Thế nhân chỉ biết gian thần Bất Ly, dựa vào cơ thể khiếm khuyết mà có được thánh sủng vô tận.
Nhưng có ai hay, hắn ta cũng là hậu thế của danh môn? Có ai biết năm xưa Kỷ thái hậu cấu kết với nhà ngoại, đã hạ độc thủ cỡ nào, làm ra hành vi bẩn thỉu cỡ nào với Lan Quy khi ấy vẫn chỉ là thái tử.
Người khác không biết, nhưng Mục Khuynh biết.
Bất Ly bị hoạn cũng là vì Lan Quy……
Mục Khuynh biết, chính vì hắn biết hai người họ đã phải trải qua địa ngục khắc nghiệt ra sao mới có thể bước tới đỉnh cao quyền lực.
Cho nên hắn mới không dám tin, Bất Ly lại đưa ra đề nghị điên cuồng như thế!
Bất Ly hắn muốn……
——Giết vua!!
Trong căn chòi tuyết, đốc sát viện chủ trẻ tuổi lật ngược tay, trong đôi mắt lạnh lùng, nổi lên sự tàn độc và quyết tâm!
“Chúng ta đã tự tay đưa tên ác ma đó lên hoàng vị!”
“Hắn còn ở trên ngai vị một ngày, thiên hạ này sớm muộn gì cũng trở thành địa ngục!”
“Lan Quy hắn……nhất định phải chết!”
……
“Cắt!”
Cảnh quay này thuận lợi thông qua.
Chuyên viên hóa trang nhanh chóng đi tới trang điểm lại cho diễn viên.
Trên màn hình giám sát, dừng lại ở cảnh cận cảnh cuối cùng của Khương Mạn, sát ý trong ánh mắt của cô ấy như xuyên qua màn hình, khiến người ta rét lạnh thấu xương.
Khương Vân Sênh hít sâu một hơi, vừa nãy anh ấy đã thực sự quên mất đối phương là em gái mình!
Hoàn toàn đắm chìm vào nhân vật Bất Ly này!
“Năng lực phát huy quá tốt!”
Câu này tuyệt đối không phải là thổi phồng một cách mù quáng!
Vân Chí Sam gật đầu: “Cái tên Thiên Sách này bị con bé áp chế đến mức mờ nhạt luôn rồi.”
Trong cảnh quay vừa rồi, hoàn toàn là do Khương Mạn dẫn dắt tiết tấu!
Khương Vân Sênh ngồi bên cạnh không giấu được biểu cảm tự hào, đây chính là em gái của anh đó!
Giả dụ có một ngày em ấy muốn giựt lấy giải ảnh hậu, thì cũng tuyệt đối không thành vấn đề!
Anh ấy vừa vui mừng vừa thở phào nhẹ nhõm, nói với Vân Chí Sam: “Đây là sự k ích thích mà bác đã nói à? Xem tiểu Mạn diễn đúng là k ích thích thật.”
“Lát nữa còn quay cảnh Bất Ly giết vua đúng không? Ừm, cháu có chút trông chờ đấy!”