Chương 45 : Vòng lặp luân hồi ( thượng )
'' Ha .... ha !! Tốt !! Tốt một câu trừ hại cho dân !! Thật nực cười !! Các ngươi đừng trước mặt bản vương diễn trò hề !! ''
Lục ma sau khi nghe lão già phun châm ngôn không khỏi phá lên cười to thanh âm vang vọng cả ngọn núi chọc trời này g
'' Lục ma đầu !! có gì đáng để ngươi phải cười ?!! ''
Lão già có phong thái tiên nhân này nghe Lục ma nói sắc mặt hắn trầm lại hắn mở miệng nói
'' Ha ... ha !! Các ngươi không biết ... Các ngươi không biết !! '' Hắn cười lên trong ánh mặt mang theo đầy trào phúng khinh miệt
''đừng bao giờ trước mặt bản vương diễn trò ngụy quân tử !! Các ngươi không xứng để bản vương để ý đến !! ''
Những ngươi khác khi nghe Lục ma nói bọn hắn giận tím cả người nhưng không dám xuất thủ chỉ cố nhịn nhục bọn hắn nhỉn ma đầu này vớii ánh mắt ăn tươi nuốt sống
'' Ha ... ha !! Lục ma ngươi rất có khí phách !! Nếu ngươi đã biết thì lão phu không dám giấu gì !! Cho lão phu mạo mụi hỏi một câu ''
'' Chúng ta nước sông không phạm nước giếng !! Tại sao ngươi còn hướng bọn ta xuất thủ ?!! Đừng nói Lục ma ngươi cũng trừ hại cho dân nha ?!! '' Lão già tiên nhân này nét mặt hắn ôn hòa nhưng giọng điệu hắn lại tràn đầy mỉa mai
'' Các ngươi muốn biết '' Lục ma lạnh nhạt mở miệng nói
'' Xin thỉnh giảng '' Lão già này chắp tay thái độ cung kính hắn thật sự rất muốn biết trước kia tên ma đầu này không bao giờ quản chuyện bọn hắn nhưng không biết khoảng thời gian này Lục ma cứ hướng bọn hắn g·iết liên tục
'' Tốt !! Nếu các ngươi muốn biết thì .. '' Hắn ánh mắt bình tĩnh nhìn lão già đang mong đợi câu trả lời từ hắn
'' Thì , !!! Thì xuống địa ngục mà hỏi !! ''
'' Hắc phong ma pháp !! Sát chiêu !! Thiên địa diệt tuyệt !!
Hăn gào thét lên thanh đao trực tiếp đâm vào tim mình từng luồng hắc vụ cao vài chục trượng từ trong thân thể hắn tràn ra tỏa trong hư không một cỗ khí thế tựa như muốn thiên địa tan biến dồn dập đến như muốn xé tản mảnh thiên địa này, cuồng phong bắt đầu nổi lên
'' Không tốt !! Lui ... Lui mau !! Hắn muốn kéo theo chúng ta c·hết cùng '' Lão già rống to sau đó dùng hết bản năng mẹ đẻ điên cuồng phá không chạy đi hận không mọc thêm hai chân mà chạy
Những người khác khi thấy tên Lục ma trực tiếp đâm vào tim mình bọn hắn cũng một mặt mộng bức không hiểu gì nhưng khi nghe lão già hét lên thì điên cuồng tản ra đạp lên nhau mà chạy huyết nhục văng tung tóe cả lên
'' Ha .. Ha !! Các ngươi muốn chạy !! bây giờ đã không kịp !! để mạng lại đi '' không để ý đến v·ết t·hương nơi tim mình hắn cười to liên tục
Nhất tướng công thành vạn cốt khô
Tiên lộ gian nguy vô bờ bến
Nhân thế muốn cản bước ta thành đạo
Chém tận thiên hạ bất thu đao
..................
Ầm !!
Ầm !!
Cuồng phong gào thét mặt đất chấn động ầm ầm thân thể tên Lục ma bắt đầu nứt ra từng luồng hắc khí điên cuồng tràn ra từ cơ thể hắn bao trùm cả ngọn núi
'' Không !! Không dừng lại đi !! dừng lại !! aaaaaaa !! ''
Bản thể tên Lục ma bên ngoài điên cuồng gào thét lệ rơi chảy liên tục hắn bây giờ như con nai nhỏ tội nghiệp gào thét hướng về v·ụ n·ổ chạy tới nhưng có vật vô hình nào đó cản bước hắn lại hắn chỉ gào thét vô lực nhìn mảnh phế tích trước mặt
'' Không !! Là ta sai rồi !! ta sai rồi !! ''
Hắn hư nhược nằm dưới mặt đất khóc lớn hắn thật sự bất lục hối hận nếu ngày đấy hắn đừng tham lam bảo vật thì bây giờ kết cục đã không như thế
nước mắt cứ chảy liên tục hắn mệt mỏi nằm dài trên mặt đất cùng lực kiệt siết chặt bấu vào đôi tay mình
'' Lục huynh !! Huynh làm sao giửa đêm khóc như tiểu thí hài thế !! Coi chừng đánh thức hài nhi dậy !!
Một giọng nói thanh thúy nhẹ nhàng ôn nhu truyền đến Lục ma sắc mặt kinh ngạc lau đi nước mắt ngước lên nhìn
Trong một căn phòng xung quanh lợp đầy mái tranh thỉnh thoảng có vài lỗ đục to nhỏ hẳn là một gia đình nghèo
Ánh trăng chiếu gọi vào căn nhà mái tranh đơn sơ giản dị này một thân ảnh mỹ phụ diện mạo khá xinh đẹp băng thanh ngọc khiết nàng đang tựa vào ánh đèn dầu may vá áo trên giường một trung niên đại hán khoảng 30 tuổi đang nằm trên giường khóc liên tục kế bên hắn một tiểu thí hài 6 7 tuổi đang si mê ngủ nét mặt tươi cười hẳn đang mơ một mông đẹp
'' Dung nhi !! Là nàng sao ?!! !! '' Tên đại hán này kinh ngạc một lúc sau đó lau đi nước mắt mình thỉnh thoảng dụi dụi đôi mắt sợ đây là ảo giác hắn nghi ngờ hỏi về phía nàng
'' Là ta đây mà ?!! Huynh hôm nay sao lạ thế !!? Tự nhiên khóc thút thít như con nít !! Làm ta sợ một hồi '' Thiếu phụ ngừng may vá chạy đến giường sắc mặt nàng lo lắng hỏi trượng phu mình thấy hắn hôm nay biểu hiện rất khác với thường ngày
'' Không !! Không có gì !! Là ta nằm mơ thôi !! khuya rồi nàng cũng nên ngủ đi !! '' Trung niên đại hán này vội tỉnh ngộ sau đó giục thể tử mình đi ngủ sắc trời không còn sớm
'' Vâng !! Huynh cứ yên tâm ngủ !! Ta vá xong áo sẽ ngủ ngay !! '' Thiếu phụ này thấy trượng phu mình không sao mới thở phào nhẹ nhõm nàng cố an ủi hắn ngủ còn nàng tiếp tục may vá
'' Được rồi !! Ta hôm nay hơi mệt nên ngủ trước !! nàng nhớ vá xong rồi ngủ a '' Nam nhi không câu nệ tiểu tiết hắn cảm thấy thân thể mình khá mệt mỏi nhắc nhở cho thê tử vài câu xong lăn đùng ra ngủ
Thiếu phụ mỉm cười ôn nhu nhìn trượng phu một lát sau đó lại tiếp tục ngồi tựa vào ghế may vá mọi thứ trở nên yên tĩnh trước màn đêm đầy cô độc
Sáng hôm sau
Tia nắng ban mai chiếu gọi xuống mảnh rừng um sùm cây cỏ những giọt sương còn lắng đọng trên những phiến lá bắt đầu trượt dài xuống mặt đất tạo thành một màn hơi nược bảy sắc màu khá đẹp một phong cảnh đầy thơ mộng vào sáng sớm
Tại một thôn xóm nhỏ vài chục căn nhà tranh lớn nhỏ xen lẫn nhau phía dưới một mảnh nhộn nhịp của những thôn dân bắt đầu ngày mới trẻ con chạy vui đùa tấp nập từ trai đến gái già trẻ đang vội vã làm việc cho ngày mới
'' Phụ thân !! Phụ thân ngươi cõng ta đi chơi nha !! '' Một tiểu thí hài khuôn mặt khá đáng yêu đang lắc tay một tên đại hán với vẻ mặt đầy mong đợi
'' Được rồi thiên nhi !! Ngươi lớn rồi không còn là tiểu thí hài !! Để phụ thân ngươi còn làm việc nữa
Một mỹ phụ đẹp động lòng người khí chất thanh băng ngọc khiết nàng từ từ trong căn nhà đi đến bế đứa bé lên nhéo vào mặt khiển trách
'' Dung nhi nàng đừng khó khăn thế !! Thiên nhi hắn còn nhỏ nên chơi đùa một chút cho tốt !! ''
Đại hán này sờ vào đầu đứa nhỏ sau đó nhìn về thê tử mình nhẹ giọng nói
'' Ta mới không còn nhỏ đây !! ta muốn lớn lên để săn yêu thú !! Ta muốn bảo vệ phụ thân mẫu thân " Tiểu thí hài này quơ tay múa chân không muốn người khác nói hắn con nít a
'' Ha..ha !! Ngươi đấy nghe ai nói mà bắt chước theo ?! Muốn săn yêu thú không phải nói là làm được rất nguy hiểm nha !! Thế nào sợ không hả '' Đại hán này phá lên cười sao đó búng vào trán tiểu thí hài
'' Uiii !! Phụ thân làm ta đau a !! '' Tiểu thí hài này bịn trán bĩu môi nói nhưng sau đó nghĩ gì đó mắt sáng rực lên
'' Mụ mụ nói ta sau này lớn lên sẽ trở thành nam nhi mạnh mẽ nha !!! Hì .. hì !! Lúc đó ta sẽ tha hồ săn yêu thú !! Gìa đình chúng ta sẽ không đói nữa ''
'' Được rồi .. được rồi !! Thiên nhi của ta là nhất '' Mỹ phụ này vuốt ve tiểu thí hài sau đó nhìn về trượng phu của mình nói
'' Lục huynh hôm nay ngươi săn yêu thú nên cẩn thận !! Ta nghe trưởng thôn nói gần đây xuất hiện vài tên cường đạo quanh quẩn trong rừng '' Nàng sắc mặt lo lắng nhìn về phía trượng phu minh nếu có lựa chọn nàng sẽ không để hắn đi
'' Nàng yên tâm !! Ta nhất định cẩn thận !! cho dù gặp bọn hắn ta cũng có đường chạy !! '' Đại hán này an ủi thê tử mình nhìn về phía nàng với nét mặt yêu thương
Nhất thời bầu không khí xung quanh khá yên tĩnh nhưng lại chứa đầy sự hạnh phúc
'' Cũng không còn sớm !! Ta đi đây '' Đại hán này nhìn về thê tử mình một lát sau đó mang cung tên trên vai hướng trung tâm thôn xóm đi đến.
———————
P/s : Cho các bác không hiểu : Đoạn này là tên nhân vật phụ nghịch ngu tự hố chính mình