Vô Địch Hắc Quyền

Chương 461




Lục nguyệt trái, hoàn đắc khoái! Hai bên vừa mới khai hỏa đã bày ra hai thi thể, Bát Cực môn đến trận tiêp theo tự nhiên thống khoái vạn phần, không có gì so với chuyện chính tay đâm kẻ thù lại càng thêm giải hận.

Lương Nông Trấn trên mặt không chút gì là mừng rỡ, trái lại lại là bất đắc dĩ cùng với chán ghét ngập tràn. Hắn vô tình nhìn thi thể bọc vải trắng bên cạnh, vài phút trước vẫn còn là sư đệ sống sờ sờ, chỉ trong nháy mắt mà đã thiên nhân vĩnh cách!

Trên khán đài không khí liền thay đổi, nhưng tuyệt không giống như Bát Cực môn như giờ, nổi lên vài tiếng bàn luận rồi im bặt.

Trần Mễ Lạp nhìn đối diện,cười nói với Diệp Thiên Vân:" Còn phải đợi một lát, cậu không muốn làm nóng người à? Ta có thể tiếp cậu mấy chiêu!"

Diệp Thiên Vân trước đại chiến đều muốn tỉnh táo, sau đó cẩn thận dò xét đối thủ, hắn lắc đầu. Chỉ cần hắn tập trung có thể đạt tới trạng thái tốt nhất, cái hắn thiếu chính là bình tĩnh.

Trên màn hình lớn xuất hiện tên của Diệp Thiên Vân và Thương Sư Kiệt thì dưới khán đài bắt đầu rầm rộ lên tiếng nói nhỏ to. Cái tên Diệp Thiên Vân trong võ lâm tỉ lệ bị đề cập tới là khá nhiều, chủ yếu là do thực lực của hắn không hề tương ứng với tuổi, vượt xa độ tuổi của hắn. Còn những võ giả trẻ tuổi trong ánh mắt đan xen sự ghen ghét và hâm mộ, mà Trần Mễ Lạp bên cạnh cũng bị dính dáng tới, ngăn trở không nổi.

Sân bãi đã được thu dọn xong, Diệp Thiên Vân biết mình nên xuống sân, đứng dậy vươn ngực một cái, hắn yêu nhất những quầy hàng bên vỉa hè, đó là do quần áo ở đấy không có cảm giác gò bó rất thoải mái, không lo ngại bị vướng víu. Cứ bình thản từng bậc một bước xuống.

Thương Sư Kiệt nhìn thấy Diệp Thiên Vân đi xuống, bèn lập tức đứng dậy, tay nắm chặt lan can, dùng lực một phát nhảy xuống bên dưới 3 m một cách nhã nhặn, vững vàng tiếp đất, trên mặt hắn lộ ra sự ưu việt hơn người.

Cú tiếp đất này làm cho không ít người nhìn theo hắn một cách hâm mộ, độ cao như vậy mà vẫn bình thản thì đúng là rất ít người có căn cơ vững chắc vậy. Nếu làm chỉ sợ mất hết cả thể diện.

Diệp Thiên Vân nén lại chiến ý, cố gắng đánh giá đối thủ, Thương Sư Kiệt làm hắn sinh ra một cảm giác đáng ghét. Theo lí thuyết mà nói thì là tông sư nhất định phải có sự tu dưỡng nhưng kẻ trước mặt hắn nói chuyện làm gì cũng không bận tâm, mà giống như ai đó đang nợ tiền hắn.

Nếu như hắn vẫn tuổi 20, cái tuổi thanh niên, thì Diệp Thiên Vân quyết không so đo. Nhưng đã là lão già gần 80 tuổi rồi mà vẫn còn bộ dạng này thì đúng là điển hình của việc giáo dục không tốt, chắc là phải trui rèn lần nữa.

Sợ đạo gia" Vô Vi"," Vô sự", "Vô dục", " Không dám vì thiên hạ". Thế mà hắn một chút cũng không có được.

Thương Sư Kiệt liếc Diệp Thiên Vân, lời nói lạnh tanh:" Đời thứ 15 của Võ Đang bị ngươi giết không ít! Dưới tay ngươi đã có 5,6 cái mạng. Ta muốn hỏi ngươi lấy cái gì hoàn lại?"

Diệp Thiên Vân điềm tĩnh như thường, nhưng trong tâm đang xoay quanh lời nói của Trần Mễ Lạp, nhất định phải áp chế hắn! Thương Sư Kiệt rất có lực sát thương, chỉ có toàn lực ứng phó mới có thể bảo đảm tính mạng của bản thân!

Thương Sư Kiệt vài ba sợi lòa xòa liền dùng một sợi buộc lên, nói tiếp:" Ta hiểu rằng trên tay ngươi có... nhưng... đừng nghĩ là bản thân ngươi vô địch, vậy thật sự sai rồi. Ta nghĩ phải dùng hành động để nói cho ngươi biết, không phải bất cứ chuyện gì ngươi đều có thể nhúng tay vào!"

Diệp Thiên Vân tinh thần rất tốt, không vì hai câu nói này mà mất bình tĩnh, con người sinh ra phải biết lễ phép, nhưng cũng có kẻ cả đời cũng chẳng biết lễ phép là gì. Như vậy kể cả kẻ đần cũng không cần khách khí với hắn, trầm giọng nói:" Mời"

Thương Sư Kiệt khóe miệng hơi nhếch lên. Trong nháy mắt đã phát lực, rồi lại trong nháy mắt đi hình chữ tự, xuất ra Hoàng Nê Âm Thủ chưởng, màu sắc dị thường, võ giả trên võ đài nhìn rất rõ!

Diệp Thiên Vân nhìn thấy thế tới của hắn, lập tức hiểu rõ hắn muốn tốc chiến tốc thắng, ở đâu để cho hắn thực hiên được! Chân trái trượt về phía trước, chân phải mượn lực duỗi ra, làm cơ thể kéo ra đến cực điểm, phi thân lên lập tức xuất Hình Ý Băng quyền!

Hình Ý Băng quyền dùng cả thân thể đánh, không chỉ nhờ vào lực duỗi cánh tay, dưới chân thi triển bước pháp mãnh liệt, dư vị đánh ra Băng quyền tuyệt nhiên long trời lở đất, có thể làm cho phong vân biến săc!

Diệp Thiên Vân cũng muốn ngăn chặn hắn, cho nên dùng thủ đoạn lấy ngạnh đối ngạnh, chính là muốn lấy khí thế đè hắn xuống! Phong cách của Hình Ý là ngươi mạnh, ta còn mạnh hơn!

Hai người một cao một thấp, hơi va chạm, Diệp Thiên Vân thân thể giống như xoáy ốc bay lên ngưng tụ khí lực, cánh tay trong nháy mắt đã chấn động phát ra sức mạnh kinh người, giống như toàn lực phát động mô tơ, uy thế lớn dần không khỏi làm người khác sợ hãi tột độ!

Âm thanh nặng nề vang lên sau khi hai quyền đánh tới, Thương Sư Kiệt sắc mặt khẽ biến, sức mạnh của Diệp Thiên Vân và hắn không kém nhau bao nhiêu, cơ thể bị lực đạo tác dụng liền bị văng ngược đi!

Chính là trong thời khắc giao thủ này hắn đã mất đi cơ hội tranh đoạt, cơ thể của Diệp Thiên Vân cũng rơi xuống đất, nhưng lập tức mũi chân điểm nhẹ với tốc độ như điện giật xông về phía trước, nhìn thấy hai tay đối thủ che phía trước, đuổi theo dùng một Hoành quyền!

Hoành quyền đến theo hình dạng xoắn ốc! Hoành quyền của Ngũ Hành quyền lúc luyện đặc biệt phải chú ý tới kình vặn xoắn quẩy, như đồng hồ được lên dây cót, trước tiên phải đủ lực mới có thể bắn ra. Quyền ngạn viết:" Khởi thủ hoành quyền thế nan chiêu!" Đặc biệt sức mạnh Diệp Thiên Vân vô cùng lớn, càng làm người khác khó ngăn cản!

Thương Sư Kiệt hai tay thu vào trước ngực, xuất ra Thái Ất Tiêu Dao chưởng. muốn hóa giải kình lực của Diệp Thiên Vân, kết quả là hai tay hắn bị nứt toác ra! Đôi tay hắn liên tiếp nhận hai quyền của Diệp Thiên Vân đã thấy tê tê, cảm thấy không khỏi hoảng sợ, không dám xem thường Diệp Thiên Vân, lui về phía sau đồng thời biến công vi thủ!

Trận đấu sinh tử này làm mọi người không khỏi nóng máu, Diệp Thiên Vân không có như bất kì sự tưởng tượng nào, chỉ có Ngũ Hình quyền Hình Ý bình thường, vậy mà hắn đánh ra lại có uy lực sập sơn thế kia, cả một đám người đến mắt cũng không dám nháy, sợ là sẽ bỏ qua phần đặc sắc!

Diệp Thiên Vân cảm thấy dị thường, sức mạnh sở trường của hắn, mà Thương Sư Kiệt có thể hóa giải quyền kình, không thể không nhìn hắn hơn phân. Lúc này tư duy của hắn còn tĩnh lặng hơn bình thường, thu thế đồng thời suy tính làm thế nào để phá vỡ sự phòng ngự của đối phương!

Thương Sư Kiệt tất nhiên không cam chịu bị động như vậy, vừa thấy Diệp Thiên Vân hoán chiêu, liền di chuyển theo hình cung, tay trái xuất ra Thái Ất Tiêu Dao chưởng công kích vào mặt Diệp Thiên Vân.

Diệp Thiên Vân linh cơ khẽ động, tay trái cầm cổ tay hắn, đồng thời lui về phía trái nghiêng người, tay trái hướng lên mãnh liệt, đầu gối nâng lên, chân đạp vào đùi đối phương, tay phải đánh vào ngực đối phương! Dùng Hổ Đạp trảo của Vô Vi đạo nhân, muốn xé tung lồng ngực của kẻ thù.

Thương Sư Kiệt cao nhân gan lớn, phần eo vặn một cái, làm động tác hàm ngực hóp bụng, chân lui ra phía sau nửa bước, đơn giản chỉ cần né, tránh Hổ Đạp trảo, lại quay người dồn lực trong tay giương ra phía ngoài dùng Thuần Dương chưởng, hướng đầu Diệp Thiên Vân đập xuống!

Diệp Thiên Vân gặp đúng đối thủ cường đại, Thập Nhị Hình của hắn chưa từng thất thủ, hôm nay lại bị hóa, vội vàng nghiêng người tránh được một chưởng rất hiểm, gót chân phát lực nghiêng về sau, nhảy ra khỏi phạm vi công kích của đối phương!

Thương Sư Kiệt đã ngăn chặn thành công, liền thay đổi tư thế, phân Âm Dương Ngũ Hành, đạp Bát Quái, vòng quanh thân thể Diệp Thiên Vân xuyên Cửu Cung, tập trung tinh thần đề phòng, tìm kiếm cơ hội!

Diệp Thiên Vân vẫn không nhúc nhích, hắn liếc nhìn sự biến hóa của Thương Sư Kiệt, đây chính là Ngũ Hình quyền của Võ Đang, muốn du đấu với bản thân mình. Truyện được copy tại Truyện FULL

Hàng ngàn người tại sân thể dục, sững sờ không phát ra động tĩnh, sợ quấy nhiễu bọn họ. Tất cả đồng thời cùng chiêm ngưỡng công phu, chứng kiến thực lực cường đại của Diệp Thiên Vân! Đối thủ của hắn đường đường là một tông sư, mà hai người lại kẻ tám lạng người nửa cân, đúng là bất lạc hạ phong, thực lực như vậy làm không ít người đảo ngược lãnh khí!

Diệp Thiên Vân vẫn còn ở tuổi cơ năng phát triển, ai cũng rõ thực lực hắn chắc chắn sẽ tăng trưởng.

Thương Sư Kiệt quấn quanh 2, 3 vòng rồi ra đằng sau Diệp Thiên Vân, dường như định xuất ra độc xà, không hề báo hiệu đã ra quyền, tiến đánh từ sau lưng đối thủ.

Diệp Thiên Vân từ sáng sớm đã khai thông dược lực, mấy quyền này dường như là quẹt diêm ném vào thuốc súng, lập tức có một kình đạo chạy thẳng lên trán, hận không thể nhanh chóng phát tiết! Hắn hoàn toàn không đề phòng sự công kích của Thương Sư Kiệt, có Kim Chung Tráo hộ thủ sẽ không xuất hiện quá nhiều việc ngoài ý muốn, bèn quay người dùng Toản quyền!

Trong tích tắc, Thương Sư Kiệt vội vàng không kịp chuẩn bị biến chiêu, tay kia từ quyền biến thành trảo, hướng thẳng lên hai mắt của Diệp Thiên Vân.

Toản quyền của Diệp Thiên Vân đã khởi thế, thời gian ngắn không kịp biến chiêu, chỉ kịp nhìn thấy tay đối phương đang tới cổ, thoáng chốc toàn thân dựng tóc gáy, khoảnh khắc này hắn cảm nhận rất rõ sự up hiếp của tử thần, toàn thân rét lạnh! nếu không xuất chiêu, chỉ có đường chết!

Khoảnh khắc giữa sinh và tử, thực lực của Diệp Thiên Vân bùng phát chưa từng có từ trước tới nay, buông lỏng cơ thể, một chân mãnh lực đạp xuống dưới, đồng thời đầu gối đội lên trước ngực, ngăn cản lại chiêu đoạt mệnh!

Thương Sư Kiệt chiêu này thất bại, chính hắn cũng rất dị hãi, vô luận thế nào cũng không nghĩ ra chân của Diệp Thiên Vân nhanh như vậy!

Diệp Thiên Vân đang lẩn trốn trong bóng đen tử vong thì chợt thấy một tia sáng, thừa dịp đối phương đang sững sờ, nhanh chóng chân phát lực như lò xo bắn lên, vừa vặn đạp vào bụng Thương Sư Kiệt, sức mạnh cực đại khiến cho đối phương phun ra một ngụm máu đỏ tươi, lảo đảo lui về phía sau. Tiếp lấy cơ hội này Diệp Thiên Vân đúng như mãnh hổ hung ác, bay nhào trên người Thương Sư Kiệt, vừa vặn vừa úp xuống, dùng đùi khóa tử hắn, xuất tiếp Bát Cực thông thiên pháo!

Đánh chính giữa hạ bộ của Thương Sư Kiệt, Diệp Thiên Vân nhấc thân thể hắn lên, dùng năm ngón tay như lợi khí xuyên thẳng vào lồng ngực đối phương, thần sắc lạnh lùng vô cùng!

Vài vị điện chủ Võ Đang giống như là kim đâm, đồng loạt đứng lên, không ai ngờ Diệp Thiên Vân có thể trong nháy mắt thay đổi sinh tử, một cước đã đưa Thương Sư Kiệt vào Quỷ Môn quan!

Thi thể Thương Sư Kiệt cách mặt đất nửa mét, treo lơ lửng trong tay Diệp Thiên Vân, toàn cảnh huyết tinh làm người ta sởn tóc gáy!