Chương 40: Mỵ Châu Nổi Giận
Mặc dù không giống Rei thì tâm tình những người khác cũng không khá hơn chút nào. Đối với bọn họ mà nói, biết được thế giới của mình sắp diệt vong là cú shock quá lớn, không phải ai cũng chịu được
Cho đến mấy người Trần Vũ thì không có quá nhiều cảm xúc. Bọn họ không phải người của thế giới này, tất nhiên là sẽ không có thương cảm rồi. Hoạ chẳng chỉ có đồng cảm mà thôi
-Cạch
Lúc này Saya từ trong nhà vệ sinh đi ra.
Hiện tại Saya đã tháo xuống kính áp tròng, thay vào đó là một chiếc kính cận. Cái này khiến Saya nhiều thêm một loại hào quang trí tuệ, để Trần Vũ không khỏi nhìn nàng một lượt, tâm lý một phen cảm thán
Song đuôi ngựa + đeo kính + Tsudere + IQ cao. Đúng chuẩn combo waifu ah
Cảm nhận bầu không khí nặng nề, Saya nhíu mày, hỏi
“ Mọi người, có chuyện gì vậy ? ”
“ Saya. Thế giới của chúng ta đã diet vong rồi” Komuro thanh âm trầm thấp, đồng thời mở tivi lên. Trên tivi, vẫn chiếu bản tin về sự hỗn loạn diễn ra trên khắp thế giới
Nhìn tin tức trên tivi, Saya lâm vào trầm mặc. Biết được thế giới của mình đã diệt vong, tâm lý Saya trở nên cực kì phức tạp. Có sợ hãi, có lo lắng nhưng nhiều hơn là mờ mịt.
Thế giới này diệt vong rồi… vậy tương lai của chúng ta sẽ ra sao ?
“ Các vị” Đúng lúc này, thanh âm Trần Vũ vang lên hấp dẫn ánh mắt mọi người
Chỉ thấy hắn dựa lưng vào tường, hai tay khoanh trước ngực, thần sắc bình thản :
“ Tôi nghĩ các vị nên tỉnh táo lại. Bởi hiện tại không phải lúc để thương tâm đâu ”
“ Cái các vị nên quan tâm là làm thế nào để rời khỏi trường chứ không phải thế giới này như thế nào ? ”
Vừa nói, hắn còn chủ động lấy khăn giây đưa cho Rei
“ Cảm… Cảm ơn”
Rei ngẩng đầu nhận lấy khăn giấy, một đôi mắt nâu nhìn chăm chú Trần Vũ. Mặc dù chỉ là một hành động nhỏ, nhưng Rei vẫn cảm nhận được sự quan tâm từ người đàn ông này. Nội tâm hoảng loạn chẳng biết sau có chút lắng lại
Người đàn ông này…. Có chút ôn nhu ah…
Trần Vũ chỉ cười gật đầu, sau đó nhìn khắp phòng một lượt :
“ Măc dù thế giới diệt vong, nhưng không phải chúng ta còn sống sao ?”
“ Miễn là còn sống, thì sẽ có tương lai”
Thanh âm của Trần Vũ rất bình thản, nhưng tựa như có ma lực truyền vào trong tâm khảm của từng người ở đây. Để nội tâm hỗn loạn của từng người, bắt đầu bình tĩnh trở lại
“ Vũ nói không sai” Saya đẩy gọng kính, trên gương mặt mỹ lệ hiện rõ sự kiên định “ Thế giới đã thành ra thế này, chúng ta có thương tâm cũng chẳng thay đổi được gì. Bây giờ quan trọng nhất là sống sót”
Nói đến đây, nàng không khỏi mang theo hứng thú nhìn sang Trần Vũ. Có thể bình thản đối mắt với chuyện tận thế, vị Hội Trưởng thần bí này quả nhiên không tầm thường chút nào
Trải qua Trần Vũ thông não, cảm xúc của mọi người cũng khá hơn một chút
“ Oa. Tìm thấy chìa khoá rồi” Shizuka cao hứng dơ lên chìa khoá xe của mình
Saeko nhíu mày, mang theo hoài nghi hỏi : “ Sensei, xe của cô có đủ chỗ cho tất cả chúng ta không đấy”
Shizuka sắc mặt cứng đờ : “ Hình… hình như không đủ”
Lời nàng nói rước lấy ánh mắt khinh bỉ của mọi người.
“ Thế những chiếc xe bus của trường thì sao ? em thấy ta có tất cả chúng ở đây” Saeko trong lỏng nghĩ ra chủ ý
“ Mấy chiếc xe đó” Kouta chỉ qua cửa số, vui vẻ kêu lên: “ Chúng vẫn ở ngoài kia”
Biết được xe bus của trươgnf vẫn còn, mọi người lập tức đồng ý với đề nghị của Saeko
Shizuka lấy tay chỉ miệng mình, ánh mắt mơ hồ nhìn mọi người hỏi : “ Vậy sau khi lên xe chúng ta đi đâu?”
“ Em muốn chắc gia đình mình vẫn ổn” Rei không chút do dự trả lời. Trước ở trên sân thượng, Rei có gọi điện thoại cho cha mình làm cảnh sát nhưng không nghe được. Lại thêm tình cảnh hỗn loạn đang diễn ra trên khắp thế giới. Nàng thực sự lo lắng cho an nguy của cha mẹ mình
Komuro cũng lên tiếng hưởng ứng : “ Em cũng có ý định giống Rei”
“ Nhà em cách trường không xa” Saya trầm ngâm một lúc rồi nói : “ Chúng ta có thể đến nhà em nghỉ ngơi sau đó tìm kiếm người thân của mình. Mọi người nghĩ sao?”
Trước lời đề nghị của Saya, không có ai phản đối. Bọn họ nhà Saya rất lớn, lại có bố là chính trị gia. Trong tình trạng b·ạo l·oạn như hiện tại, tất nhiên sẽ có vệ sĩ bảo vệ. Nói cách khác, Takagi gia là nơi an toàn nhất ở gần đây
Lúc này, Saya như nhớ tới cái gì. Nàng chủ động bắt chuyện với Trần Vũ
“ Vũ, sau khi rời trường thì các anh có ý định gì không ?”
Trần Vũ vuốt cằm, vốn định nói rằng muốn cùng Saya về nhà nàng.
Cơ mà lập tức thay đổi chú ý. Mang theo thâm ý nhìn Saya, Trần Vũ cười cợt
“ Cũng không có ý định tuỳ tiện tìm chỗ an toàn mà thôi”
Nghe câu này, trong lòng Saya thoáng chút kích động. Ngoài mặt thì hỏi tiếp
“ Các anh là Công Hội thì chắc sẽ có nhiệm vụ uỷ thác nhỉ ? ”
Quả nhiên!! Trần Vũ tâm lý cười nhạt. Từ câu hỏi đầu tiên của Saya, hắn đã đoán được ý đồ của nàng. Chính là muốn nhờ Đa Nguyên Hội trợ giúp đưa mọi người tìm kiếm người thân
Trần Vũ gật đầu hỏi ngược lại : “ Có. Cậu muốn uỷ thác gì?”
“ Uỷ thác của tôi là muốn các anh giúp đỡ mọi người tìm lại người thân”
Saya không có vòng vo, trực tiếp nói thẳng.
Không sai!! Kể từ lúc tận mắt thấy sức mạnh siêu phàm của ba người Asuna. Saya liền đã có ý định muốn nhờ bọn họ đưa mình về nhà. Chẳng qua vẫn chưa có cơ hội mở miệng thôi
Trần Vũ mang theo vẻ nghiền ngẫm nhìn Saya : “ Uỷ thác này chúng tôi có thể nhận. Nhưng giá cả cũng không rẻ đâu nha”
Hắn nói tới thù lao không phải vì động lòng tham. Mà đơn giản, hắn muốn khảo sát tầm nhìn của Saya.
Nên nhớ, những người trong Đa Nguyên Hội ngoại trừ Saeko ra đều không thân không quen với những người ở đây. Không phải bạn bè, không phải người thân. Như vậy muốn nhờ bọn hắn giúp đỡ thì chỉ có thể dựa vào:
Lòng Thương Hại hoặc Thù Lao
Trần Vũ muốn nhìn xem Saya sẽ chọn cái nào.
Saya còn chưa lên tiếng thì đã có thanh âm bất mãn vang lên
“ Vũ . Trong thời kì này mà cậu cũng đòi thù lao sao?”
Người lên tiếng lại chính là Komuro.
Cách làm của Trần Vũ đích thức để Komuro không tiếp thu được. Một mặt, hắn nghĩ rằng Trần Vũ đang uy h·iếp Saya Takagi. Mặt khác theo Komuro cho rằng trong tình hình hiện tại thì mọi người phải cùng nhau vượt qua khó khăn mới đúng.
Giờ phút này, Komuro càng thêm chắc chắn suy nghĩ của mình : Trần Vũ là kẻ xấu
“ Cậu không thấy làm vậy là quá đáng sao ?” Komuro dõng dạc chỉ trích
Trước sự phản đối của Komuro, Trần Vũ chỉ nhàn nhạt nhìn hắn một cái rồi thôi. Ngược lại mấy người Saeko thì nhìn Komuro như nhìn thằng ngu vậy .
Shizuka thì âm thầm lắc đầu cảm tình em học sinh này còn rất ngây thơ ah
Về phần Saya cùng Rei, sắc mặt cũng không dễ nhìn chút nào.
-Xoẹt
Đột nhiên, một bóng người xuất hiện trước mặt Komuro. Đợi đến khi mọi người phản ứng kịp, thì lưỡi kiếm năng lượng đã chỉ ngay cổ hắn
“ Xúc phạm Hội Trưởng. c·hết”
Vang lên bên tai Komuro là thanh âm tuy êm ái, nhưng lại dị thường băng lãnh . Một đôi mắt đẹp tràn ngập sát khí nhìn chăm chú hắn
Nhất thời Komuro toàn thân lãnh toát ngã nhào xuống đất gương mặt trắng bệch đến không còn giọt máu. Một đôi mắt trứng lớn, tràn đầy sợ hãi nhìn người trước mặt
Cho đến những người khác thì vẻ mặt kinh hãi. Đặc biệt là đám người Trần Vũ
Nguyên nhân là bởi, người đang uy h·iếp Komuro không phải Saeko, cũng không phải Asuna, mà lại là thiếu nữ ngoan ngoãn, thoạt nhìn rất dễ bắt nạt
Đúng vậy!! chính là Mỵ Châu
Bất quá giờ phút này, sắc mặt Mỵ Châu mười phần lạnh lẽo, không khác gì thời điểm gặp được Trọng Thuỷ,. Vốn là thiếu nữ dịu dàng đã biến mất, thay vào đó là mãnh liệt sát ý
Đối với người cổ đại mà nói Thần là không thể xúc phạm. Đặc biệt Trần Vũ còn giúp đỡ Mỵ Châu thay đổi tương lai tàn khốc của mình. Trong nội tâm Mỵ Châu, sớm đã coi Trần Vũ là tín ngưỡng của mình
Hiện tại lại có người dám xúc phạm tín ngưỡng của mình. Mỵ Châu hiển nhiên là phận nộ tới cực điểm rồi
Cảm xúc của Mỵ Chậu hiện tại, tựa như tín đồ Thiên Chúa Giáo nghe được người xúc phạm Chúa vậy. Chỉ hận không thể đem kẻ đó ném vào vạc rầu, đun bảy bảy bốn chín ngày