai khác không được sao cứ nhắm hắn mà chọn ta trước giờ chỉ biết đánh đấm mấy cái này ta chịu thua