“Chỉ giữa bạn bè mới có cái khái niệm gọi là đùa cho vui.” Khương Tử Mặc lạnh lùng đáp: “Ba anh em chúng tôi và các người hình như đâu phải là bạn bè, cho nên cũng không có cái khái niệm đùa này.”
Tổng đạo diễn lúc này thật sự sợ rồi!
Quả nhiên là ông ấy đã vui mừng quá sớm! Ba anh em nhà này nào có phải là ba đối tượng để cọ nhiệt, đây rõ ràng là ba tên sao chổi mà!!!
Thậm chí ông ấy còn nghi ngờ, ba anh em nhà họ Khương chính là cố ý tới đây bắt lỗi!!
Chẳng trách mà Dương Na Ni và Hứa Thuần Hoa đều căng thẳng, giám định huyết thống và giấy đăng ký kết hôn mà Khương Mạn nói, bọn họ có thể lấy ra mới lạ!
Gameshow này từ khi bắt đầu đã là một trò đùa!
Hứa Thuần Hoa và Lăng Tuyết đã ly hôn từ lâu, chỉ vì còn cái đại diện quảng cáo trên hình thức cặp vợ chồng cho nên mới chưa có công bố ra bên ngoài. Lấy danh nghĩa vợ chồng mà vơ vét của cải trong giới giải trí!
Thậm chí Dương Na Ni còn ghê gớm hơn, ở bên ngoài xây dựng hình tượng thiên kim tiểu thư ngay thẳng, chính trực, trên thực tế, người ba ‘Dương Dũng’ này của cô ta chỉ là một diễn viên!
Hai người căn bản không phải cha con ruột!
Mà cặp mẹ chồng nàng dâu Kim Lan kia mới là thật, nhưng bà mẹ chồng Kim Lan này cũng có vấn đề không hề nhỏ ……
Ê kíp biết rõ chuyện này, nhưng tuyệt đối không thể để lộ cho công chúng biết!
Một chiêu giải quyết tận gốc vấn đề này của Khương Mạn chính là đánh vào xương tủy của bọn họ mà!
Chuyện này mà lộ ra, bọn họ không chết chìm trong vũng nước bọt mới lạ!
“Được rồi, đừng có chuyện bé xé ra to nữa!”
Kim Lan bày ra dáng vẻ của bậc tiền bối, “Tiểu Dương không biết nói chuyện, tiểu Hứa cũng chỉ là có lòng tốt, hai người anh trai nhà họ Khương cũng thật là biết bảo vệ em gái, nhưng mà người trẻ tuổi thì đừng có cái tính nóng nảy như vậy.”
Khương Vân Sênh và Khương Tử Mặc nhìn bà ta một cái, không nói gì.
Khương Mạn thì lại cười, gật đầu nói: “Người bề trên đã lên tiếng, đám người thế hệ sau như chúng ta cũng không dám phản đối, nếu không lại thành ra không tôn trọng người già rồi.”
Sắc mặt Kim Lan khó coi, lườm cô.
Khương Mạn lười biếng, lên tiếng: “Nhưng mà nếu đã nói tới nước này rồi, tôi cũng không ngại nói nhiều hơn một chút.”
“Bởi vì một số lý do khách quan, khiến cho tôi và các anh trai lạc mất nhau, không lâu trước đây mới nhận lại.
“Lúc nhỏ tôi thường mơ thấy những cơn ác mộng kỳ lạ, có lẽ là vì sự cảm ứng giữa anh em sinh đôi nên anh tư cũng mơ thấy.”
Khương Mạn nhìn về Khương Tử Mặc nắm lấy tay anh, ánh mắt cực kỳ dịu dàng: “Anh ấy là anh tư tốt nhất trên thế gian này, anh ấy ghi lại những cơn ác mộng đó, biến chúng thành những bài ca dịu dàng, đem toàn bộ tình yêu thương trên thế gian này cho tôi.”
“Vốn dĩ chúng tôi đã chuẩn bị một điều bất ngờ cho anh tư, cho nên không nói trước cho anh ấy biết, chuyện tôi đã được tìm thấy, sau đó chính là cảnh diễn ra ở buổi buổi diễn.”
Khương Mạn không nhanh không chậm mà giải thích.
Cô quay đầu nhìn ống kính: “Rất lâu trước đây tôi đã từng nói với những anti fan của tôi rồi, đừng có chăm chăm vào việc kiếm tiền mà không nâng cao trình độ học thức.”
“Đọc nhiều sách báo, có thời gian thì nâng cao kiến thức pháp luật đi!”
Ánh mắt cô ấy lạnh lùng: “Dạy mấy người lâu như vậy mà vẫn không học được! Dứt khoát đừng có học nữa, vào tù mà tu thân dưỡng tính đi!”
Tất cả mọi người ở đây đều bị dọa một trận.
Cổ họng Nam Mục khô khốc: “Cô Khương à....”
Khương Mạn nhìn anh ta khẽ cười: “anh tiểu Nam đừng sợ, tôi chỉ là đang mắng anti fan thôi.”
Cô quay đầu nhìn ống kính, nụ cười nói tắt là tắt: “Từng người từng người một, ai cũng đừng hòng thoát!”
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều tê dại cả da đầu.
(Đệt! Khương võ thần ngầu bá cháy!!)