“Vậy nhất định phải ăn hết, vẫn là Hiên Hiên hiểu anh, biết anh thích ăn cheese, to thế này cũng không là gì.”
Bạc Hạc Hiên ồ một tiếng, còn cố ý kéo dài giọng, dùng ánh mắt thâm ý nhìn anh ta.
(A……Tôi thấy Thiên Sách bị hố rồi!)
(Thiên Sách ơi! Một trước một sau vây giết đứa nhỏ, đứa nhỏ tội nghiệp còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa!)
(Nói thật, tôi cảm thấy sau khi Bạc thần yêu đương như đổi thành người khác. Không đúng, không phải đổi người, tôi cảm thấy bây giờ anh ấy mới đang thể hiện đúng bản chất của mình?)
(Ủng hộ chị gái lầu trên, em cũng đã khám phá ra quy luật. Khương võ thần chơi tank, máu nhiều giáp tốt, đứng ra đỡ đòn. Bạc thần là hệ pháp sư, đứng từ xa âm thầm xiên người ta một đao.)
(A……tôi biết bữa sáng của Thiên Sách là cái gì rồi! Sách Nhi mau chạy đi! Mẹ kiếp dám ăn thì tôi gọi anh là cha luôn!!)
(Các bạn ơi xin đừng ai đi search cheese Casu marzu*! Lý lão âm, không hổ là ông!!)
*làm từ sữa cừu truyền thống của Sardinia có chứa ấu trùng côn trùng sống.
Thiên Sách còn đang đắc ý, nhướng mày một cái. “Ngoan đi em gái, em gái mau lên! Mở nắp ra để anh nhìn xem đồ ăn sáng của em là gì!”
Khương Mạn từ từ mở chiếc nắp ra. Lúc mở nắp hộp thì một mùi lạ toả ra, nhìn thấy trong hộp đầy là lông……
Tang Điềm và Đại Ngọc nhảy lên.
“Oẹ--”
“Eo ôi!!” mặt Thiên Sách biến sắc.
“F***! Lão Lý ông làm quá rồi đấy! thối đến phát sợ.”
“À! em biết đây là cái gì rồi!” Tang Điềm nhăn mặt không chịu nổi: “Kiviak*! Mẹ kiếp, lão Lý ông chó quá đấy!”
*Món ăn mùa đông truyền thông của ẩm thực Inuit đảo Greenland. Ngồi 500 con chim Anca còn nguyên mỏ và lông và trong một con hải cẩu, khâu lại và bịt kín bằng mỡ, sau đó đè một tảng đá lớn lên, để 7 tháng để lên men.
Trong kênh bình luận mọi người xôn xao.
(Kiviak? Là cái mòn kiviak mà tôi biết đó hả?)
(Đã bắt đầu muốn nôn, cái thứ này là đồ ăn dưới địa ngục à?)
(Sau này người nước ngoài sẽ nói Đế Quốc có quá nhiều món kinh dị, tôi vừa đọc về món này……có thể ăn thật à? không phải là định mưu sát người chứ?)