Về đến nhà, Diệp Thiên Vân vào trong phòng mình, tâm trạng vẫn chưa thể bình thường, hiện giờ hắn so với ai cũng khát vọng tốc độ hơn nhiều, bởi vì trong đầu hắn chỉ có Lý Thiên Kiêu với tốc độ khiến người ta hoa mắt chóng mặt, nếu đạt được trình độ ấy, thì thực lực của hắn sẽ nâng cao không ít.
Chỉ cần tốc độ tăng lên, là tăng lên sức mạnh của hắn, sẽ lập tức nâng lên một mức độ đáng sợ, mà hôm nay hắn vừa tìm có linh cảm trong đánh bóng, không thể không nói đây có thể coi là một dịp may, trong thời gian dài không luyện tập đã có tiến bộ.
Hắn hít vài hơi, từ từ bình tĩnh, mặc dù tạm thời chưa đạt được thân hình như Lý Thiên Kiêu, nhưng không lâu cũng sẽ nâng cao tốc độ của mình lên. Mặc dù nói có thiên chất, nhưng càng tin tưởng nõ lực bản thân, mỗi bước đi đều là làm đến nơi đến chốn, đây cũng là tiêu chuẩn làm người của hắn. Bất luận làm gì đều dựa vào thực lực, mà thực lực đến từ tích lũy hàng ngày, vì thế hắn chưa từng bỏ mặc một chút nào.
Diệp Thiên Vân lại luyện Kim Chung Tráo, những ngày này Kim Chung Tráo cũng coi như là kỳ vọng lớn nhất của hắn rồi, khi năm tầng sẽ sinh ra biến đổi rất lớn, giống như ở trước mắt mà không giữ được, không bắt được, phiêu hồ bất định.
Trong lòng Diệp Thiên Vân cũng là không nắm chắc, trong sách nói năm tầng đầu Kim Chung Tráo bắt buộc trong hai năm mới có thể luyện thành, mà hắn từ lúc bắt đầu luyện tập đến nay cũng mới chỉ nửa năm, nếu đột phá thế này, thì cũng không khỏi hoài nghi có phải là luyện sai không, vì thế trong lòng hắn còn có một chút do dự. Hiện tại khi mỗi lần luyện tập hắn đều rất cẩn thận. Nội công kị nhất là không làm rõ ràng trước sẽ bị phá hỏng, cẩn thận là quan trọng nhất, bằng không tẩu hỏa nhập ma thì hối hận đã muộn!
Đêm nay, Diệp Thiên Vân lại bước vào huấn luyện điên cuồng đó. Bất luận là ở lúc nào, nơi nào, hắn cũng không rời xa võ đạo.
Diệp Thiên Vân trong lòng còn có việc không yên tâm, ngày thứ hai liền đưa Diệp mẫu đi khám bệnh, làm môt lần kiểm tra tất cả, tiêu mất vài nghìn, điều này khiến hắn không khỏi than chi phí trị liệu thực không nhỏ. Đây không chỉ là kiểm tra, nếu có bệnh, thì tiền đúng là sẽ chảy như nước vào bệnh viện. Căn bản không là phải thứ một gia đình bình thường có thể gánh được.
Điều khiến Diệp Thiên Vân được an ủi là mẹ không có bệnh tình gì nghiêm trọng, chỉ là thiếu máu nhẹ.
Diệp mẫu đau lòng nói: "Mẹ đã nói là không có bệnh gì, làm những kiểm tra này có tác dụng gì. thế là hết tiền một buổi sáng, ăn nhiều một chút cũng có ích hơn!"
Diệp Thiên Vân cười một cái: "Vâng, mẹ cũng hiểu đạo lý này, nhưng bình thường sao lại vẫn bớt ăn bớt mặc!"
Diệp mẫu tức khắc nghẹn lời, bà mãi mới phân giải: "Mẹ muốn tiết kiệm cho con ít tiền, sau này cưới vợ còn dùng!"
Diệp Thiên Vân ôm mẹ cười: "Việc của con không cần mẹ lo lắng, con có chân có tay, sẽ tự kiếm tiền, mẹ yên tâm đi!"
Diệp mẫu than một tiếng: "Con điểm nào cũng tốt, chỉ có việc này là mẹ không yên tâm".
Diệp Thiên Vân cũng hiểu, ở đây con trai hai lăm hai sáu tuổi đã kết hôn, vì thế nói: "Mẹ yên tâm, con đã có bạn gái rồi, không cần mẹ phải lo!"
Diệp mẫu nghe thế vừa ngạc nhiên vừa mừng, bà lập tức giữ lấy Diệp Thiên Vân hỏi: "ở đâu? Là bạn đại học à? khi nào đưa cô ấy về nhà xem, kỳ thực Vương Ảnh không tồi, mẹ và mẹ nó lại là đồng nghiêp, hai nhà rất thân thuộc, nó cũng xinh xắn, thực hơi tiếc!"
Diệp Thiên Vân không khỏi thầm tán dương Vương Ảnh làm người hai mặt giỏi, nhưng hắn nào có bạn gái, người bạn gái duy nhất trước đây đã không được rồi, hắn nói qua loa: "Đợi khi nào con lại về nhà sẽ đưa về cho bố mẹ xem!"
Hòn đá trong lòng Diệp mẫu đã được nhấc ra, bà động viên: "Thế là tốt rồi, tốt rồi, chờ con tốt nghiệp đại học xong thì kết hôn cho sớm, thế này mẹ và bố con đều yên tâm rồi!".
Sau khi hai người trở về nhà, Diệp mẫu vô cùng vui mừng, nói với Diệp phụ: "Thiên Vân của chúng ta có bạn gái rồi, tôi nói sao nó lại không để ý Vương Ảnh, hóa ra sớm đã có người rồi!"
Diệp phụ đang đọc báo, ông nghe rồi bỏ kính xuống, nói: "Tôi đã nói chuyện của con không cần bà lo lắng, con cháu có phúc của con cháu, bệnh của bà là bệnh gì? Có kiểm tra?"
Diệp Thiên Vân lắc lắc đầu: "Không có việc gì, chẳng qua thiếu máu chút thôi, tẩm bổ là nhanh khỏe thôi, loại bệnh này tuổi cao đều sẽ có chút".
Gia đình đoàn tụ họp tự nhiên vui mừng vô cùng, Diệp Thiên Vân cũng trân trọng những thời gian ở cùng cha mẹ, hắn nghĩ rất lâu cuối cùng nói: "Bố, mẹ, con thấy hai người không cần đi làm nữa, sau này đi du lịch đi!"
Diệp mẫu lắc đầu: "Chúng ta làm hai năm nữa là nghỉ hưu rồi, đến lúc đó còn có lương hưu, giờ đi thì tính thế nào đây?"
Diệp Thiên Vân muốn họ đi ra ngoài cũng là có nguyên do, chủ yếu là không yên tâm sự an toàn của hai người, chuyện võ lâm càng ngày càng lún sâu, ai cũng không dám đảm bảo mọi người đều tuân thủ quy tắc của võ lâm, đến khi xảy ra việc thì muộn rồi, vì thế nói: "Bố mẹ cứ đi mọi nơi, con giờ kiếm được không ít tiền, đủ dùng cho cả đời".
Diệp phụ nghe xong giật mình, ông không dám tin: "Một đời? phải cần bao nhiêu tiền, làm người phải ổn định mới tốt, nhất định phải làm đến nơi đến chốn".
Diệp Thiên Vân gật đầu nói: "Con và Vương Trác Kỳ mở một công ty, hiện giờ làm ăn cũng không tồi".
Diệp phụ nghĩ bao lâu mới vui vẻ yên tâm: "Các con mở công ty gì?".
Câu này làm Diệp Thiên Vân cứng họng, hắn chỉ biết Vương Trác Kỳ đang thu xếp, ai biết mở công ty gì, hắn tiện mồm: "Công ty bất động sản, ở Băng Thành!"
Diệp phụ và Diệp mẫu đều hít một hơi, hai người đồng thời hỏi: "Bất động sản?".
Diệp Thiên Vân miễn cưỡng cuối cùng nói: "Vâng, bọn con hai nguời hợp tác".
Diệp phụ hoài nghi nói: "Vậy cần bao nhiêu tiền mới co thể mở được? Không được gạt chúng ta đấy!"
Diệp mẫu đánh ông một cái: "Thiên Vân của chúng ta là người thế nào ông con chưa biết, từ nhỏ đến lớn nó cũng chưa gạt chúng ta bao giờ, bây giờ càng không thể, Thiên Vân có tiền đồ, chúng ta sau này cũng yên tâm rồi!".
Uy tín của Diệp Thiên Vân hiển nhiên không tệ, Diệp phụ nghĩ lâu rồi mới gật đầu: "Ừ, thằng bé này từ nhỏ đã thành thực, nói dối cũng không biết nói!"
Diệp mẫu gật đầu, sau đó vui vẻ nói: "Vậy mở công ty có vài trăm vạn, như thế sau này chúng ta cũng không cần đi làm, sau này đi chơi trong nước, cũng coi là hưởng qua phúc rồi!".
Nói xong bà bỗng có ý nghĩ lạ, nói: "Đến lúc đó chúng ta sẽ đi xem chỗ Thiên Vân thế nào, tiện thể xem con dâu tương lai của chúng ta, thế này tôi cũng yên tâm!"
Diệp phụ gật đầu: "Cũng hay, đi một lần tôi cũng yên tâm, đợi Thiên Vân qua hai ngày nữa, chúng ta cũng nó đi xem xem!".
Diệp Thiên Vân trong lòng hoảng nhưng sắc mặt bình thường, chủ yếu là hắn vẫn còn ở nhà, ở Băng Thành một tí chuẩn bị cũng chưa có, nếu giờ tùy tiện để bố mẹ đi, thì hậu quả rất nghiêm trọng, Vương Trác Kỳ làm thế nào còn chưa nói, mà là bạn gái, việc này thôi cũng đủ cho hắn rồi, hắn cân nhắc nửa ngày mới cắn răng nói: "Được thôi, vậy qua vài ngày chúng ta đi!"
Diệp mẫu nghe lời hắn thì rất vui mừng, ngồi trên ghế sofa nói: "Kỳ thực, mẹ có chút không yên tâm, những người cũng tuổi con ở đây đều kết hôn rồi, có người con đã hai tuổi rồi! Con lên đại học tạm thời không cần suy nghĩ, nhưng phải có một người trước, bằng không đến lúc đó tìm đã muộn". xem tại Đọc Truyện
Diệp phụ gật nhẹ đầu: "Thiên Vân đã kiếm được tiền, chúng ta cũng nên hưởng thụ một chút, qua hai ngày ta cùng mẹ con đến công ty trình bày, sau đó không đi làm nữa, đi chơi khắp cả nước, già rồi, cảm thấy đời người qua ngắn ngủi, nói không chừng ngày nào đó là ra đi".
Diệp mẫu không hài lòng nghe câu này, cau mày nói: "Ông sợ cái gì, bệnh gì cũng không có còn sợ chết à?"
Diệp Thiên Vân nhân cơ hội này đang tính làm thế nào đi trước, sau đó sớm đến Băng Thành, giải quyết xong mọi việc, thế hắn mới yên tâm, bằng không mẹ sẽ còn lằng nhằng không thôi, vì thế nói: "Mẹ, con ở hai ngày là phải đi, công ty vừa mới bắt đầu, vì thế rất bận, qua vài ngày bố mẹ hãy đến".
Diệp mẫu có phần phê bình: "Con mới về hai ngày, sao lại đi vội thế?"
Diệp phụ nói: "Công việc của Thiên Vân vừa bắt đầu, hiện giờ chắc chắn rất bận, nó vừa về bà đã không chịu để nó đi, đây không phải là níu chân nó à?"
Diệp mẫu nghĩ ngợi rồi mới không cam lòng nói: " Tôi thấy con nó đi sớm quá, quanh năm suốt tháng ở bên ngoài, tôi có hơi nhớ nó".
Diệp Thiên Vân cười cười: "Yên tâm mà, con ở vài ngày mới đi, đợi con đi rồi bố mẹ cũng đến còn gì, tiện ở đấy vài ngày, như thế không phải rất tốt sao?".
Diệp mẫu nghĩ nửa ngày, sau đó sắc mặt vui mừng nói: "Ta cần xem xem bạn gái của con trai thế nào, đến lúc đó cần tìm hiểu kỹ càng, thế mới hết được bệnh trong lòng. "
Diệp Thiên Vân nghe rồi phát sầu, đến bây giờ bạn gái còn chưa biết ở đâu đây, chỉ có thể tạm thời tìm một người thay thế giả mạo, nhưng cái khó lại là tìm ai thích hợp một chút đây?".