Vô Cực Ma Đạo

Chương 62: 62: Ma Môn Hiệp Nghị 2






๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑- Tiểu ca, công pháp thần kì, tâm chí kiên định, thật sự, thật sự ma đạo chúng ta mới sinh ra một nhân vật kiệt xuất, chẳng biết tiểu ca rốt cuộc là môn hạ của cao nhân nào, Niếp Thiên đã đi khắp Thiên Huyền đại lục nhưng cũng không biết tiểu ca rốt cuộc đang tu luyện công pháp gì, tiểu ca quả thực là đã không ngừng khiến Niếp Thiên ngạc nhiên, chẳng biết tiểu ca lần này đến Tụ Bảo tông là có mục đích gì?Đúng vào lúc này, thanh âm của Niếp Thiên lại vang lên.



- Chẳng lẽ Nhiếp tiền bối sống cho đến bây giờ không không biết việc phải gõ cửa khi vào phòng của người khác sao? Cũng may Đinh Hạo lớn gan, nếu không đúng là bị tiền bối dọa chết rồi!Đinh Hạo thấy đúng là Niếp Thiên thì liền thở dài một hơi, nhưng đối với việc Niếp Thiên vừa nói thì ngậm miệng không hề đề cập tới.



Thấy Đinh Hạo nói lảng sang chuyện khác, Niếp Thiên liền nói:- Mặc kệ Tiểu ca có mục đích gì, Tiểu ca cùng Tinh Nhiên đã đạt thành hiệp nghị, Niếp Thiên tuyệt không làm phiền tiểu ca.





Nói ra cũng kì quái, Niếp Thiên vừa thấy tiểu ca đã biết tiểu ca quyết không phải người tốt, nhưng Niếp Thiên hy vọng tiểu ca chớ làm thương tổn Tinh Nhiên, nếu không cho dù Niếp Thiên có hảo cảm đối với tiểu ca cũng sẽ vẫn phải tiêu diệt tiểu ca như thường!- Tiền bối quá lời rồi, Đinh Hạo làm sao có thể, cho dù Đinh Hạo có muốn tổn thương nàng thì cũng là không có khả năng a! Bất quá nếu nàng xuất thủ hại ta,vô luận có ai che chở ta cũng sẽ bắt nàng phải trả giá!Đinh Hạo nói một câu mềm dẻo, sau đó lập tức đem những gì đang nghĩ trong lòng nói ra.




- Ài!Niếp Thiên thở dài nói:- Tiểu ca là người trong cuộc nên không nhận ra, chẳng lẽ tiểu ca nhìn không ra Tinh Nhiên đối với ngươi có tình ý.




Niếp Thiên ta đã nhiều tuổi rồi, tình ý của Tinh Nhiên đối với ngươi rất rõ ràng a! Sao nó có thể hạ thủ hại ngươi chứ!- Cái đó cùng ta có quan hệ gì đâu, tiền bối chẳng lẽ còn muốn cưỡng ép sao? Nói thực lòng, Đinh Hạo ta tuyệt không muốn bị nữ nhi trói buộc, nếu đúng như tiền bối nói, mong tiền bối tự mình giải quyết! Lại nói, nữ nhân này mỗi lần nhìn thấy tiểu nhân đều muốn chém muốn giết, cách yêu này tiểu tử tiếp thụ không nổi!Đinh Hạo thản nhiên nói- Ta sớm đã biết ngươi là kẻ vô tình vô nghĩa, Niếp Thiên đương nhiên đã khuyên qua Tinh Nhiên, chỉ là tự nó còn phát hiện được… Ài… Tình cảm rất khó ngăn cản a, cho dù ta cố gắng cũng đành bất lực, chỉ mong tiểu ca hạ thủ lưu tình, đừng khiến nó tổn thương, Niếp Thiên cũng đã hết lời rồi, nghe hay không tiểu ca tự quyết định đi!Dứt lời, Niếp Thiên liền lắc đầu rời đi, bóng lưng gày gò ấy lộ ra một vẻ cô đơn chẳng thể dùng lời miêu tả.



Nhìn bóng lưng Niếp Thiên tựa hồ cũng đang có chuyện thương tâm! Một chữ tình thật khó vượt qua, Đinh Hạo mặc dù vẫn chưa có hảo cảm với nữ tử nào, nhưng những thứ hắn học được trong Vô Cực ma tông rất phức tạp, đối với tình cảm cũng không phải hoàn toàn không biết gì, vừa nghe được Niếp Thiên nói, cẩn thận so sánh gần đây Phùng Tinh Nhiên vẻ mặt có biến hóa, mơ hồ cảm thấy Niếp Thiên nói không sai, suy nghĩ một lát không biết nên xử lý thế nào, cuối cùng quyết định là cứ giả ngốc, nếu Phùng Tinh Nhiên bày tỏ tình cảm thì cự tuyệt cũng không muộn.



Lúc Đinh Hạo đang miên man suy nghĩ, đột nhiên từ trong tâm phát ra một tiếng: "Thả ta ra!" Thanh âm này không phải nam không phải nữ, hơi khàn khàn, khiến cho Đinh Hạo lập tức lắp bắp kinh hãi, nhìn phải nhìn trái, trong phòng không có người khác, thanh âm này đến từ nơi nào khác Đinh Hạo không biết được, đột nhiên cảm giác túi trữ vật giường như có động tĩnh, tâm thần tìm kiếm, sắc mặt lập tức lộ ra nét mừng, trải qua vài năm hấp thụ linh đan bảo vật, Bát Sí Tử Mãng rốt cục cũng đã thành niên, tiến hóa tới lưỡng sí rồi.




Lưỡng sí tử mãng uy lực phi phàm, sau này sẽ có thêm một tay giúp đỡ, bây giờ thực lực bản thân đã đại tăng rồi, xem ra dùng nhiều linh dược như vậy cũng không phải là lãng phí.



Từ trên người đánh ra một đạo ẩn hành phù, Đinh Hạo vô thanh vô tức dời khỏi biệt viện của Luyện Ngục ma tông, dọc theo khí tức Tỏa Anh Hoàn hướng về phía chân núi phi hành, Vô Cực Ma Công phần ẩn hành phù được ghi lại thần diệu phi thường, chỉ cần không ra tay công kích, cao thủ tu vi dưới Hợp Thể kì căn bản là không thể phát hiện được.




Âm Phong tu vi không quá Phân Thần kì, Đinh Hạo đương nhiên không cố kỵ, Âm Phong đối với Tỏa Anh Hoàn quan tâm như vậy, nhất định không phải là chuyện quang minh chính đại gì.





Một lát sau, Đinh Hạo đã có thể cảm giác được Âm Phong cách mình ngày càng gần, hơn nữa Âm Phong cũng không bất động tại chỗ, tựa hồ đang đi đến một nơi nào đó, chỉ là tốc độ cũng không quá nhanh.



.