Người đàn ông này chính là tổng đạo diễn của chương trình ‘Người nhà’ - Đạo diễn Châu, Châu Khải Hùng!
Đạo diễn Châu lúc này khác hoàn toàn so với lúc ở trên trường quay, khí chất không giống một người đạo diễn chút nào, mà đại gia như Dương Dũng lúc này lại có biểu cảm như có chút kiêng kị ông ta.
Hứa Thuần Hoa cũng kiềm chế sự tức giận, trong ba người, hiển nhiên là đạo diễn Châu chiếm phong thái người cầm đầu.
“Hứa Thuần Hoa, cậu chơi gái cũng được! Nhưng làm ảnh hưởng đến mối làm ăn lớn của mấy cổ đông Evergreen Capital, cậu đền nổi không?”
Đạo diễn Châu tức giận nói: “Nếu sớm biết cậu là loại bùn nhão không trát nổi tường*, thì năm đó tôi việc gì phải giúp cậu mai mối!”
(*ý nói người không có bản lĩnh, không làm nên chuyện lớn)
“Đạo diễn Châu, ông bớt giận, tất cả chuyện này đều tại hai con khốn Khương Mạn và Lăng Tuyết, tôi vô tội mà!” Hứa Thuần Hoa bao biện cho bản thân.
Đạo diễn Châu nhìn anh ta, khinh bỉ: “Con ruồi không bu quả trứng lành, nếu cậu không để lộ ra sơ hở gì, con ruồi như Khương Mạn có thể bu vào được sao?”
Hứa Thuần Hoa tức giận mà không dám nói, sự nghiệp diễn xuất của anh ta đã tàn rồi, cùng lắm thì không đóng phim nữa, kiếm ít tiền đi một chút, nhưng anh ta giúp đỡ Evergreen Capital làm những chuyện này, nếu điều tra tận gốc sẽ bị tóm gọn.
Hắn ta hoặc là ngồi tù, hoặc là cái mạng nhỏ bé này sẽ về chầu ông bà!
Hứa Thuần Hoa cắn răng, nhỏ giọng nói: “Tôi đã nhờ vào quan hệ để điều tra rồi, phó tổng giám đốc Vương của Evergreen Capital xảy ra chuyện, đoán chừng có liên quan tới Khương Mạn……”
“Cô ta đối phó với tôi là để đối phó với Evergreen Capital, tôi cũng là chịu trận thay người thôi!” Hứa Thuần Hoa vội vàng nói: “Các ông phải cứu tôi, chúng ta là người cùng hội cùng thuyền mà!”
Dương Dũng ở bên cạnh cười lạnh: “Đừng có tính cả ông đây vào, mày chết hay không cũng chẳng liên quan đéo gì đến tao cả?”
“Quậy đủ chưa hả?” Đạo diễn Châu trách móc nói: “Anh cảm thấy anh chạy thoát được sao? Trước khi Khương Mạn tới chương trình này, chắc chắn đã từng điều tra, bối cảnh của chúng ta, chỉ e là cô ta đã biết lâu rồi!”
Dương Dũng buồn bực không nói nên lời! Một lúc sau mới nói: “Vậy cho nên ban đầu tại sao ông lại mời ba anh em nhà đó tới?”
Đạo diễn Châu thẹn quá hóa giận: “Bây giờ là lúc đổ lỗi sao?”
Ban đầu ông ta cũng không biết Nine và Khương Vân Sênh là anh trai của Khương Mạn, cũng không biết vấn đề giữa ba anh em nhà này và Evergreen Capital!
Đều là sau khi mọi chuyện làm ầm lên, ông ta phát giác ra có điều không đúng, đi hỏi người bên trên, mới hiểu ra rằng đối phương ngay từ đầu đã có chuẩn bị mà đến!
“Anh cũng thật là! Chẳng phải chỉ là một ả đàn bà thôi sao, sao phải ra tay với Hứa Thuần Hoa, cho Khương Mạn có cớ gây phiền phức vậy?”
Đạo diễn Châu nhắc tới Dương Dũng: “Dương Na Ni bên cạnh anh cũng chẳng phải là thứ có đầu óc gì đâu, cẩn thận một chút, đừng để cô ta trở thành Lăng Tuyết thứ hai!”
“Con đàn bà ngu xuẩn đó, cho dù có gan đó thì cũng chẳng có cái đầu óc như thế!”
Dương Dũng tỏ vẻ coi thường Dương Na Ni, ông ta đảo mắt: “Đối với chuyện này, cấp cao của Evergreen Capital rốt cuộc có ý gì?”
“Ông ta bảo chúng ta tự mình giải quyết, chuyện này, nghe nói là vị nhị tiểu thư kia rất tức giận!”
Giọng nói đạo diễn Châu bất giác cẩn trọng hơn, sắc mặt của hai người kia cũng nghiêm túc hơn.
Nhị tiểu thư kia……hiển nhiên là chỉ người ở chi thứ hai nhà họ Khương rồi!
Dương Dũng lấy lại bình tĩnh nhanh nhất: “Số tiền mà chúng ta lợi dụng ‘Người nhà’ để kiếm được, chắc sẽ không bị tra ra chứ?”
Đạo diễn Châu không lên tiếng.