Vô Địch Hoán Linh

Chương 38 : Áp bách




Cầm ngọc bài trong tay, Nhung Khải Hoàn hai mắt sáng lên nhìn về phía trước.

Ở trước mặt của hắn có một giá sách cực lớn, ở chỗ để trên giá sách đều là phù thư độ dày hơn một tấc. (1 tấc = 3,33 cm)

Tuy rằng so với giá sách cực lớn thì số lượng phù thư có chút hơi ít, nhưng đây đã là số lượng nhiều nhất mà Nhung Khải Hoàn từng thấy qua rồi.

Kỳ thật, ở trong căn phòng tầng này có hai cái giá sách.

Một cái giá sách có gần trăm bản hạ phẩm phù thư, mà giá sách còn lại thì có hơn hai mươi bản thượng phẩm phù thư.

Hai cái giá sách một cái đặt bên trái, một cái đặt bên phải, hai bên phân biệt rất rõ ràng.

Nhung Khải Hoàn trong lòng tràn đầy vẻ kích động, hắn cho tới bây giờ cũng không ngờ được mình có thể đối mặt nhiều phù thư đến vậy.

Vương Hiểu Hiểu ngoại trừ chỉ điểm hắn tu luyện linh lực, cũng từng đem phù thư cho hắn xem, nhưng phù thư mà nàng lấy ra vĩnh viễn chỉ có một quyển.

Lúc này, ở trong lầu các, ngoại trừ hắn thì còn có ba người đang yên lặng ngồi ở một bên.

Nhung Khải Hoàn đối với bọn họ cũng không xa lạ gì, bởi vì bọn họ là Linh Sĩ của Nhung gia, cũng rất thường xuyên tu luyện linh lực trong sân.

Chẳng qua, sau khi nhìn thấy Nhung Khải Hoàn, trên mặt bọn họ không khỏi nổi lên một tia hồ nghi.



Sauk hi gật đầu làm lễ với nhau, ba người đều thu hồi ánh mắt. Nhưng là, bọn họ khóe mắt vẫn luôn đảo qua, nhìn chằm chằm vào Nhung Khải Hoàn.

Sau đó, đám người lại thấy được một màn làm ình càng thêm giật mình.

Nhung Khải Hoàn thò tay, cầm lấy một quyển hạ phẩm phù thư trên giá sách.

Sau đó, trên người hắn lại hiện lên một đạo quang mang nhàn nhạt như có như không. Đạo quang mang này cùng cấm chế nào đó trên giá sách hô ứng lẫn nhau, sau đps liền triệt tiêu.

Vì vậy, Nhung Khải Hoàn liền dễ dàng đem bản phù thư này lấy xuống.

Vì vậy, ba Linh Sĩ đang xem phù thư khóe mắt trực nhảy, thầm nghĩ trong lòng, người này làm được bằng cách nào? Hẳn là hắn đã gia nhập Tàng Kinh Các rồi.

Dựa theo quy củ của linh đường Nhung gia, khi môn hạ đệ tử linh lực chưa đạt tới tiêu chuẩn Linh Sĩ hậu kỳ thì sẽ không thể tiến vào Tàng Kinh Các. Linh Sĩ hậu kỳ cho dù tiến vào Tàng Kinh Các, muốn xem thì cũng phải chịu hạn chế rất lớn. Ví dụ, bọn họ chỉ có thể mượn xem phù thư chủ tu một hệ, hơn nữa vô luận bọn họ chọn trúng một bản phù thư gì thì cũng đều không thể tự mình động thủ cầm lấy, nhất định phải do gia nô Tàng Kinh Các làm thay.

Nhưng hôm nay Nhung Khải Hoàn chẳng những vào được, hơn nữa còn tiện tay lấy đi một bản phù thư. Bọn họ thấy rất rõ ràng, Nhung Khải Hoàn trên người tỏa ra đạo quang mang có thể triệt tiêu cấm chế trên giá sách. Điều đó chỉ ra rằng, trên người của hắn nhất định là có ngọc bài phòng hộ, cái đồ chơi này chỉ có gia nô phụ trách quét dọn và người chuyên trách quản lý Tàng Kinh Các mới có a.

Nhung Khải Hoàn đối với những điều này hết thảy đều không biết. Hắn vui mừng cầm lấy phù thư, ngồi xuống một chỗ trống ở trong phòng.



Hắn lựa chọn chính là một bản hạ phẩm phù thư thủy hệ chú thuật, tên là Quỳ Thủy Ba Văn. Nó có thể ngưng tụ thủy hệ năng lượng khổng lồ trong thiên địa, hóa thành một loại năng lượng hình thái đặc thù giống như một loại bí pháp thủy thuẫn để công kích địch nhân.Trong chú thuật, nó không chỉ có lực công kích không giống bình thường, hơn nữa còn có tác dụng càng cường đại hơn là mê hoặc kẻ địch.

Lật ra phù thư, linh lực trong cơ thể bắt đầu khởi động, trên phù thư lập tức xuất hiện đường vân thần bí không lường được.

Linh Đạo truyền thừa bất đồng với võ đạo, bởi Linh Đạo không có cách nào sử dụng văn tự để ghi lại được.

Tất cả phù thư được bày ra ở nơi này đều là một loại đồ vật huyền diệu khó có thể giải thích. Đối với người không có linh lực mà nói, những vật này liền như thiên thư, bọn họ căn bản xem không hiểu. Mà những Linh Giả thiên phú, tư chất có hạn muốn tham ngộ những thần bí đường văn này thì cũng phải tốn hao tinh lực rất lớn cùng thời gian dài.

Linh Đạo có được uy năng tuy rằng cực lớn, nhưng lúc tu hành thì tiêu hao thời gian cùng tinh lực cũng hơn xa so với võ giả cùng giai.

Nhung Khải Hoàn hai mắt khẽ híp lại, không hề nháy mắt nhìn nội dung bên trong phù thư, linh lực trong cơ thể tựa hồ cũng tùy theo mà di chuyển.


Một lát sau, hắn thở ra một hơi, nhắm lại hai mắt.

Trong phòng, ba người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều cảm thấy rất buồn bực. Người này như thế nào lại nhắm mắt dưỡng thần rồi, hẳn là hắn đối với nội dung bên trong phù thư một chữ cũng không hiểu.

Nhưng lúc này, Nhung Khải Hoàn đã đem tâm niệm chìm vào viên cầu bên trong ấn đường.

Ở chỗ này có sáu cái hư ảnh, phân biệt đại biểu cho Linh Thể Đấu Sĩ đặc thù cùng ngũ hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ.

Hắn lập tức cùng Thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ Linh Thể lấy được liên hệ, hơn nữa đem nội dung Quỳ Thủy Ba Văn mà chính mình vừa xem qua truyền cho nó.

Vì vậy, Thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ vốn đang chạy vào trong rừng sâu đột nhiên ngừng lại.

Nó hờ hững đứng thẳng nửa ngày, tựa hồ đang lĩnh ngộ cái gì đó, sau đó dùng tốc độc hướng về phía chỗ sâu trong sơn mạch sải bước mà đi.

Sáu cái Linh Thể đều là Nhung Khải Hoàn phóng thích, nhưng vận mệnh cùng đãi ngộ của bọn nó đúng là khác xa nhau.



Linh Thể Đấu Sĩ kia khác với Hỏa, Mộc hai hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ. Bởi vì hai hệ này có được thực lực cường đại, vì thế sớm đã hội họp ở sâu trong sơn mạch. Tuy rằng chúng không kết bạn cùng đồng hành, nhưng giữa bọn chúng có thể cảm ứng, chiếu cố lẫn nhau.

Nhưng tam hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ còn lại thì lại có chút bi ai.

Chúng không có nắm giữ trụ cột chú thuật gì cường đại, gần kề chỉ có một bản thăng cấp của Linh Lực Đạn được đơn giản hoá.

Tuy rằng năng lượng của chúng cũng không thua kém gì Hỏa, Mộc hai hệ đồng bạn, nhưng sức chiến đấu thì lại kém một đoạn dài. Vì thế, chúng đành phải quanh quẩn một chổ ở bên ngoài mà không dám xâm nhập vào sâu trong.

Bất quá, giờ phút này bất đồng, Thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ kia khi nhận được Chú Pháp chân chính thì liền giống như hổ thêm cánh, sẽ không bao giờ lưu lại nơi đây mà yên lặng chờ đợi nữa.


Nhung Khải Hoàn khóe miệng hiện lên vẻ mỉm cười, hắn mơ hồ cảm thấy...

Giữa những Linh Thể này tựa hồ cũng có một loại quan hệ cạnh tranh với nhau. Tuy rằng việc mà chúng làm đều có được trí tuệ của mình, hơn nữa phi thường hiểu được ý nghĩa của bốn chữ “liệu sức mà làm”. Nhưng nếu có thể mạnh hơn đồng bạn thì sẽ không có cỗ Linh Thể nào cự tuyệt.

Sau một lát, cỗ Thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ kia gặp phải một con Kim Tiễn Báo.

Con Kim Tiễn Báo cũng không phải là dã thú bình thường, trên da thịt của nó có một ít hoa văn như Kim Tiễn, tựa hồ ẩn hiện một loại lực lượng thần bí nào đó. Loại lực lượng này không ngừng cùng lực lượng trong thiên địa tiến hành trao đổi.

Theo khí tức trên thân của nó thì có thể cảm ứng được, đây tuyệt đối là một con ma thú.

Đương nhiên, sinh sống ở bên ngoài sơn mạch đều là ma thú cấp thấp nhất.

Kim Tiễn Báo cẩn thận nhìn cỗ thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ, những đường vằn trên người nó đột nhiên mở rộng, tốc độ thu nạp thiên địa linh lực cũng nhanh hơn gấp mấy lần.

Đồng thời, những đường vằn trên bộ lông kịch liệt rung động, giống như bị cương phong mạnh mẽ quét qua, liên tục không ngừng.

Sau đó, Kim Tiễn Báo hóa thành một đạo tàn ảnh, hướng phía Thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ mà đánh tới. Tốc độ của nó cực nhanh, quả thực không gì có thể sánh nổi, cho dù là so sánh với Linh Thể Đấu Sĩ thì cũng không hề thua kém.

Nhưng tất cả Linh Thể trên cái thế giới này đều là chiến sĩ không biết sợ cường đại nhất.

Thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ vươn một cánh tay, hướng phía trước nhẹ nhàng điểm một cái. Trên hư không lập tức nổi lên một đoàn gợn sóng thần bí, tựa hồ nagy cả không gian đều nghe lệnh nó, lóe lên một vòng gợn sóng nhàn nhạt, liên tục không ngừng.

Kim Tiễn Báo ánh mắt hung tàn mà cẩn thận. Nó lập tức ngừng lại, hơn nữa lợi dụng còn cách xa đối phương, tốc độ tăng nhanh hơn gấp nhiều lần, muốn đường vòng mà đi.


Không có ai nhìn thấy bẫy rập rồi còn có thể một cước đặt chân vào, cho dù là ma thú cũng như thế.

Bản năng của chúng mách bảo, loại Chú Pháp khu vực này thập phần nguy hiểm, tuyệt đối không thể tới gần.

Nhưng ngay khi Kim Tiễn Báo vừa mới cải biến phương hướng thì Thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ cũng đã phát giác ý đồ của nó.

Vẫn là ngón tay nhè nhẹ điểm một cái, gợn sóng rung động lập tức "BA~ " một tiếng, bạo tạc nỗ tung. Quỳ Thủy Ba Văn dưới sự điểu khiển của Linh Thể dĩ nhiên là lăng không nổ tung.

Thủy hệ năng lượng cường đại khuếch tán ra ngoài, lập tức đem Kim Tiễn Báo toàn thân giội thành ướt đẫm.

"Rống..."



Kim Tiễn Báo nổi giận gầm lên một tiếng, trong tiếng gầm tràn ngập vẻ giận dữ và sợ hãi.


Tuy rằng nó là một ma thú nhưng cũng là loại đẳng cấp thấp nhất, chỉ cướng đại hơn mãnh thú một chút mà thôi.

Vì thế, sau khi bị công kích thì nó liền lập tức nổi giận. Gầm lên, Kim Tiễn Báo liều lĩnh hướng phía Linh Thể mà đánh tới.

Sau một khắc, thân thể to lớn của nó liền xuyên thấu qua Linh Thể, hung hăng đánh vào một cây đại thụ ở phía sau.

Đúng vậy, thân thể của nó xuyên qua địch nhân ở trước mặt, tựa hồ tên địch nhân này căn bản không hề tồn tại mà chỉ là ảo giác.

Va chạm kịch liệt đã làm nó bị choáng váng. Nhưng vào lúc này, một cỗ sóng năng lượng Thủy hệ đáng sợ một lần nữa từ trên trời giáng xuống.

Linh Thể Chú Linh Sĩ thân hình ở một chổ khác hiện ra.

Quỳ Thủy Ba Văn lực công kích kỳ thật cũng không cao lắm, nhưng nó lại có tác dụng cường đại là mê hoặc định nhân. Cho dù là nhân loại cường giả khi gặp phải cỗ lực lượng thần bí kia này cũng sẽ bị mất đi phương hướng. Lại càng không cần phải nói chỉ là một con ma thú không ra hồn.

Từng đạo gợn sóng xẹt qua trên người Kim Tiễn Báo, mỗi một lần công kích đều khiến cho thân thể của nó rạn nứt, cả đáng quý nhất Kim Tiễn vằn cũng xuất hiện khe hở.

Trong lòng nó khiếp sợ, nghĩ muốn chạy trốn.

Nhưng nó dột nhiên phát hiện bản thân mình tựa hồ đang ở trong hoàn cảnh cực kỳ quỷ dị. Vô luận hướng phía nào mà chạy thì đều không hiểu tại sao lại đâm vào đại thụ trong rừng.

Nếu như lúc này có người ngoài ở đây, hơn nữa còn thấy tình cảnh nơi đây thì hắn sẽ kinh ngạc phát hiện con ma thú này từ đầu đến cuối đều là hướng phía một cây đại thụ mà dốc sức đâm vào.

Ở thời điểm đại thụ bị nó đâm không sai biệt lắm mà sụp đổ, Kim Tiễn Báo lực lượng rốt cục đã tiêu hao hầu như không còn.

Trên người của nó máu tươi đầm đìa, bộ lông đẹp đẽ đã bị tàn phá gần như toàn bộ. Nó tê liệt nằm trên mặt đất, hơi thở cực kỳ suếu.

Cỗ Thủy hệ Linh Thể Chú Linh Sĩ dùng ánh mắt không chút tình cảm nào nhìn nó, ngón tay điểm một cái, gợn sóng thủy hệ lại lần nữa xuất hiện.

Sau một lát, ma thú vốn xưng vương xưng bá, làm mưa làm gió ở bên trong khu vực này cứ như vậy liền tử vong.

Trước khi chết, khí tức khủng bố tràn ngập trên không trung khiến dã thú ở phụ cận không khỏi hốt hoảng mà chạy, cũng không dám tới gần nơi đây nữa.

Trong thính đường, Nhung Khải Hoàn tim đập như sấm, sắc mặt mơ hồ có chút trắng bệch. Sau đó hắn mở hai mắt ra, vô luận là trên mặt hay trong ánh mắt đều hiện lên vẻ cực kỳ mệt mỏi.

Chỉ là, trong ánh mắt mệt mỏi lại không cách nào che dấu được cảm giác hết sức vui mừng.