Chương 33: Giải Cứu Saya Takagi (1)
Trong số ba nhiệm vụ của Saeko thì có một nhiệm vụ liên quan tới gia đình Takagi. Đây là một gia đình vừa có tiền, vừa có quyền trong thế giới này . Với gia chủ là Takaghi Souichiro, một chính trị gia của phe dân tộc cực đoan tỉnh Tokunosu. Mà con gái ông ta, chính là một trong những thành viên của nhóm Komuro : Saya Takagi
Saya Takagi là một thiếu nữ 16 tuổi với dung mạo đẹp đẽ với điểm nổi bật là mái tóc màu hống được kết thành song đuôi ngựa. Dáng người bốc lửa với số đo ba vòng 92 - 59 – 87. Loại chỉ số này, quả thực để không ít thiếu nữ cùng tuổi ghen ghét ah
Mặc dù Saya Takagi mới chỉ năm hai, nhưng nàng lại là một tên thiên tài chính cống. Khả năng suy luận và kiến thức đa tầng của Saya Takagi là công cụ rất hữu ích giúp team Komuro thoát khỏi nhiều mối nguy hiểm. Nói nàng là đầu não của team cũng không sai chút nào
Giống như hiện tại, dù cho sau lưng bị không ít Zombie đuổi theo. Saya Takagi dù trong mắt có chút hoảng loạn, nhưng cũng không giống như người khác tìm một góc kêu gào chờ người cứu giúp, mà chủ động tìm cách thoát khỏi trường học
“ Takagi San, cậu có mang điện thoại không ?”
Kouta vừa đuổi theo bước chân Saya Takagi, vừa hỏi
“ Ông định làm gì ?” Saya Takagi nghi ngờ
“ Đương nhiên là gọi cảnh sát rồi” Kouta thành thật nói, rước lấy ánh mắt khinh thường của Saya “ Ông đúng là tên đần độn. Bộ ổng tưởng trường mình là nơi duy nhất rơi vào tình trạng hỗn loạn này chắc? Gọi cũng vô ích thôi”
Mắt thấy Kouta vẫn không hiểu, Saya âm thầm lắc đầu
Thật sự là tên ngốc!!
“ Ông không thấy báo động cũng không vang lên sao ? Chắc ông cũng hiểu như vậy có nghĩa là gì chứ?”
Lần này thì Kouta hiểu rồi, sắc mặt khó coi vô cùng : “ Tình hình trong thành phố cũng tệ như ở đây”
Cơ mà Kouta vẫn chưa hết hi vọng, nói thầm : “ Tớ mong là cảnh sát đã sẵn sàng hành động. Nếu họ có thể yêu cầu hỗ trợ thì càng tốt. Ví dụ như lực lượng quân phòng vệ chẳng hạn”
Trả lời Kouta, là cái lắc đầu của Saya Takaghi
“ Đừng có đặt nhiều hy vọng quá. Cũng giống như bên cảnh sát, làm sao họ có thể cứu từng người trong thành phố được chứ hả ?”
“ Dân số Nhật Bản là 130 triệu người đấy. Còn trong lực lượng quân phòng vệ là bao nhiêu?”
“ Đó là tôi còn chưa tính đến trường hợp bản thân quân phòng vệ cũng lâm vào tình trạng hỗn loạn như chúng ta”
Từ trên phim ảnh, Saya Takaghi suy đoán điểm yếu của Zombie là đầu, bởi vậy muốn giải quyết số lượng lớn Zombie bắt buộc phải sử dụng tới v·ũ k·hí quân sự hàng nặng như bom, t·ên l·ửa, xe tăng,…
Thế nhưng sự chênh lệch giữa số lượng người thường và người có vũ trang ( q·uân đ·ội, cảnh sát) là cực lớn. Đợi đến khi triển khai được v·ũ k·hí hạng nặng rồi, thì sợ rằng đã có trăm triệu người dân, thậm chí là tỷ dân biến thành Zombie
Đấy là chưa kể Zombie có tính l·ây n·hiễm cực cao. Chẳng may một người lính bị cảm nhiễm, rất có thể khiến đại đôi, trung đội,… thậm chỉ là cả sư đoàn thất thủ.
Mà đây cũng là nguyên nhân tại sao Zombie lại trở thành một trong nhiều tác nhân gây nên tận thế
Không hổ là đầu não của team, chỉ có nửa ngày liền nhìn thấu được tình hình
“ Vậy chúng ta làm gì giờ ? ” Kouta vẻ mặt xám xịt. Bị Saya Takagi thông não, hắn rốt cuộc hiểu rõ tình hình
“ Còn làm gì nữa ? Tất nhiên là thoát khỏi trường học rồi” Saya Takagi buồn bực. Tên béo này, tại sao có thể ngốc tới vậy chứ
-Choang
Đúng lúc này, tiếng kính vỡ vang lên. Ngay lập tức, có hai con Zombie từ bên trong phòng học lao ra, bổ nhào về phía Saya Takagi
“ Saya, cẩn thận”
Kouta sắc mặt đại biến, hắn muốn lôi kéo Saya Takagi lùi lại, nhưng tất cả đã quá muộn.
Biến cố xảy ra quá nhanh khiến Saya Takagi hoàn toàn không kịp phản ứng . Lập tức bị hai con Zombie đẩy ngã về phía sau
-Ầm
Saya Takagi cả người va vào bức tường . Nàng còn không kịp đau đớn, liền bị hai con Zombie bắt lấy. Nhìn hai chiếc miệng đầy máu đang không ngừng phóng to trong mắt mình.
Saya triệt để tuyệt vọng
Xong!! Mình phải c·hết rồi
“ Tuyệt Kỹ Alpha”
Ngay tại lúc Saya tưởng rằng mình phải c·hết, thì một giọng nói trong trẻo vang lên, cùng với đó là hai cái đầu Zombie bay lên.
Đầu b·ị c·hém bay, hai con Zombie liền bất động, ngã sang hai bên
Thế nhưng Saya Takagi vẫn ngơ ngác nằm đó. Hiển nhiên, nàng vẫn còn chưa tỉnh hồn lại
Phản ứng sớm nhất là Kouta. Thấy crush mình được cứu, hắn kích động chạy tới
“ Takagi chan. Cậu không có việc gì chứ?”
Saya Takagi ngẩn ngơ nhìn Kouta. Đôi mắt màu cam không có bất kì tiêu cự nào. Cái này để Kouta gấp gáp rồi
Mịa nó!! Đừng nói Takagi chan hoá ngốc ra
Lúc này, trong mắt Saya rốt cuộc có tia sáng. Miệng nhỏ khẽ mở, thì thào
“ Mình còn sống… mình còn sống…”
Sau cùng, một hàng nước mắt trào ra.
-Oa…. Oa…
Saya khóc tu tu như đứa trẻ. Nàng vốn tưởng mình c·hết chắc rồi, ai nghĩ tới mình được cứu sống.
Đừng nhìn Saya từ nãy đến giờ tỉnh táo đến vậy. Trên thực tế, nàng cũng sợ lắm chứ.
Nhưng Saya là thiên tài mà. Nàng biết mình có hãi đến mấy thì cũng chẳng giải quyết được gì. Muốn sống, chỉ có thể dựa vào mình
Chỉ là khi tận mặt đối mặt với c·ái c·hết. Saya dù kiên cường tới mấy cũng trở nên yếu đuối. Cho đến khi được cứu, mọi loại cảm xúc hoàn toàn bùng nổ khiến Saya không kiềm chế được
Nhìn Saya khóc lóc thảm thiết, Kouta luống cuống không biết làm gì. Hắn cũng không hiểu tại sao Saya lại khóc lớn vậy
Cũng chỉ có ba người Mỵ Châu là hiểu ra một hai. Mỵ Châu càng là đi tới trước mặt Saya, dang rộng đôi tay ôm thiếu nữ vào lòng, nhẹ giọng an ủi
“ Không sao… mọi chuyện đã qua rồi”
Cảm nhận được sự quan tâm của Mỵ Châu, Saya khóc càng lợi hại. Nàng hiện tại chỉ muốn khóc thật lớn, phát tiết hết mọi thứ
Suy cho cùng thì Saya cũng chỉ là thiếu nữ non nớt mà thôi. Những gì diễn ra trong ngày hôm nay, quả thực vượt xa sức tưởng tượng của nàng.
Mỵ Châu cũng hiểu suy nghĩ của Saya. Nàng cũng không nói, chỉ chăm chú ôm lấy thiếu nữ, vỗ về tấm lưng run rẩy của nàng mà an ủi
*******
Cũng không biết qua bao lâu, Saya cảm xúc cũng đã lắng xuống.
“ Thế nào. Khóc một trận liền khá hơn rồi chứ?” Mỵ Châu buông ra Saya, cười dịu dàng.
Trước nụ cười của Mỵ Châu, Saya ngẩn người. Nụ cười hiền từ của Mỵ Châu, để Saya không khỏi nhớ tới mẹ mình. Cái này để Saya phẳng phất như thấy mẹ mình đang ở trước mặt, dang dịu dàng an ủi mình vậy Saya lắc đầu đem suy nghĩ vớ vẫn này vứt ra ngoài. Lại nhìn phần áo của Mỵ Châu đã bị ướt sũng, Saya không khỏi đỏ mắt, lý nhí đáp
“ Cảm… cảm… ơn”
“ Không có gì” Mỵ Châu cười sau đó đỡ Saya đứng dậy
“ Saya, cậu không sao chứ” Kouta vội vàng đi tới hỏi thăm.
“ Ừm, tớ không sao” Saya gật đầu, coi như đáp lại. Thời điểm này, ánh mắt của nàng tập trung về ba người trước mặt
Một loli ăn mặc trang phục kì lạ, nhìn thế nào cũng giống người cổ đại ?
Một cô gái có vẻ như cùng tuổi với mình, trong tay cầm một “ cái gậy” ngắn ?
Còn có cô gái vừa nãy an ủi mình, khoác một chiếc áo lông ngỗng ?
Ba người này… cảm giác thật quái dị ah…
Saya trong lòng nghĩ thầm, nhưng ngoài mặt thì giới thiệu
“ Mình là Takagi Saya. Cảm ơn các bạn ban nãy cứu mình” Nói xong, còn cảm kích cúi người một cái
Kouta giờ mới chú ý tới ba người. Phát hiện cả ba đều là mỹ nữ tuyệt sắc. Nhất thời hưng phấn vô cùng. Thế là hắn ngẩng cao đầu, dõng dạc kêu lên:
“ Còn mình là Kouta”
Đáng tiếc, cả ba người đều không nhìn Kouta một cái. Cái này để Kouta ỉu xìu
“ Chị là Saya Takagi của nhà Takagi ?” Hoàng Dung ánh mắt sáng lên.
Lại nhìn dáng dấp của Takagi Saya.
Song đuôi ngựa + tóc hồng, chẳng phải đúng như miêu tả của Vũ Ca Ca sao ?
“ Ân, là mình. Bộ mọi người biết nhà mình sao?” Saya ngạc nhiên hỏi
Hoàng Dung cười thần bí đáp lại : “ Không biết ”
Hoàng Dung cũng không có nói chi tiết. Theo cô bé thì Saya Takagi không thuộc công hội. Cần gì phải giải thích nhiều làm gì