Lưu Đông nhìn thấy Hà Sơn đến, vội lắc đầu. Diệp Thiên Vân ra tay sạch gọn, khớp tay có phần đau, chỉ cần không động đến một thời gian, đối với thân thể cũng không có thương tổn quá lớn!
Hà Sơn thấy Lưu Đông ôm cánh tay, cười méo mặt nói:" Ta cũng không dám cùng hắn động thủ, chính là vì hắn ra tay rất hung ác, lần trước phát ra ba chưởng làm ta mấy ngày cũng không trở lại bình thường được!"
Diệp Thiên Sơn vừa muốn hỏi Hà Sơn về chuyện trọng tài võ lâm, không ngờ điện thoại bên cạnh reo vang, hắn nhìn thoáng qua biết là Hứa Tình liền cầm lấy:" Tiểu Tình có khỏe không?" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Đọc Truyện chấm c.o.m
Trong điện thoại một hồi trầm mặc, sau đó truyền lại một giọng nhỏ nhẹ, rất lâu mới lên tiếng:" Thiên Vân, Tiểu Tình rất khỏe, Tiểu Vân đang ở đâu thế?"
Nhìn lại xung quanh phát hiện Hà Sơn rõ ràng đang có ý đồ nghe lén, liền bước mấy bước ra ngoài phòng tập luyện, ngữ khí có phần dịu dàng nói:" Tiểu Vân đang ở tập đoàn Bát Đạt!"
Bên kia Hứa Tình truyền lại một loạt tiếng xì xào, sau đó mới nói:" Thiên Vân, hay là rời khỏi chỗ đó đi, quá nguy hiểm, Tình tỷ biết rằng Bát Cực môn hiện đang đối diện với một trận đại nạn!"
Diệp Thiên Vân khẽ giật mình, Hứa Tình từ trước nhất định không hỏi nhiều cũng không nghe nhiều, hôm nay đột nhiên lại hỏi vấn đề của võ lâm, bèn trầm giọng hỏi:" Là ai nói cho Tình tỷ?"
Điện thoại đầu kia giọng nói có phần rời rạc, cẩn trọng mở lời:" Là anh Tiểu Tình, do Tiểu Tình muốn đi tìm Tiểu Vân, thế là cha liền nhốt Tiểu Tình vào phòng không cho ra ngoài! Anh Tiểu Tình đưa cơm tới, nói cho biết!"
Diệp Thiên Vân không nói gì cũng không biết nên nói gì, hắn tuy hi vọng cùng Hứa Tình chung sống. Nhưng lại không nghĩ có quá nhiều sự quấy nhiễu. Nhà Hứa Tình là Bát Quái thế gia, cho nên cũng rất nhiều chuyện không thuận tiện nói.
Hứa Tình không nghe thấy âm thanh gì, tựa hồ có phần sợ hãi, liền nói gấp:" Thiên Vân, anh trai Tiểu Tình nói hết chuyện của Tiểu Vân rồi, giờ đây Võ Đang đang muốn bắt Tiểu Vân, thật sự nên trốn thì trốn, không cần phải nhất thời kích động, hậu quả rất nghiêm trọng! Tốt nhất là trở lại Hình Ý môn, như vậy thì nguy hiểm sẽ bớt đi!"
Diệp Thiên Vân đối với những lời này rất phản cảm. Hắn muốn sống chung với Hứa Tình, đó là muốn tình cảm của bản thân và võ lâm không liên quan tới nhau, ít nhất cũng hi vọng thế giới tình cảm của mình có thể đơn giản, tất cả mọi người đều không đụng đến cái khu vực mẫn cảm này.
Ai biết đi đến bây giờ mới hiểu được điều này dường như là một bên tình nguyện, thẳng thắn nói:" Tiểu Vân nhất định không muốn nói về vấn đề này với Tiểu Tình, chính là tưởng rằng Tiểu Tình biết cũng sẽ đồng ý, võ lâm thật sự không hề đơn giản giống như lời Tiểu Tình nói vừa nãy. Nói một câu rời là rời. Người ở đây còn có chuyện liên quan với Tiểu Vân."
Hứa Tình ở đầu dây bên kia cũng không biết nói cái gì cho phải, chỉ là có chút khó xử nói:" Thiên Vân, Tình tỷ hiểu rằng..., chỉ là anh trai Tình tỷ muốn Tình tỷ khuyên Tiểu Vân, rời xa thị phi, tốt nhất không cần phải trở mặt với Võ Đang. Điều này không có chỗ tốt."
Diệp Thiên Vân phản ứng, không khỏi nghi hoặc, hắn đã gặp qua anh trai của Hứa Tình hai lần, lần đầu là ở nhà, lần thứ hai là ở Hình Ý môn. Dựa theo những gì trông thấy Hứa Phạm cũng không phải loại người này. Hắn kích động, còn có chút khó khăn, những lời nói này hắn thật sự không nên nói, liền mở miệng thử nói:" Phụ thân Tiểu Tình còn nói gì nữa ?"
Hứa Tình không có kịp phản ứng, tiếp tục cứng nhắc nói:" Cha Tình tỷ nói nếu Võ Đang gây phiền toái thì chỉ sợ chúng ta vính viễn không thể sống chung..."
Diệp Thiên Vân trong lòng chấn động, chợt có phần thất vọng, Hứa Tình nói dối cũng không có gì là thiên phú, ít nhất thì Lưu Giai Giai nếu so với Hứa Tình thì còn cao minh hơn rất nhiều. Không khỏi nghĩ đến bên kia có hai người đang nói, hắn sợ bị lừa gạt. Tuy biết Hứa Tình cũng muốn tốt cho hắn, nhưng chỉ là đơn thuần không có tầm nhìn, nhưng hắn cũng cảm thấy chút ít khó chịu.
Trong lời nói của hắn cũng không lộ ra tình cảm gì, có chút mệt mói nói:" Tiểu Tình an tâm ở nhà nhé. Về những chuyện này, không cần Tiểu Tình mệt nhọc vậy đâu. Nếu có cơ hội sẽ tìm Tình Tỷ!"
Cúp điện thoại, Diệp Thiên Vân trong tâm đột nhiên có cảm giác hậm hực không nói nên lời, lừa gạt hắn làm cho hắn hơi hoang mang, giống như đang gieo hạt giống vào lòng, và đang bắt đầu mọc rễ nảy mầm. Bất luận thế nào gạt đi cũng không được, chỉ có thể càng ngày càng sâu, càng ngày càng mạnh.
Trên núi Võ Đang.
Trong Bích Lạc điện, chỉ có Lý Sư Bình và Vương Sư Đình ngồi ở chủ vị. Lý Sư Bình bên trái còn Vương Sư Đình ngồi bên phải, hai bên là hai tiểu đạo sĩ đang bưng trà.
Lý Sư Bình để cho tiểu đạo sĩ lui xuống, nhìn thoáng qua Vương Sư Đình chút áy náy nói:" Sư huynh, ngày trước tại đại điện để huynh đi giải thích mọi chuyện, là do đệ suy nghĩ không chu đáo, vậy đệ ở đây để tạ tội với huynh!"
Vương Sư Đình nghe được lời nói sau, vội vàng đứng lên cười khổ nói:" Sư đệ, ngươi nói gì vậy, chúng ta đều là chưởng luật, ngươi là chủ điện, để cho ta giải thích có gì không được, huống hồ việc này là do ta phụ trách, về công về tư thì đều là việc của ta, đệ không cần chú ý, ngược lại lại làm phai nhạt tình huynh đệ!"
Lý Sư Bình vẫn nhìn chăm chăm vào mắt của Vương Sư Đình, dường như muốn phân biệt thật giả, nhìn thấy vẻ mặt Vương Sư Đình chân thành, lông mày mới giãn ra, cười nói:" Sư huynh, huynh có thể hiểu là tốt rồi! Lần trước mấy sư đệ đi bắt Diệp Thiên Vân, về chỉ có Triệu Sư Chiêu. Thật là đáng tiếc, hắn giờ đây đã nhập thổ, trong các điện chỉ có chúng ta tổn thất lớn nhất!"
Vương Sư Đình nghe xong có vẻ hổ thẹn:" Chuyện này vẫn là do ta không chu toàn, thật sự không ngờ Bát Cực môn vậy mà lại dám khiêu chiến quyền uy của Võ Đang!"
Lý Sư Bình có phần u sầu, nhưng mà rất nhanh đã gạt bỏ, xua tay nói:" Chuyện này huynh cũng cùng ta nói rồi, không coi là sai lầm của huynh, sau này trong phái nên cẩn thận là hơn, không nên để điện khác nắm được chuôi!"
Vương Sư Đình đồng ý gật nhẹ đầu, sau đó cau mày nói:" Chỉ sợ sau này Chưởng Võ điện sẽ đổ hết lên đầu chúng ta, tổn thất 4 vị sư đệ, vô luận thế nào cũng không cách nào đền bù!" Nói đến đây liền chuyển chủ đề:" Cùng Bát Cực môn khai chiến chuyện này đã tiến hành thế nào rồi? Chúng ta Chưởng Luật điện muốn phái ra vài người?"
Lý Sư Bình thở dài, lấy từ trong người ra một tờ giấy, cười lạnh hai tiếng, bất âm bất dương nói:" Cái này là Bát Cực môn, thật ra không xem thường được, vừa rồi Chưởng môn gọi đến là vì tờ giấy này!" Nói hết liền mở giấy ra đưa cho hắn.
Vương Sư Đình nhận lấy đã đọc nhanh qua, ước chừng chỉ có 10 giây, nhíu mày giương mắt:" Ủy ban trọng tài võ lâm? Đấy là cái gì?"
Lý Sư Bình cười nhạt hai tiếng mới chậm rãi nói:" Ta mới đầu vừa nghe, cũng giống huynh vậy, là chưởng môn nói cho, bằng không thật sự là không nhớ nổi. Mười mấy năm trước, võ lâm thành lập một cơ cấu trọng tài!"
Vương Sư Đình khinh thường ném tờ giấy lên mặt bàn, trầm giọng nói:" Bọn chúng cho mình là ai, còn vì hai phái điều đình? Chỉ là một cách bài trí mà thôi, phóng tầm mắt võ lâm ai dám nói mạnh miệng!"
Lý Sư Bình lắc đầu, quệt miệng nói:" Chỉ sợ không đơn giản như vậy, cái cơ cấu này mặc dù không có quyền lực gì, nhưng lại do yêu tăng đích thân khởi xướng thành lập, cái này thể diện không nhỏ!"
Vương Sư Đình kinh ngạc nói:" yêu tăng của Thiếu lâm?" Nhìn thấy Lý Sư Bình gật đầu, lại chút trầm ngâm nói:" Vậy chưởng môn định trả lời thế nào? Là chiến hay không chiến? Nếu thật sự cho chúng một lần thể diện chỉ sợ chúng lịa đạp lên mặt mũi của chúng ta! Quan trọng nhất là thể diện của Võ Đang làm thế nào bảo toàn?"
Nghĩ lại rồi cười, hiển nhiên nói:" Ai có thể nghĩ Bát Cực môn lại sử dụng chiêu này, đẩy trách nhiệm lên thiếu lâm? Thiếu Lâm có thái độ gì?"
Lý Sư Bình bưng chén trà, vừa nhìn nước trà, không quá để ý:" Trọng tài võ lâm có thể nhanh chóng tìm tới cửa, tự nhiên sẽ có chỉ thị, bằng không với cơ cấu nhỏ nhoi kia, dọa bọn họ một phen!"
Vương Sư Đình quay người lại, giọng nói đầy vẻ quan tâm:" Vậy chưởng môn chúng ta sẽ trả lời ra sao? Thật muốn cùng Bát Cực môn ngồi vào bàn đàm phán? Vậy vong hồn sư huynh đệ thì nên làm gì, không lấy đầu của Diệp Thiên Vân và Bát Cực môn thì ta không cách nào xuống cửu tuyền gặp các sư đệ!" Hắn thần sắc đột nhiên có phần trở nên bi phẫn.
Lý Sư Bình cười hắc hắc, mặt thoáng điềm nhiên nói:" Ý chưởng môn có phần do dự chưa định, nhưng ta nói vài câu đã giúp chưởng môn quyết định rồi. Mặt mũi của Thiếu Lâm phải đưa, Diệp Thiên Vân, Trần Mễ Lạp, còn có Bát Cực môn phải giết! Ngồi cùng một chỗ đàm phán? Đó là chuyện không thể! Chúng ta đã truyền tin tức, Bát Cực môn nếu muốn yên không chiến cũng được thì phải đưa Trần Mễ Lạp và Diệp Thiên Vân lên Võ Đang, và cả người đã tham gia đại chiến của Bát Cực môn nữa, một người cũng không được thiếu!"
Vương Sư Đình nghe xong vỗ tay cười nói:" Sư đệ quả nhiên chiêu này cao minh, Bát Cực môn lần này chiến cũng chiến, bất chiến cũng phải chiến!"
Lý Sư Bình nghe xong đắc ý, hiển nhiên cao hứng nói tiếp:" Chờ lần này bình định Bát Cực môn xong, chúng ta sẽ chiêu vài đệ tử thực lực mạnh vào Chưởng Luật điện, tiến hành bồi dưỡng! Đến lúc đó ta sẽ phái huynh tới Băng thành trấn thủ, phụ trách mọi chuyện nơi đó, không bị trói buộc trong phái, không phải muốn gió được gió, muốn mưa được mưa sao!"
Vương Sư Đình mặt cảm kích nói:" Sư đệ nếu lần này thật sự được việc, ta không biết sẽ tạ ơn đệ thế nào!"
Lý Sư Bình nhấp một ngụm trà, dường như cũng không có để ý, đứng lên nói:" Huynh đệ chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn, còn nói những lời khách khí làm gì. Đệ còn muốn đi Y học điện một chuyến, chúng ta lát về sẽ nói chuyện tiếp!"
Vương Sư Đình lập tức đứng dậy, gập người khẽ gật đầu:" Đúng vậy, chuyện của Chiêu Sư đệ bọn họ đã giúp không ít, nên đi tỏ lòng chút ít!" Vừa nói vừa đi chậm lại Lý Sư Bình nửa bước, tiễn hắn ra khỏi Bích Lạc điện.
Nhìn thấy Lý Sư Bình đã rời đi, thần sắc của hắn lập tức có chút trầm xuống. trở nên âm lãnh, hướng về phía sư đệ của hắn biến mất, tự nhủ:" Sư đệ ơi, sư đệ, mấy câu nói đã muốn bỏ qua mọi chuyện, lấy ta ra làm đứa trẻ 3 tuổi sao?"