Chương 12 : Nổi tiếng
Lúc này Dương Trần đã mệt mỏi về đến căn phòng của mình nhìn cơ thể mình thuơng thế cũng khá nặng hắn lẩm bẩm nói.
“ Cái này nội thương không cách nào chữa khỏi bây giờ được ! Chỉ mong vài ngày sau không có phiền phức nào tìm đến cửa nếu không ta cũng đành chịu ”
Dương Trần thở dài một cái hắn thật sự bây giờ là phàm nhân chân chính chỉ mạnh hơn một tí nếu có phiền phức nào tìm đến hắn cũng chỉ biết chạy trốn chứ không làm gì được hoặc để người ta chà đạp.
Thế nhưng hắn không phải loại người não tàn chỉ cần đánh hơi được một tí nguy hiểm là hắn chạy ngay.
Ngáp dài một cái hắn lăn đùng ra ngủ có làm sao thì để ngày mai tính.
Sáng hôm sau.
Tại thiên kiếm tông lúc này.
“ Ta cho nguơi đi điều tra kết quả thế nào ? tìm được tung tích kẻ đó chưa ”
Một tên trung niên sắc mặt đạm mạc nâng chung trà thưởng thức nói hắn là Hi Hoàng phụ thân Hi linh ngày hôm qua xảy ra sự tình như thế khiến hắn rất tức giận.
“ Bẩm tông chủ thuộc hạ đã điều tra hôm qua Tống trưởng lão bị trộm gần hết số linh dược hắn truy đuổi nhưng tên đạo tặc này mặc dù là kiếm giả nhưng nắm giữ thân pháp khá nhanh bọn hắn mất dấu vết ! Nếu thuộc hạ không sai là tên đạo trộm này hướng tiểu thư xuất thủ !” Một tên mặc đồ đen chắp tay cung kính nói.
Rầm !!
“ Hừ !! Đã trộm ta linh dược còn hướng ta nữ nhi xuất thủ ! Coi ta cái này tông chủ để đâu ” Hắn gầm thét đập mạnh khiến cái này nghị sự đường muốn sụp đổ tên mặc đồ đen lúc này không khá hơn là bao nhiêu.
“ Người truyền luyện xuống Tống trưởng lão ! bắt hắn làm bằng cách nào ta cần không biết nhưng chiều nay phải cho ta câu trả lời đúng đắn còn không hắn tự lăn ra khỏi tông môn này ”
Hắn hừ lạnh phất tay áo rời đi trong lòng tức giận không thể nhịn xuống được một tên kiếm giả mà để tông môn loạn đến thành dạng này nếu cái này tin tức truyền đến tai những lão già kia coi như hắn đào cái hố cũng không hết bị người ta cười nhạo.
Tên mặc đồ đen này mặt đầy mồ hôi trong lòng gào thét lôi mười tám đời tổ tông tên đạo tặc ra chửi một lần tên này ngu thế tông môn nữ nhân nhiều như thế lại đi không làm thế mà cứ ngay nữ nhi của tông chủ mà làm giờ khiến ta cực khổ đây này.
lúc này Dương Trần đang tắm rửa chuẩn bị làm việc vì hắn b·ị t·hương nặng nên hắn chỉ muốn làm cho xong rồi về ngủ.
Như thường ngày hai tên huynh đệ đến rủ hắn nhưng lúc này Lý la mặt hớn hở khoa tay múa chân nói.
“ Dương huynh đệ ta nói cái này cho ngươi biết hắc .... hắc ta hôm qua thế mà tự nhiên hấp thu được linh khí ! Ngươi đoán khi nào ta tu vi đến kiếm đồ nhị trọng thiên ?! ”
Hắn tối hôm qua cảm nhận được linh khí truyền vào cơ thể mình mặt mày hớn hở đi tìm Dương Trần để khoe nhưng lại không thấy hắn đâu hắn đành lủi thủi đi tìm Đoạn đức để khoe nhưng tên này cũng đồng dạng như tên tiểu bạch kiểm kia khiến tâm tình hắn khá bực bội.
“ Ha .. Ha ! Lý huynh đệ thế mà đã hấp thu được linh khí ! Để ta đoán xem không đến một tuần ngươi sẽ đạt đến kiếm đồ nhị trọng thiên ” Hắn giả vờ cười to một cái sau đó đoán gà đoán vịt cho có.
Trong lòng thở dài có một cái tiểu cảnh giới nho nhỏ cũng đáng để ngươi vui sao chỉ cần có công pháp hấp thu linh khí cho dù phế vật cũng tu luyện được.
Tuổi trẻ thường chưa trải sự đời ! Đáng suy ngẫm a .
“ huynh đệ ngươi đừng quá coi thường ta hắc hắc không đến ba ngày là ta tu vi đạt đến kiếm đồ nhị trọng thiên khi ta vào ngoại môn tu luyện ba huynh đệ chúng ta ít khi gặp nhau tranh thủ hôm nay không say không về ”
Lý La nhịn không được cười to liên tục hắn sắp thành rồng nên tâm tình sung sướng hẳn mà Đoạn Đức mặt xạm lại hơi chán nản không nói gì.
“ tên mập mập ngươi sao thế ?! Sẵn có huynh đệ ở đây ngươi nói xem ? Tu luyện thế nào rồi ” Nhìn cái này thân ảnh mập mập nét mặt chán nản, Dương Trần mờ mịt hỏi.
“ Ta thế nhưng cũng như hắn đồng dạng tu luyện thế mà lại tụt hắn phía sau ?! Ta thật sự không muốn tu luyện ”
Đoạn Đức cái này chán nản âm thanh truyền đến hai nguời nhìn tên Lý La trang bức khiến trong lòng hắn phi thường khó chịu không muốn tiếp tục tu luyện nữa.
“ Đoạn Đức huynh đệ ngươi đừng vội như thế ! mỗi người có tư chất khác nhau ngươi thua ta có một tí thôi, biết đâu tối nay người lại hấp thu được linh khí thì sao ?! không chừng sao này tư chất ngươi còn tốt hơn cả ta ”
Lý La vỗ vỗ vai trấn an hắn nhưng trong lòng sung sướng phải biết cho ngươi tức c·hết a ngày nào cũng bắt nạt ta giờ thì người còn mặt mũi nào nữa.
“ Đúng như vậy là ngươi không hẳn tư chất phế vật chỉ là không được tư chất tốt thôi ! Dục tốc thì bất đạt chỉ cần ngươi cố rắng thì sẽ có thành tựu ” Nhìn cái này hậu bối người chán nản Duơng Trần cũng không đành lòng nên khuyên nhủ vài câu.
“ thôi được rồi ta đây mới không chấp nhặt với các ngươi đi thôi kẻo trễ lại bị phạt ”
Ba người vai kề vai bắt đầu đi đến nhận công cụ.
...
Ba người đi đến cái này kho vật liệu nhận công cụ nhưng lại nghe những tên tạp dịch xì xào bàn tán.
“ Các ngươi biết gì không ? tối hôm qua tên đạo tặc ấy đã trở lại, các ngươi biết hắn làm chuyện động trời gì không ? ”
“ Cái gì ! tên đạo tặc ấy thế mà dám quay lại những truởng lão có bắt đuợc hắn không ?! Hay để hắn chuồn đi như lần trước ”
“ Xì ! Ta cũng chỉ là tạp dịch thôi làm gì biết nhiều chuyện như thế ! sáng nay ta đi ngang qua đồng dạng thấy những tên trưởng lão hét lên liên tục giận tím cả người xanh xao cả mặt nhìn mà thấy thương giùm bọn hắn ”
” Cái này chứng tỏ tên này trộm gần như hết số linh dược của Tống trưởng lão đi chuyện này ta sợ đến tai tông chủ chúng ta cũng không được yên ”
“ chưa hết đâu các ngươi biết không ! ta còn nghe nói tối nay Hi linh tiên tử còn trực tiếp canh gác giúp một tay kéo theo mấy tên tinh anh đệ tử cũng canh gác chung ”
“ chậc chậc ! tên đạo tặc này ghê gớm lần đầu tiên ta nể tên này đến thế “
“ đúng thật ta trong đời lần đầu tiên nể phục nguời như hắn ! có một người mà làm cho tông môn không yên gà bay chó chạy loạn cả lên “
Những tên tạp dịch này cảm khái liên tục có tên còn hâm mộ tên đạo tặc này.
“ ta meo, tông môn này lúc nào không đáng tin như thế có tên đạo tặc mà để náo đến dạng này ? thật mất mặt mà ” Đoạn đức nỉ non nói với hai huynh đệ.
“ đúng thế đợi ta tu luyện cường đại lên đi xung phong ... uii .. Dương huynh đệ sao người gõ ta ”
Tên đạo tặc đang ở cạnh hai người nhưng đâu có chịu để bọn họ nói xấu mình trực tiếp gõ hai tên nhưng hắn vô sỉ nghiêm túc nói :
- các ngươi quên lúc trước nói gì sao ? chúng ta chỉ là phàm nhân lại đi quản chuyện này dính vào thêm rắc rối hai các ngươi lo tu luyện cho tốt sau đó làm chỗ dựa cho ta ”
Hai người nghe thế cũng sửng sốt mặt đầy mồ hôi nói :
“ đúng thế ta lại quên nhờ Dương huynh đệ nhắc nên ta mới nhớ vũng nước lầy này chúng ta không dính vào ”
Hai người vỗ vỗ ngực trịnh trọng nói sau đó kéo Dương Trần đi nhanh trên mặt nghiêm túc thái độ vũng nước lầy này bọn ta không nhảy.