Chương 42: Rời Khỏi Trường Học (1)
Tầng một
“ Không nghĩ ra uỷ thác của Saya chan lại biến thành nhiệm vụ” Asuna một bên chém g·iết Zombie, một bên nhẹ giọng thảo luận với mọi người trong Hội
“ Đúng vậy ah” Hoàng Dung gật gù nhìn một chút chút nhiệm vụ tiểu loli không khỏi liếm môi thèm thuồng : “ 1000 THL, đủ để Dung Nhi mua lấy 20 năm Nội Lực rùi”
“ Cơ mà nhiệm vụ cũng không dễ đâu” Saeko nhướn mày “ Tính ra chúng ta phải đi vòng thành thành phố đó”
“Chúng ta có những 15 ngày á” Trần Vũ không có quá nhiều suy nghĩ “ Trên đường tiện thể săn g·iết Zombie kiếm THL chẳng phải là một công đôi việc sao ?”
Mấy người Saeko âm thầm gật đầu.
Trong lúc nói chuyện, mấy người bọn họ đã đi tới sân trước. Nơi này đặt các tủ đựng giày của học sinh, phía xa là cửa ra vào. Mà chỗ này, giờ đã tụ tập cả trăm con Zombie
“ Thật… nhiều…”
Nhìn số lượng lớn Zombie trước mặt, ai nấy đều sắc mặt kém cỏi. Zombie nhiều vậy, làm sao có thể rời đi được đây
“ Ca này hơi khó rồi” Asuna âm thầm nhíu mày
Bọn họ dù có sức mạnh siêu nhiên, nhưng đối phó chục con Zombie còn được. Chứ trăm con Zombie thì có vẻ quá sức. Rất rõ ràng, trong tình cảnh này không thể cứ vậy mà lao tới chém g·iết được
Mặc dù với cần này Zombie, bọn họ ít nhất cũng thu về gần 1000 THL
“ Weo!! Xem ra không dùng đại chiêu không được ah”
Lúc này, thanh âm của Trần Vũ vang lên.
“ Hội Trưởng muốn động thủ rồi sao ?” Saeko ánh mắt sáng quắc nhìn Trần Vũ. Đối với thực lực của vị Hội Trưởng này, Saeko cực kì tò mò. Không biết mạnh đến mức nào
Những người khác cũng mang theo hiếu kì nhìn sang. Bọn họ muốn biết Trần Vũ có thể làm cách nào giải quyết đám Zombie này.
“ Ừm. Cơ mà cần mọi người giúp một phen” Trần Vũ gật đầu rồi bắt đầu giao phó
“ Mỵ Châu, nàng dùng ( Biến Hoá) lên Hoàng Dung ”
“ Dung Nhi, em dựa vào Khinh Công cùng Vòng Xuyên Thấu đi thu hút Zombie hộ ca . Tập trung bọn chúng lại về phía này”
Mỵ Châu: Vâng
Hoàng Dung : Đã rõ
Sau đó, hai nữ bắt đầu hành động.
Mỵ Châu hướng Hoàng Dung búng tay một cái. Trong nháy mắt, từng đoá hoa bốn cánh rực rỡ xuất hiện, bao phủ lấy tiểu loli.
Sau khi nhận được buff ( Biến Hoá) Hoàng Dung liền động.
“ Lêu … lêu…mấy bé mau đuổi theo chuỵ nào…”
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Hoàng Dung trực tiếp lao ra sân. Vừa đi vừa gây nên sự thù hận của đám Zombie. Bọn chúng lập tức lao về phía Hoàng Dung
Hoàng Dung dựa vào Khinh Công lại thêm tốc độ được gia tăng. Dù cho bị mấy trăm con Zombie đuổi theo, Hoàng Dung cũng không bị tóm được. Thân hình nhỏ nhắn thoát ẩn thoát hiển, đi lại như chỗ không người
Tất nhiên, Hoàng Dung cũng không quên nhiệm vụ của mình. Nàng một đường chạy lại chỗ Trần Vũ, hô hào
“ Vũ ca ca, Dung Nhi mang Zombie tới”
Cái này để mấy người Shizuka sắc mặt trắng bệch. Nhìn mấy trăm con Zombie đang đuổi theo Hoàng Dung chạy về phía này, ai nấy đều da đầu tê dại. Nếu không phải thấy Trần Vũ cùng Saeko bình thản, mấy người đã sớm
bỏ chạy rồi
Trần Vũ ước lượng khoảnh cách rồi nói với Saeko
“ Saeko chan. Chị dùng Đoạt Mệnh hất tung Zombie hộ em”
Saeko gật đầu lấy ra thanh Năng Lương Kiếm thứ hai.
Cầm lấy hai thanh kiếm, Saeko hai tay đan vào nhau theo hình dấu X, đặt song kiếm bên cạnh, ánh mắt mang theo hưng phấn cùng khát máu
“ Đoạt Mệnh”
Trong nháy mắt, Saeko dựa vào kinh khủng tốc độ, tựa như một viên đạn bắn về phía trước. Một đường quét quang, hút lấy cả một đám Zombie lại, sau đó hất tung chúng nó lên không
Hất Tung !!
Đối với người khác thì không có gì đặc biệt. Nhưng đối với dân chơi LoL, nó là cả một giai thoại mà ai cũng biết đến
Hất Tung không R, sao là trang hảo hán !!
“ Sorye ge ton”
Thanh âm trầm thấp vang lên.
Một bóng người tốc biến lên không, hoá thành vô tận tàn ảnh
Ánh kiếm lập loè tựa như đom đóm trong trời đêm. Tựa như một bức tranh thuỷ mạc xinh đẹp. Chỉ là bức tranh này, lại tràn ngập mùi máu tanh và c·hết chóc
-bịch… bịch…
Dưới ánh kiếm đó, trăm con Zombie tựa như từng miếng đậu hũ, b·ị c·hém thành những khối thịt rơi xuống đất.
Không có máu tươi tuôn trào như suối, bởi vì máu đã bị nhiệt lượng từ Năng Lượng Kiếm đốt cháy không còn. Có, chỉ là những miếng thịt đã bị cháy khét
Trăn Trối kết thúc, Trần Vũ về lại chỗ cũ. Mà lúc này, toàn bộ khoảng sân trước mặt đã vắng bóng Zombie, có chỉ là những cục than cháy khét, toả ra mùi “ thịt nướng” mà thôi
-Oẹ
Mặc dù không có cảnh máu tanh, nhưng nhìn một sàn nhà toàn những miếng “ thịt” vẫn khiến cho những người ở đây kinh hồn táng đám. Rei cùng Saya càng không nhịn được nôn thốc nôn tháo. Còn Komuro Kouta cùng Shizuka, dù không có nôn nhưng sắc mặt cũng trắng bệnh
Hình ảnh này… quá kinh khủng!!
Sợ hãi qua đi, chính là vô tận rung động trước sức mạnh mà Trần Vũ bày ra
Mặc dù bọn họ biết mấy người này đều là siêu năng lực gia, sở hữu sức mạnh phi phàm. Nhưng cũng giống như “ nghèo khó hạn chế trí tưởng tượng”. Lại thêm một đường này, chúng nữ biểu hiện khá khiêm tốn. Thê nên mấy người Saya không thể nghĩ được thực lực của đám người này mạnh mẽ đến thế nào
Thế nhưng hiện tại, bọn họ rốt cuộc nhận thức được rồi
Một chiêu … giải quyết trăm con Zombie… bực này sức mạnh… khủng bố vậy
Đây có còn là con người hay không !?
*******
Trải qua sự kiện ban nãy, hình tượng của Trần Vũ trong lòng những người ở đây đã trở nên cực kì to lớn. Đến như Komuro, tâm lý vốn không ưu gì Trần Vũ thì giờ cũng không dám tỏ thái độ.
Cho đến những người khác đối với Trần Vũ đều mang theo tôn trọng cùng tin tưởng . Nhất thời, Trần Vũ có xu hương thay thế Komuro, trở thành “ đội trưởng” của nhóm
Rất nhanh, mọi người đi tới vị trí đỗ xe buýt
"Đợi đã...".
Thời điểm bọn người Trần Vũ bước lên xe thì có một tiếng hô hoán vang lên
Chỉ thấy có mấy người đang chạy tới . Cầm đầu là một tên thầy giáo trẻ đeo kính, dáng dấp thư sinh đáng tin cậy.
Thấy người này, Trần Vũ ánh mắt trở nên nguy hiểm
Hắn nhận ra kẻ này, chính là phản diện chính của High School Of The Dead: Koichi Shido
Tên này xuất thân từ gia đình chính trị, bởi vậy kế thừa khả năng diễn thuyết không tệ. Bằng chứng là về sau, tên này tẩy não một đám học sinh, biến chúng thành tín đồ trung thành của mình.
Đối với Shido, Trần Vũ chỉ có duy nhất một cảm nghĩ
Kẻ này phải c·hết !!
Nguyên nhân sao !? nhìn ngứa mắt
Mấy người nghe thấy tiếng hét liền quay lại. Khi nhìn thấy vị thầy giáo trẻ kia. Komuro liền lên tiếng:
" Là thầy Shido lớp 3A".
Nghe thấy từ " Shido" Rei biến sắc, khuôn mặt tràn đầy chán ghét cùng căm thù
Nàng đi tới bên cạnh Shizuka đang loay hoay học cách lái xe nói:
" Shizuka sensei. Chúng ta mau rời đi".
Komuro là người đầu tiên phản ứng, hắn vẻ mặt không thể tin được nhìn Rei, giật mình quát.
" Cậu nói cái quái gì vậy Rei ?"
" Chúng ta không lên cứu hắn" Rei cãi lại, âm thanh đề cao mấy phần. Hiển nhiên cho thấy nàng tức giận thế nào : " Loại người như hắn tốt nhất là nên c·hết đi”
“ Tại sao cậu có thể nói vậy chứ?” Komuro cũng không yếu thế, mang theo một lòng chính nghĩa, hắn mở miệng chất vấn “ Shido sensei là người không phải Zombie, tại sao chúng ta phải bỏ mặc thầy ấy”
Hắn không nghĩ tơi Rei lại vô cảm vậy. Nàng không thấy rất nhiều người đang cần được cứu sao ?
Thái độ này của Komuro để Rei cực kì thất vọng. Nàng không khỏi nghĩ tới thời điểm mình bị Shido hãm hại, lúc đó nàng có biết bao khuất nhục. Chỉ mong muốn Komuro thấu hiểu mình.
Nhưng nàng nhận lại được cái gì ? Không phải cảm thông, chẳng phải an ủi. Mà đó là chất vấn. Lúc đó, lòng nàng rất đau.
Hiện tại cũng giống như nửa năm trước. Komuro vẫn không tin tưởng nàng
Là bạn thanh mai trúc mã hơn chục năm. Komuro lại chưa từng tin tưởng nàng một lần nào cả. Ấy vậy mà, mình lại yêu thích hắn lâu vậy
Quả nhiên... đối phương không phải là bến đỗ của mình...
Rei cười đau xót. Thời điểm này, Rei triệt để xoá đi hạt giống tình cảm của mình với Komuro.
Trên thực tế, sâu trong nội tâm của Rei vẫn còn tình cảm với Komuro. Ở trong nguyên tác, thứ tình cảm này được đẩy lên bởi sự kiện trên sân thượng, cùng sự dũng cảm mà Komuro thể hiện.
Đáng tiếc bởi vì có Trần Vũ loạn nhập trực tiếp phá vỡ kịch bản khiến cho thứ tình cảm này vẫn cực kì mỏng manh. Đến hiện tại, càng là bị thái độ của Komuro phá cho không còn cái gì.
Rei của bây giờ, dù cho có gặp phải sự kiện “ đi lẻ” với Komuro thì cũng không thể lần nữa yêu thích Komuro